Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tìm về hạnh phúc♥ Author : Thỏ con Sunny chương 40

Chương 40. Thay đổi

Chiều.

Vì có hẹn với Diễm Phương nên Vân không ở nhà nấu cơm cho Huy được. Kết quả là anh chàng lại phải đi ăn trực ở nhà Thiên Phong. Vân đang thắc mắc. Chả biết làm sao mà anh Phong lại đi về trước nữa. Sau đó thì Vũ cũng cúp tiết luôn. Vân cảm giác có chuyện kì lạ về quan hệ giữa anh Phong và ngài hiệu trưởng. Dường như có một rào cản vô hình chen giữa hai người. Đôi mắt Phong khi nhìn hiệu trưởng có cái gì đó không tự nhiên.

- Nè, làm gì như người mất hồn vậy.

Phương từ đâu bước ra. Cô nàng đã thay bộ đồng phục học sinh thành bộ đồ vô cùng dễ thương. Áo hoodie với họa tiết là một chú mèo con đang đưa cặp mắt dễ thương ra nhìn bầu trời. Quần shorts màu trắng kết hợp với tất cao cổ và giày thể thao màu kẹo ngọt. Mái tóc được tết theo kiểu bohemian. Nhìn Phương trông thật cá tính. Không hổ danh là hotgirl của trường Alex.

- Mình đang nghĩ vài chuyện thôi.

Vân cười nhẹ.

- Đợi mình lâu chưa. Bây giờ mình đi ăn nha. Phải rồi. Mình có quán này ngon lắm.

Phương dẫn Vân băng qua con phố này đến con phố khác. Vì cả hai đi xe đạp nên phải mất gần một giờ mới đến được nơi. Cái nắng gay gắt của buổi trưa khiến cho người ai cũng đẫm mồ hôi. Nhưng mà rất vui. Đi ăn kiểu này mới thú vị chứ. Phương dừng lại trước một quán cháo ven đường. Bàn ghế sạch sẽ. Người bán hàng là một phụ nữ tầm năm mươi tuổi. Gương mặt phúc hậu. Khuôn mặt có nhiều nếp nhăn do phải mưu sinh khó nhọc với cuộc đời. Thấy có khách đến, lại là khách quen, người ấy nở một nụ cười thân thiện.

- Phương mới đến hả con. Còn dẫn bạn tới nữa.

- Con chào bác.

Cả hai đồng thanh.

- Mấy đứa hôm nay ăn gì nào?

- Như cũ đi bác. Bác cho con tô đặc biệt nha. Còn bạn ăn gì. Mà thôi để mình giới thiệu cho. Bác Tâm bán hàng lâu năm rồi, kinh nghiệm đầy mình. Ở đây ăn cháo là khỏi chê luôn. Cháo cá, cháo gà, cháo trai, cháo ấu tẩu, cháo lươn có đủ cả. Nhưng nổi tiếng nhất vẫn là cháo bột Hải Lăng Bạn ăn thử đi. Ngon lắm lắm luôn đó. Nhờ món nó mà mình trở thành khách ruột của quán nè.

- Nghe bạn quảng cáo vậy mình muốn ăn quá. Vậy cho con cháo bột Hải Lăng nha bác

- Ừ. Mấy đứa ngồi đây nha. Bác làm một chút là xong

Bác Tâm bưng nồi cháo lên. Mùi thơm của cháo lan tỏa trong không khí mà chỉ cần ngửi mùi thôi bạn chỉ muốn ăn ngay lập tức. Mùi thơm của cá hòa với mùi thơm của lá vạt giường tạo nên một sức hút đến lạ kì. Đây là một trong những đặc sản nổi tiếng ở Quảng Trị. Để chế biến ngon thì phải rất chi là kì công. Đầu tiên là bột gạo. Bột gạo phải chọn loại thơm ngon, không quá dẻo, cũng không được khô. Sau đó ngâm nước vài giờ và xay thật mịn.Rồi thì nhào thành bột. Nhào bột cũng là một vấn đề. Người nhào bột  phải nhào sao cho bột có độ mỏng vừa phải, bột không được dính vào nhau, không được khô hay ướt quá. Cá lóc thì phải tươi, ngon. Luộc chín tới, tách thịt ra ướp kĩ càng với các gia vị khá như muối, tiêu ớt. Nổi bật nhất trong gia vị chính là cây ném, một loại cây thuộc họ nhà hành. Củ và cây đều có mùi cay cay, thơm ngon rất đặc trưng mà không thể lẫn với các loài cây khác. Nước luộc cá làm nước cháo, nồi cháo thơm lựng với tất cả các mùi vị béo ngậy, ngọt ngào của cá lóc, vị cay xè của tiêu ớt. Ăn cháo khi trời nắng nóng thì quả là rất tuyệt.

- Vân, mặt bạn đỏ hết rồi kìa. Cháo cay quá hả.

Phương nở nụ cười thân thiện. Mặt cô bạn cũng không kém Vân là bao. Khuôn mặt hơi đỏ khiến cho Phương trông càng ngày càng xinh đẹp.

- Công nhận là cay thiệt. Nhưng mà ngon quá đi mất. Không dứt được. Hì hì

- Ừ, bạn biết nguyên nhân mình yêu quán này rồi đấy. Mấy người nhà giàu cứ thích phải vào nhà hàng sang trọng cơ. Ở đây giá cả phải chăng, lại còn ngon nữa. Vân biết không? Hồi đó bị ốm mình cứ nằng nặc phải kêu mẹ mình ra tận đây mua cháo cho mình mình mới chịu ăn cơ. Phải không bác Tâm.

- Cái con bé này. Làm tội mẹ con.

- Ai biểu bác nấu ngon quá cơ là bây giờ ăn quán khác con không thấy ngon.

- Cái con bé này dẻo miệng quá chừng.

Vân cũng hùa vào theo Phương.

- Bác nấu ngon quá trời luôn. Khi nào có dịp con sẽ dẫn bạn con tới đây.

- Ừ. Cảm ơn mấy con.

- Bác cho con gửi tiền.

- Ừ. Bác cảm ơn. Hôm nay bác lấy giá rẻ cho hai đứa đấy. Khi nào ghé quán bác nữa nhé.

- Bây giờ thì mình đi đâu đây Phương.

- Đi tân trang lại cho bạn.

- Hả. Tân trang.

Phương nở nụ cười tinh nghịch.

- Làm mới lại bạn. Bạn cứ để một phong cách bình thường nhìn chán lắm. Bạn xinh mà. Để mình biến bạn thành một cô nàng xinh đẹp.

- Nhưng mà……

- Không nhưng nhị gì cả. Đi theo mình.

Phương lôi Vân đến một tiệm làm tóc nổi tiếng. Chỉ cần nhìn thôi cũng biết nó sang trọng đến nhường nào. Toàn bộ đồ nghề trong quán là đồ cao cấp nhất. Ghế salong bọc nhung êm ái. Những người thợ ở đây cũng là những nhà tạo mẫu nổi tiếng nhất với nhiều năm kinh nghiệm. Phải nói là dù bạn như thế nào khi bước ra bạn sẽ là con người hoàn hảo. Đây cũng là nơi mà nhiều ca sĩ người mẫu nổi tiếng hay lui đến. Quán sẽ làm vừa lòng kể cả những vị khách khó tính nhất.

- Ivan, em dẫn cô ấy đến rồi nè. Anh nhớ là làm cho ấy trở nên đẹp thật đẹp nha. Trong thời gian chờ đợi đích thân em sẽ đi mua quần áo cho bạn ấy.

- Nhưng mà.

Vân chưa kịp nói thì Phương đã ngắt ngang lời cô.

- Không nhưng nhị gì cả. Bạn cứ ở đó đi. Mình hứa là không làm gì xấu với bạn đâu. Chỉ muốn tốt với bạn thôi. Con gái ai lại không muốn làm đẹp chứ. Bạn không muốn thật xinh đẹp trước người mình thích sao? Mình đi đây.

Người mình thích… người mình thích. Trong đầu Vân tự dưng lặp đi lặp lại câu nói đó. Chẳng lẽ cô thích ai rồi sao. Tại sao tự dưng lại vẩn vơ đến thế. Trong đầu cô giờ đây trống rỗng. Nó hiện lên hình ảnh của một chàng trai. Quốc Huy. Chẳng lẽ cô thích anh rồi sao. Vân lắc mạnh xua tan cái ý nghĩ trong đầu. Cô là ai chứ. Chỉ là một con nhỏ ngốc ngếch bình thường. Làm sao lại trèo cao thích một hotboy như anh chứ. Nhưng sau khi làm mới bản thân rồi liệu anh ấy có thích mình không? Vân háo hức muốn chờ xem nhận xét của anh.. Cô lại lắc đầu xua tan cái ý nghĩ điên rồ vừa nảy ra trong đầu mình.

- Cô bé yên nào. Để anh tập trung cắt chứ. Nhưng mà khá lâu đấy. Mệt thì em có thể đi ngủ.

- Vâng. Cảm ơn anh.

Bây giờ Vân mới nhận ra tiệm tóc khá đặc biệt. Nó không có gương. Như vậy thì khi hoàn thành khách mới có thể thất được mình đã thay đổi nhu thế nào. Một trải nghiệm mới mẻ và rất là bất ngờ.

Gần ba tiếng trôi quá. Vân mệt mỏi. Cô không biết mình đã ngủ gật từ lúc nào. Chỉ khi anh chàng Ivan lay lay cô dậy thì cô mới biết là công việc đã hoàn thành. Phương cũng đã trở lại sau một hồi kiếm hết shop thời trang này đến shop thời trang khác. Phương đưa một bộ đồ cho Vân thay. Sau khi thay đồ cô bước ra ngoài và nhìn mình trong gương. Tờ báo trong tay cô rơi bịch xuống đấy. Mọi người trong tiệm quay đầu lại nhìn…..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro