Chương 5: Vết Nứt Trong Băng Giá
______________________________________________________
Cơn mưa vẫn chưa dứt, từng giọt nước nặng nề rơi xuống mặt đường, hòa vào tiếng bước chân trầm lặng của Nyra Calyx. Cô không nói thêm một lời nào sau khi rời quán cà phê, chỉ lặng lẽ siết chặt chiếc vòng tay cũ kỹ trong tay như sợ nó sẽ biến mất nếu cô buông ra.
Bầu trời xám xịt, phản chiếu nỗi trống rỗng trong lòng cô. Dù xung quanh là những tòa nhà cao chọc trời, ánh đèn rực rỡ xuyên qua màn mưa dày đặc, nhưng tất cả đều nhạt nhòa trước đôi mắt vô hồn ấy.
Căn hộ của Nyra nằm trên tầng cao nhất của một tòa nhà sang trọng—biểu tượng cho quyền lực và sự giàu có mà cô đang nắm giữ. Nhưng khi cánh cửa đóng lại sau lưng, không gian ấy bỗng trở nên lạnh lẽo đến rợn người. Không có tiếng cười, không có hơi ấm, chỉ là bốn bức tường tráng lệ chứa đầy sự cô đơn.
Cô bước chậm rãi vào phòng, ánh đèn mờ nhạt không xua nổi bóng tối trong tim. Đôi chân dừng lại giữa phòng khách, nơi rộng lớn đến mức tiếng vang của bước chân cũng trở nên trống rỗng.
Bất chợt, Nyra khụy xuống.
Cô không cố gắng kìm nén như mọi khi, không còn sự kiêu hãnh hay lạnh lùng thường trực trên gương mặt. Đôi tay run rẩy ôm chặt chiếc vòng tay, ép nó vào ngực như thể chỉ cần buông lơi, cô sẽ mất đi thứ duy nhất kết nối mình với quá khứ.
Tiếng khóc bật ra, vỡ òa như cơn lũ đã bị dồn nén suốt bao năm. Đó không phải là những giọt nước mắt yếu đuối, mà là nỗi đau của một linh hồn bị xé nát, chắp vá rồi lại tan vỡ hết lần này đến lần khác.
Nyra khóc không chỉ vì sự mất mát, mà còn vì tia hy vọng mong manh vừa được thắp lên. Hy vọng rằng người ấy có thể vẫn còn sống.
Nhưng hy vọng cũng đáng sợ không kém tuyệt vọng.
Đêm đó, căn phòng tràn ngập tiếng nấc nghẹn ngào, phản chiếu nỗi cô độc tột cùng của một con người tưởng chừng đã không còn biết đau đớn là gì.
Và lần đầu tiên sau mười năm, Nyra Calyx để cho trái tim mình yếu đuối.
____________________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro