Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Bệnh kiều và chim hoàng yếnTác giả: Calme Rosée/PhươngThể loại: Fanfic, hậu xuyên nhanh, thiếu niên dương quang sau trở thành bệnh kiều thiếu cảm giác an toàn Bác x đại lão xuyên nhanh EQ thấp Chiến, OOC, cứu rỗi.Đại ý: Người yêu cứ nghĩ thế giới thực của chúng tôi là vị diện nhiệm vụ hay Người yêu không tin tôi yêu em ấy.…
Tên: Nhớ một lần Tiêu Chiến phát sóng trực tiếp lật xe xuất quỹ sự kiệnLink gốc: https://aizhenzhunaichahaishibingmeishi.lofter.com/post/1e414552_1c6621cd9?fbclid=IwAR3ujnsSRt3_y8giTLzaCu__eUVPrZyGdUDxA0PCn6ntuQ9SZDqdbA2GGE0Thể loại: Phát sóng trực tiếp, đoản văn, OOC.…
Lộ Tư ghét cay ghét đắng tên lớp trưởng.Cái thể loại gì mà khó ưa, cứ chăm chăm bắt lỗi nó!Bao nhiêu người vi phạm chỉ gọi nó, không xem nó như con gái, lại còn phá bĩnh mỗi khi nó đi cùng với người nó thầm thích.Hừ!Nó quyết định phải viết thư tình tán đổ tên lớp trưởng, đợi khi mắc câu, Triết Viễn mê tít nó, nó sẽ cười vào mặt Triết Viễn, rồi đá cậu ta đi!…
🌿 Author: Lam Nguyệt 🌿Giữ được chàng một đêm, thân xác cùng quấn quýtCâu chuyện của người đời, xét đoán xem ai yêu aiSống chết chẳng đáng gì, chẳng cần ai phải bận tâmNhưng nếu không có chàng, ta như chỉ còn tấm thân tàn(Hoạ tình - Diêu Bối Na) Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi bên ngoài hiên nhà, Tiêu Chiến cuộn tròn người trong chiếc áo lông dày, bàn tay ôm chặt lấy ly cafe bốc khói nghi ngút. Kiên Quả khẽ cọ mình vào tấm áo dày quấn trên người Tiêu Chiến, nũng nịu. Tiêu Chiến cứ ngồi mãi như vậy, tới khi ly cafe đã trở nên nguội lạnh, anh lặng thinh, nhìn vào khoảng không vô định. Có vẻ như, Tiêu Chiến đã ở trong tình trạng này một thời gian dài rồi. Tiếng gõ cửa dồn dập, lâu dần rồi cũng lại tắt hẳn. Một lúc sau, có tiếng chìa khoá leng keng, cánh cửa lớn trong nhà Tiêu Chiến được mở ra. Chu Tán Cẩm hùng hổ xông vào, lớn giọng: "Tiêu Chiến, anh định trốn tới bao giờ nữa..."Muôn vàn lời muốn nói, Chu Tán Cẩm khi ra tới ban công, nhìn thân hình mảnh khảnh cô độc của Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy chân mình, cuộn tròn trên ghế. Thiên ngôn vạn ngữ, liền một hơi nuốt ngược vào trong. Tiêu Chiến khẽ quay đầu, mỉm cười. Nụ cười ôn nhu, dịu dàng thường thấy ở anh. Giọng nói khàn đặc, có chút yếu ớt vang lên:"Tán Cẩm, đệ tới cùng Hải Khoan ca ca sao? Tối nay ăn gì nhỉ? Nhất Bác em ấy luôn muốn bữa cơm ấm cúng đầy đủ mọi người. Ca sẽ tới làm lẩu lòng bò tê cay Trùng Khánh. Ở lại ăn nhé, Nhất Bác hẳn là sắp về rồi". Tiêu Chiến khẽ cựa mình, đứng dậy, có lẽ do giữ tư thế cuộn người như vậy quá lâu, chân c…