Chương 1
Trình Lạc bước xuống xe buýt, ngước nhìn lên bầu trời xám xịt mưa phùn. Đêm nay cậu đến làng Bình An, một nơi hẻo lánh cách thành phố hàng trăm cây số. Mục đích của Trình Lạc là tìm kiếm cảm hứng cho tác phẩm văn học mới, và ngôi làng này dường như là điểm đến lý tưởng.
Cậu kéo vali, bước vào quán nước gần đó để hỏi đường. Người chủ quán, một ông lão già với mái tóc bạc và đôi mắt sâu sắc, chỉ cho Trình Lạc đường đến ngôi nhà cổ mà cậu đã thuê qua mạng.
"Ngôi nhà đó đã bị bỏ hoang từ lâu, cậu nên cẩn thận." ông lão nói với giọng nghiêm túc "Nhiều người nói rằng ngôi nhà đó có ma quỷ, nhưng không phải vậy." giọng ông trầm xuống "Đêm nay, mưa phùn... Cậu hãy cẩn thận."
Trình Lạc chỉ cười cười và nói: " Cảm ơn ông, nhưng cháu sẽ cẩn thận ."
Trình Lạc gật đầu, cảm ơn và tiếp tục hành trình. Khi đến ngôi nhà, cậu cảm thấy một chút rợn rợn.
Ngôi nhà ẩn mình trong 1 nơi hẻo lánh và nhiều cây xanh. Cửa sổ cao vút, khung cửa gỗ cũ kỹ, mang dấu vết thời gian. Bức tường màu sơn phai mờ, với những vết nứt dài như những dòng chữ bí ẩn. Cổng sắt cũ, hàng rào bị hư hỏng, tạo nên một khung cảnh hoang sơ.
Cậu kéo vali vào trong phòng khách, căn phòng này khá rộng rãi với bộ sofa cũ, đặt trước chiếc TV nhỏ.Không khí trong nhà ảm đạm và lạnh lẽo 1 cách lạ thường.
Men theo cầu thang đi lên tầng hai cậu phát hiện trên đây có khá là nhiều phòng. Bởi sự tò mò của một nhà văn thôi thúc, cậu không thể cưỡng lại sự phấn khích hiếu kì với sự kì bí này mà đi đến xem từng phòng. Mỗi phòng đều có một không gian riêng biệt, với những đồ vật cũ kỹ và bụi bẩn.
Đi mãi đến cuối dãy phòng, Trình Lạc cảm thấy một chút kỳ lạ khi nhìn thấy một căn phòng có vẻ như chưa từng được sử dụng. Cậu khẽ mở cửa bước vào, căn phòng này thực đơn giản với giường gỗ cũ, chăn bông mỏng, đèn bàn nhỏ đặt trên bàn cạnh giường, cửa sổ nhỏ có thể nhìn ra sân sau.
"Đây chắc là nơi tôi sẽ tìm được cảm hứng," cậu nghĩ.
Khi đi xuống tầng dưới, Trình Lạc phát hiện ra một căn bếp nhỏ với một chiếc bếp củi và một chiếc tủ lạnh và một cái bàn nhỏ. Phía bên trên là một chiếc đèn dầu cổ được treo ở giữa bàn ăn. Cậu bước đến bên bếp nấu một bữa đơn giản trước khi đi ngủ.
Trong khi nấu ăn, Trình Lạc nghe thấy tiếng động lạ. Cậu nghĩ rằng chỉ là gió hoặc động vật, nhưng tiếng động đó lại xuất hiện lần nữa, mạnh mẽ hơn.
Cậu quyết định kiểm tra toàn bộ ngôi nhà nhưng không thấy gì bất thường. Trình Lạc tự nhủ rằng mình không nên quá nhạy cảm.
Đêm đó, Trình Lạc nằm trên giường, nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà. Cậu cảm thấy một chút cô đơn, nhưng cũng có một chút hứng thú. Ngôi nhà này có thể mang lại cho cậu những trải nghiệm mới và cảm hứng cho tác phẩm văn học.
Khi đang chìm trong giấc mộng đẹp, bỗng nhiên Trình Lạc bị đánh thức bởi một tiếng động lạ. Cậu ngồi dậy, nhìn xung quanh nhưng không thấy gì. Có lẽ chỉ là gió hoặc động vật, cậu nghĩ.
Nhưng tiếng động đó lại xuất hiện lần nữa, mạnh mẽ hơn. Trình Lạc cảm thấy rợn rợn và quyết định kiểm tra toàn bộ ngôi nhà một lần nữa.
Lúc này, cậu nhận thấy cửa phòng khách đã mở, mặc dù cậu chắc chắn đã đóng cửa trước khi đi ngủ. Trình Lạc cảm thấy sợ hãi và quyết định đi xuống tầng dưới để tìm kiếm sự yên tĩnh.
Tuy nhiên, khi xuống tầng dưới, cậu thấy một bức tranh cũ được treo trên tường. Bức tranh đó là chân dung của một đàn ông trẻ với mái tóc đen, mắt sáng tinh anh và nụ cười ấm áp. Quần áo cổ điển với áo khoác dài, áo vest và cà vạt đơn sắc tạo nên một phong cách quý tộc. Phông nền mờ ảo làm cho cậu cảm thấy rợn người.
Bức hình đó không có khung, chỉ đơn giản là một tấm ảnh cũ, bị gấp lại và sau đó được mở ra.Trình Lạc cảm thấy như bản thân bị hút vào bức tranh, như thể cậu đang được kéo vào một thế giới khác. Cậu không thể rời mắt khỏi người đàn ông trẻ.Nhưng điều kỳ lạ là bức hình đó không có trong nhà khi cậu đến.
Trình Lạc cảm thấy kì lạ, liệu có ai đang ở trong nhà này ngoài cậu không ?. Suy nghĩ một hồi, cậu quyết định đi ngủ sáng mai sẽ đi hỏi những người dân về căn nhà này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro