0.
Không biết từ bao giờ , các mãnh kí ức đối với cậu là một thứ gì đó xa xỉ , khó khăn .
" Cậu... Có nhớ tên mình chứ ? "
" Tôi là ... Can..."
" Cậu... Có nhận ra mấy người trong hình không ? "
" Tôi nhận ra họ "
" Cậu... đã từng gặp ai trước khi gặp tai nạn không ? "
" Tôi... Tôi gặp... Tôi không nhớ "
Cậu vẫn như vậy , vẫn cười nói vui vẻ với tất cả . Nhưng họ lại nói , cậu mắc chứng Amnesic* .
Amnesic : Hội chứng mất trí nhớ .
°°°
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro