Timeline 2
Hạ Phỉ là một học sinh trung học bình thường, ngoại hình cũng coi là khá, nhưng không có gì quá nổi bật. Cậu vốn không quan tâm đến yêu đương, chỉ lo cắm đầu vào làm thêm để kiếm tiền. Trong một lần làm việc ở quán cà phê, cậu vô tình chứng kiến mẹ của đàn anh Tiêu Vị Ảnh ra giá 200 triệu để một cô gái rời xa con trai bà.
200 triệu?!
Hạ Phỉ tính nhẩm: làm việc quần quật cả tháng mới được 3 triệu, vậy phải làm hơn 5 năm mới có số tiền đó. Trong khi những người khác chỉ cần hẹn hò với Tiêu Vị Ảnh liền có ngay 200 triệu. Một cơ hội quá béo bở!
thế là từ hôm đó, Hạ Phỉ bắt đầu theo đuổi Tiêu Vị Ảnh một cách điên cuồng.
cậu tỏ tình mỗi ngày.
gửi tin nhắn chúc ngủ ngon.
cố tình chạy ngang lớp đàn anh chỉ để nhìn anh ta.
mua trà sữa, còn viết cả thư tay.
lời đồn lan nhanh trong trường, ai ai cũng biết Hạ Phỉ yêu Tiêu Vị Ảnh đến mức phát rồ.
Tiêu Vị Ảnh vốn là người đào hoa, quen với việc bị người khác theo đuổi, nhưng Hạ Phỉ lại theo đuổi một cách quá mức lộ liễu, khiến anh cảm thấy vừa buồn cười vừa thú vị.
anh thậm chí còn hỏi thẳng Hạ Phỉ:
“cậu thích tôi thật à?”
Hạ Phi nhếch mép cười:
“anh nói gì lạ vậy? Tôi thích anh chứ sao nữa!”
nhìn vào đôi mắt cậu, Tiêu Vị Ảnh bất giác cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
---
ban đầu, mẹ của Tiêu Vị Ảnh không quan tâm đến một kẻ nghèo rớt mồng tơi như Hạ Phỉ. Nhưng rồi bà nhận ra, con trai mình không những không né tránh, mà còn có vẻ thích thú với việc bị theo đuổi.
điều này không thể chấp nhận được.
một ngày nọ, bà hẹn Hạ Phỉ ra gặp riêng, đặt lên bàn con số 500 triệu, chỉ cần cậu rời xa con trai bà.
Hạ Phỉ: "Deal!"
cậu đồng ý ngay lập tức, không chút do dự.
500 triệu! Cậu phải làm đến 14 năm mới có số tiền đó! Một kẻ nghèo rớt mồng tơi như cậu sao có thể từ chối?
cậu lập tức cắt đứt mọi liên lạc với Tiêu Vị Ảnh, tránh mặt anh, thậm chí còn chặn số.
---
ban đầu Tiêu Vị Ảnh chỉ thấy kỳ lạ, nhưng càng về sau càng nghi ngờ. Anh chặn Hạ Phi trong hẻm nhỏ, hỏi cậu có chuyện gì.
Hạ Phỉ (giả vờ đau khổ): "anh à, tình yêu của chúng ta không có kết quả đâu..."
Tiêu Vị Ảnh: "???"
anh gặng hỏi, cuối cùng cũng moi được sự thật.
“cậu bán tôi với giá 500 triệu?”
Hạ Phỉ: "Ừ."
Tiêu Vị Ảnh: "......"
anh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng bật cười, nhéo cằm Hạ Phi.
"cậu ngốc thật đấy, nếu ở bên tôi, bao nhiêu cái 500 triệu mà chẳng có?"
Hạ Phỉ: "...!!!"
khoan đã, ý anh là gì?!
Tiêu Vị Ảnh cười gian, sau đó kéo Hạ Phi về phía mình, ghé sát tai cậu nói nhỏ:
“tiền của mẹ tôi là một chuyện, nhưng tôi chưa đồng ý buông tay cậu đâu.”
Hạ Phỉ định vùng ra, nhưng bị Tiêu Vị Ảnh giữ chặt.
“nói đi, cậu thật sự muốn rời xa tôi à?”
Hạ Phỉ lắp bắp: “thì… 500 triệu lận!”
Tiêu Vị Ảnh bật cười:
“vậy nếu tôi đưa cậu gấp đôi, cậu có ở lại với tôi không?”
Hạ Phỉ: "......"
cậu đơ người. Tiêu Vị Ảnh lúc nào cũng có thể chơi lớn như vậy sao?!
---
ngày hôm sau, Tiêu Vị Ảnh chủ động đối đầu với mẹ mình.
“mẹ, từ giờ đừng nhúng tay vào chuyện của con nữa.”
mẹ anh lạnh lùng nói: “Mẹ chỉ đang giúp con tránh xa một đứa trẻ ham tiền.”
và ta nheo mắt: “Nó đáng để con đánh đổi vậy sao?”
anh gật đầu không chút do dự.
“phải, con thích cậu ấy.”
"hơn nữa, nếu mẹ nói Hạ Phỉ ham tiền, vậy thì mẹ nghĩ con không đủ khả năng nuôi cậu ấy sao?"
mẹ anh im lặng.
lúc này, Hạ Phi cũng tròn mắt nhìn anh. Gì vậy trời, Tiêu Vị Ảnh lại bảo vệ cậu?
Tiêu Vị Ảnh nhìn thẳng vào mắt Hạ Phỉ, một lần nữa khẳng định chắc nịch:
"dù là tiền hay tình cảm, cậu không cần phải chọn. Tôi đều có thể cho cậu hết."
---
cuối cùng, Tiêu Vị Ảnh tha thứ cho Hạ Phỉ, nhưng không quên chơi xấu một chút.
anh bắt cậu làm "trợ lý riêng", mỗi ngày phải theo anh đi ăn, đi chơi.
Hạ Phi nghi ngờ mình bị lừa.
nhưng sau một thời gian, cậu dần nhận ra Tiêu Vị Ảnh thật sự thích cậu.
còn số tiền 500 triệu kia? Tiêu Vị Ảnh tự đưa lại cho mẹ mình, bảo rằng anh sẽ tự lo cho Hạ Phi.
mẹ Tiêu Vị Ảnh tức giận nhưng không thể làm gì, vì chính con trai bà đã không chịu buông tha cho Hạ Phi.
[Hoàn]
------
chương nào được bình chọn nhiều hơn sau 2 tuần mình sẽ ra phiên ngoại truyện của nó nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro