C2__11
🎶 Một mùa thu tàn úa, là vàng rơi khắp sân
Mình anh nơi đây cô đơn lặng lẽ
Từ khi em ra đi, từng hàng cây trước sân ,
dường như cũng đã xác xơ đi nhiều 🎶
Rồi ngày định mệnh ấy cũng đã đến, mọi việc chuẩn bị cho ca phẫu thuật đã và đang sắp xong
Trước giờ phẫu thuật: PLAN đã được gặp tất cả người thân
Ngay cả bố cậu , cùng mẹ kế và đứa em trai, cùng bố khác mẹ của cậu , khi giờ chót mẹ cậu mới cho biết tin
Khi ấy , họ cũng bỏ lại công việc ở MỸ và đáp chuyến bay ✈️ sớm nhất để bay về thailand
Trước giờ PLAN , được đưa vào phòng phẫu thuật
Mọi người , ai cũng khóc 😭 thương cho cậu
Người bố , không quan tâm được cậu nhiều, cũng ngồi thần ra và khóc 😭 nức nở
_ Bố xin lỗi con PLAN!
Người mẹ kế , cùng đứa em trai cũng khóc 😭 và xin PLAN tha lỗi
_ Mọi người đừng buồn, con sẽ sống tốt ở thế giới bên kia mà
Cái hình ảnh cậu mỉm cười , chào mọi người trước khi được đẩy vào phòng phẫu thuật
Khiến mọi người càng thêm đau buồn 😖
_ Con tạm biệt mọi người 😭
_ PLAN! PLAN...PLAN 😭
Phía bên kia: MEAN cũng vừa lúc được đẩy vào liền sau PLAN, ai ai cũng nhìn hai đứa mà khóc nấc lên
Khi cánh cửa phòng, dần dần được đóng lại, mẹ của PLAN bỗng khuỵ xuống
_ Mẹ ơi! Mẹ 😭(PIN đỡ mẹ)
🎶 Con không thể về với gia đình nữa rồi!
Con nợ Mẹ một lời xin lỗi,
Kiếp này con không thể nói..,,
Con đã biết khóc cho một tình yêu,
Cho hơi ấm trong hơi thở cuối cùng
Bầu trời đen đã khuất bóng Mẹ,
Con đi nhé Mẹ! Mẹ đừng buồn! 🎶
Bên trong:
TONAM cũng hết sức căng thẳng, khi chính anh cũng đang đứng giữa sự sống và cái chết, của hai người em trai ,mà anh cũng đều yêu thương họ
Lòng anh , cũng thấy chua xót một hồi, nhưng rồi cũng lấy lại tinh thần
Anh lau đi giọt nước trên khoé mắt:
_ E! Hèm, Chuẩn bị cho tôi, áo ...mọi thứ đã đủ chưa?
_ Dạ đủ rồi thưa bác sỹ
_ Vậy Chúng ta bắt đầu nào: cho tôi con dao...,,
Bên ngoài , mọi người ai cũng đang đợi tin tức, xem kết quả ca phẫu thuật thế nào?
PIN và mẹ của MEAN , vẫn ở bên an ủi mẹ của PLAN
_ Mẹ ơi! Mẹ ơi! Bông hoa này đẹp quá
_ Uh! Con trai
_ Để con cài lên tóc cho mẹ nhé!
_ PLAN! Con trai mẹ cưng quá
_ Hì hì sau này lớn lên , con muốn ở bên mẹ cả đời và chăm sóc cho mẹ ạ!
_ Con yêu, mẹ yêu con nhiều lắm ( thơm lên má)
_ Con cũng yêu mẹ ạ !
Những ký ức ấy cứ hiện hữu về , làm thức giấc, giữa đêm của người mẹ thương cậu con trai , giờ đã đi về một nơi rất xa
_ PLAN! PLAN
_ Mẹ ơi! Vẫn còn con ở đây ạ 😭! Giờ em ấy đã đi về một nơi rất xa rồi mẹ
Mẹ vững vàng lên, mai nhà chúng ta , còn đưa em ấy tới nơi yên nghỉ nữa ạ!😭
_ 😭😭😭
Sau khi ca phẫu thuật thành công, MEAN đã được đưa về phòng chăm sóc đặc biệt
Còn Người cậu yêu, được đưa tới nhà tang lễ thành phố
Buổi tang lễ diễn ra suôn sẻ, ai cũng thương xót tới tiễn đưa cậu , về nơi yên nghỉ cuối cùng
Một bông, rồi hai bông hồng trắng , được đặt xuống
TƠN cầm bông Hồng trên tay, cậu đặt nhẹ nhàng
Lòng cậu cũng đau lắm, không thể nói lên lời
_ ( PLAN à! Tôi sẽ rất nhớ cậu đấy, và tôi sẽ thực hiện nguyện vọng của của cậu)
🎶 Mùa đông ở đây vắng em
Để cho mùa đông tê tái
Làm sao anh quên em , mỗi khi đông sang
Lòng anh càng thương nhớ em 🎶
Tại bệnh viện:
Tình hình của MEAN, có tiến triển rất tốt và cơ thể cậu , hình như dần dần chấp nhận , hoà hợp với trái tim mới được ghép
Một buổi sáng đẹp trời, ánh nắng chiếu dọi ngoài cửa sổ , nhen nhóm giữa mùa đông lạnh lẽo
Khi bà LINA vào thăm con trai, và bước đến bên cạnh giường, cầm tay con trai
_ Con à! Tốt quá rồi, giờ chỉ mong con sớm tỉnh lại và sống cả quãng đời của PLAN , nhé con!
Và rồi khi thấy MEAN , có dấu hiệu tỉnh lại thì các bác sỹ , cũng đã tập chung lại và kiểm tra cho cậu , rất cẩn trọng và kĩ càng
Dù sao đây cũng là , một ca ghép tim khó và được mong chờ nhất
Bên ngoài:
_ Bác ơi! Con biết tin là bay về đây liền
_ Là DUANG đó hả con?
_ Dạ! Con xin lỗi , vì hôm trước, con phải về MỸ gấp để giải quyết một số chuyện
Nay xong thì con về đây ngay, con cũng vừa mới biết tin, là anh MEAN đã tỉnh lại
May quá , có người hiến tim cho anh ấy, mà lại còn được cơ thể anh MEAN , tiếp nhận nữa
_ Uh! ( vui) thực ra là!( tí thì lộ)
_ Là sao hả bác?
_ À! Không có gì?
Khi biết tin MEAN tỉnh lại:và tại nhà PLAN
_ Mẹ, MEAN em ấy tỉnh lại rồi đó mẹ
_ Tốt quá rồi , vậy trái tim của em con , nó vẫn đang đập và sống rồi con , mẹ cũng mừng
_ Vậy mẹ , có đi thăm em ấy không ạ?
_ Giờ mẹ chưa muốn đi gặp thằng nhỏ , vì nếu gặp và đối mặt với MEAN rồi, mẹ không biết phải nói gì khi MEAN , nó hỏi về PLAN?
_ Dạ! Đúng vậy, trước mắt có lẽ Mình cứ tránh mặt chút, và gửi lời hỏi thăm em ấy thôi ạ!
Dù sao , đây cũng là nguyện vọng của em trai con
Khi được cho phép vào thăm bệnh nhân:
Mẹ MEAN cùng DUANG, vào và đi đến bên giường của MEAN
Thấy mẹ tới, MEAN cũng nghẹn ngào:
_ Mẹ! Mẹ ơi !
_ Anh MEAN >_<
_ Mẹ ! Con ở đây đã bao lâu rồi ạ? ( định vùng dậy)
_ Con định đi đâu MEAN?
_ Con muốn đi tìm PLAN! Mẹ ơi! PLAN cậu ấy định !( nhớ ra cái gì đó : ( nghĩa là thời gian cậu ở đây á, nên cậu khựng lại)
_ 😭😭😭 Con ơi! PLAN thằng bé , nó đã không còn ở đây nữa rồi !
_( thất thần ngồi xuống , cười với vẻ chán trường)
Đúng rồi a, cậu ta giờ chắc đã không còn ở THái nữa rồi 😭
_( ôm vào lòng) Con đừng có buồn nữa được không?
_ Mẹ ơi! Sao cậu ta lỡ lòng nào rời xa con ? Trong khi con rất yêu cậu ấy mà 😭
_ Con yên tâm đi, Giờ PLAN đã yên ổn rồi con
_ Yên ổn! Chắc cậu ta sống hạnh phúc lắm ( cười trong nước mắt 😭)
Rồi MEAN bỗng thấy tim nhói đau
_ Tim con hãy còn yếu sau phẫu thuật , nên mau nằm xuống nghỉ ngơi đi con
_ Dạ! ( nằm quay lưng vào trong, dấu đi sự đau đớn nơi trái tim)
Những ngày sau đó, tình hình của MEAN tiến triển rất tốt, hôm nay là ngày cậu xuất viện
Mẹ cậu đến từ sớm , lo liệu mọi thủ tục xuất viện
Sau khi gặp TONAM cảm ơn , vì đã phẫu thuật thành công , giúp cậu lấy lại sự sống
Và hỏi về danh tính người hiến tim cho cậu, nhưng không có kết quả gì?
Vì được bảo là gia đình họ , do quá đau buồn nên không muốn gặp lại
Lúc rời khỏi bệnh viện, trong sâu thẳm tâm tư của cậu , vẫn kiếm tìm một hình bóng của ai đó ?
Nhưng rồi cậu tuyệt vọng, vào trong xe nhắm mắt định thần, cho tới khi xe dừng hẳn, trong ga ra của biệt thự
_ Con xin phép , lên phòng trước đây ạ!
_ Uh! Con còn yếu mệt, nên cứ lên nghỉ trước, lát bữa trưa xong , mẹ sẽ mang lên cho con
_ Vâng!
À! Anh cảm ơn DUANG nhé! Em đã vất vả rồi
_ Không có gì đâu anh
Con cũng xin phép Bác, con về đây ạ!
_ Cảm ơn con nhé
Những ngày kế tiếp:
MEAN dấu mẹ, tới tìm gặp chị của PLAN, là PIN hỏi về tin tức của PLAN, nhưng không được kết quả gì? PIN không nói rõ ràng , chỉ lấp lửng rằng PLAN sống rất tốt , bảo cậu không phải lo
Còn tìm gặp mẹ PLAN, thì vẫn nhận được câu trả lời giống của PIN
Những ngày đi học trở lại trường, cậu có tìm gặp hỏi một số bạn học của TƠN, thì được biết:
Sau học kì vừa rồi, cậu ta chuyển qua Mỹ , cùng gia đình rồi
Khi hỏi tới PLAN, thì thấy họ trả lời rất thản nhiên không rõ
Khiến cậu thấy có cái gì đó ,Rất là lạ ?sau khi cậu đi học trở lại , mọi người trong trường : từ bạn học tới thầy cô rất khác lạ
Vì mải tìm tin tức của PLAN, khiến cậu không chú tâm để ý biểu hiện mọi người xung quanh
( thực ra trong tang lễ gia đình cũng như Mẹ của MEAN nhờ mọi người giúp giữ kín đến một thời gian nhất định, để MEAN khỏe lại)
Tìm một thời gian vô vọng, không có tin tức gì?
Ngay cả , cho người hỏi và điều tra gia đình của bố và mẹ kế của PLAN bên MỸ, cậu cũng không thấy một tin tức gì của PLAN?
MEAN tuyệt vọng, vì cảm nhận thấy rằng :
Dường như PLAN, biến mất khỏi thế giới này vậy!
Dường như cậu ta , không còn tồn tại trên cõi đời này vậy ?
Lê từng bước chân mệt mỏi, về căn phòng lạnh lẽo ấy , không phiền bật điện
Cậu ngồi phịch xuống sàn nhà, người dựa vào giường:
_ (Nước mắt lại lưng tròng )
PLAN à! Cậu cứ thế mà biến mất khỏi tầm mắt của tôi sao?
🎶 Thức trắng đêm nay, có lẽ do anh đang say
Biết nói cho ai nghe đây? Bởi vì không còn được bên em mỗi ngày.
Mình từng hứa sẽ vượt qua, vậy mà kết thúc rời xa
Cớ sao anh cứ mong chờ, anh đã yêu dại khờ
Từng cùng nhau đi qua giông bão, nhưng không thấy nhau khi mưa tan?
Tại vì sao tình yêu luôn khiến cho mình mãi tin vào một giấc mơ 🎶
Tiếng bước chân ai đó đang đi tới
Tui định viết kết thúc kiếp thứ 2 này, nhưng vẫn phải kéo dài thêm một chạp nữa
Những chạp này mọi người đọc có ai vừa đọc vừa rớt nước mắt như tui không?
Còn tui viết truyện thì phải nhập tâm a
Truyện do chính mình viết ra mà ngồi viết đến đâu là hai mắt đỏ hoe luôn mọi người ạ
Nói thật luôn đó, bên cạnh còn phải bật những bài nhạc càng buồn càng tốt a
Mới có cảm xúc chân thực, mới cảm nhận được nỗi đau của nhân vật trong truyện
Tới đây mọi người cũng hiểu được ad
Mọi người có thấy tui qua sướt mướt không?
Có nói quá không? Thì thông cảm cho tui chút nhé
Giờ phải đi trend cho sự kiện của TEMPT chút a
G9: 12/1/2020 💙💚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro