{Tinh Hâm} Bắc Bán cầu cô đơn
Tối thứ sáu hàng tuần, quán cà phê Zingia gần như lúc nào cũng nhộn nhịp người cười người nói, phục vụ không lúc nào ngơi tay khi khách cứ đến rồi lại đi rồi lại đến. Những vị khách đến xả hơi sau một tuần làm việc mệt mỏi, gặp gỡ tụ tập bạn bè, người yêu, dừng chân lại ở quán trước khi quay về nhà với cái đầu lâng lâng và ập xuống giường ngủ tới trưa mai.Thế nhưng buổi chiều thì khác. Người ta ít tới quán vào buổi chiều thứ sáu, lượt khách còn thưa thớt hơn cả sáng thứ hai. Vắng vẻ và buồn tẻ.Cho đến một ngày, hai vị khách bước vào lúc ba giờ chiều.Lời nhắn: truyện mượn ý tưởng gốc của chị Zinnia Reigia, cảm ơn chị nhiều. Tiêu đề được lấy cảm hứng từ bài hát của Lâm Y Thần, từng được Trịnh Phồn Tinh cover trong concert Thái Lan. Update: đã tiếp tục…