• mjq x imagine | text fic | Tàu Hủ Trân Châu
câu chuyện về anh chú Mã Gia Kỳ và em nhỏ Bách Cữu…
câu chuyện về anh chú Mã Gia Kỳ và em nhỏ Bách Cữu…
Tác giả : Nghiêm Tiểu Vũ ( Katerin)Thể loại : Hắc Đạo - Báo thù - Đau thương và ngọt ngào- Tụi em đều có một quá khứ không muốn cho ai biết , người thân bên cạnh em từng người từng người đều bỏ em mà đi , những người ngoài kia nói em là sao chổi hại chết những người bên cạnh mình . Vậy nên anh đừng đến gần em - Vậy thì sao ? Lời bọn họ nói anh mặc kệ , quá khứ của em đau khổ tôi biết , lúc đó tôi không gặp em sớm nên không bảo vệ em được . Giờ gặp được em rồi tôi sẽ bảo vệ em , ai động đến em tôi sẽ cho kẻ đó 1 đi không trở lại…
Duy nhấtCP: Mã Gia Kỳ x Trương Chân Nguyên(Tất cả CP đều được viết tên theo thứ tự tuổi tác, không phân biệt 0, 1)Warning: Fanfic đều là giả!!! Fanfic đều là giả!!!!! Fanfic đều là giả!!!!!!!📷 ·过期童话·Vui lòng không đem đi bất cứ đâu ngoài nơi này.…
TG: Thanh Thanh Hỷ TinhCP: Kỳ Hâm, Tường Lâm, Văn HiênNhân vật chính không CP:Trương Chân Nguyên, Trần HằngNhân vật phụ:Bố Lý, Phú QuýThể loại: fanfiction, bí ẩn, có yếu tố kinh dị, OOC. VĂN ÁN:Đường S trung tâm thành phố J có một cửa hàng trang sức đã tồn tại qua trăm năm. Trang sức ở đây được chế tác tinh xảo, kiểu dáng sáng tạo nhưng lại không làm mất đi phần trang nhã. Nghe nói khi đeo còn có công dụng mang lại may mắn. Bởi thế, rất nhiều người đã ghé qua tiệm trang sức này để chọn đồ.Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ, Nghiêm Hạo Tường, Trương Chân Nguyên và Trần Hằng là con của chủ nhân căn biệt thự số 11. Bọn họ không phải con ruột, mà là những đứa trẻ đặc biệt được người đàn ông mang danh "bố Lý" nhặt về - từ các "mớ hỗn độn".Bọn họ đều không bình thường. Tất cả người trong nhà 11 đều không bình thường, đương nhiên, kể cả bố Lý. "Ác ma","người hành quyết",... bạn có thể gọi bọn họ bằng bất cứ cái tên nào. "Cẩn trọng trong lời nói của bạn." "Chớ để họ nghe được những lời khiếm nhã""Cái kết sẽ ngọt ngào lắm đấy,...""Và có lẽ thêm chút tanh nữa!""Suỵt."Bọn họ là người làm công ăn lương, cũng là chủ nhân quản lí công việc. Chỉ cần bạn đồng ý trả giá, mọi chuyện đều có thể nhẹ nhàng giải quyết.Truyện 100% là trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp lên người thật, xin cảm ơn!…
Lưu Chương nhớ lại cái ngày mà mình với Lâm Mặc chính thức bên nhau, vừa vui vừa buồn...cười.…
hạ tuấn lâm nói tay trương chân nguyên sao mà lạnh thế.…
Đoản xàm. Lần đầu vt đoản. Ko gán ghép lên người thật, hoàn toàn là tưởng tượng. Vt tùy hứng, sẽ ko ra chap thường xuyên. Chỉ tiếp fan hoặc ai thik đọc thì đọc. Couple:Kỳ HâmTường LâmVăn HiênCảm ơn đã đọc mấy cái fic nhảm của tui. Yêu độc giả. Chỉ có trên Wattpad, ai đăng chỗ khác vui lòng trả bản quyền lại cho tui đi Hoseki…
một chiếc gấu trúc nhỏ thành tinh đó nha ~…
Sẽ thế nào nếu bạn và bạn cùng bàn từ chó với mèo hóa ra thương nhau trong âm thầm? P/S: Couple Tường Lâm là chính! Còn gì thì tính sau =)))…
Nghi vấn Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên là 2 thành viên nhóm INTO1 đang yêu đương, bằng chứng là hai người họ mặc áo ba lỗ đôi...Diễn đàn thểOOCVì quá ume áo ba lỗ của hai bạn trẻ nhà ta nên tui đã ra 1 con fic mang tính chất giải trí, ai không thích có thể lướt qua nha.Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, có hơi xàm xí.…
những mẩu truyện ngắn về các cp mình thích hoặc đơn thuần là tình cảm anh em trong TNT…
Author: HaminThể loại: Ảo Tưởng, Đam Mỹ, Tình Huynh Đệ......Truyện này là trong lúc rảnh rỗi không có gì làm nên viết ra cho vui thôi. Lần đầu viết truyện, có gì sơ xuất hay không vừa lòng mong mọi người bỏ qua…
(Đã drop vì tác giả cấm trans và reup, bạn nào có Lofter có thể đọc ủng hộ tác giả ở trên đó)"Ta rất hận ngươi, nhưng mà... "--Tác giả : Linh Gia Yển Thử ( 灵家鼹鼠)Id Lofter : zhangzhibangdeyanshuBối cảnh : Hiểu Tinh Trần tự sát không thành, bị Tiết Dương giam giữ. Đồng nhân dựa trên nguyên tác Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu.Couple : Tiết Dương x Hiểu Tinh TrầnTrans + Edit : Đậu + UynDạ bọn mình dịch và reup chui :( các bạn đừng report tội bọn mình :( dịch chui nên mong các bạn đừng bê đi đâu ạ.Lời tác giả : Cảnh báo trước: Tam quan bất chính, hành văn tra, văn phong quái.Tương sát tương ái, cả ngược lẫn ngọt, đao lẫn đường.Không logic / không mới mẻ / không sâu sắc / cực cẩu huyết.Tự thẩm là chính, không thích chớ vào (nói ba lần)--Artist bìa : 十四四…
HE có, SE đương nhiên cũng có và nó thế nào còn tùy thuộc vào tâm trạng tác giả nhen ^^…
"Smultronställe" được ghép từ "Smultron" và "Ställe". "Smultron" là một loại dâu rừng được mệnh danh là loài dâu thơm ngon nhất, thường ẩn mình dưới những tán lá trong khu rừng mọc đầy những loại quả khác. "Ställe" nghĩa là nơi chốn. "Smultronställe" là danh từ diễn tả một cánh đồng mọc đầy thứ dâu dại, quý hiếm. Tuy nhiên, người Thụy Điển còn hiểu nó là từ chỉ nơi dành riêng cho mỗi người, nơi mà bạn được làm đều mình thích, nơi bạn cảm thấy hạnh phúc, nơi mà ở đó, bạn được là chính mình."Đây là nơi Mây và Shiba sẽ đăng những câu chuyện oneshot ngắn (có thể ngọt ngào) về những cp tụi mình thích. Nếu không phải cp bạn thích, hãy click back đừng bẻ thuyền của tụi mình ngay trên oneshot đó.…
Như title, ở đây chưa có gì hoàn thành và nhiều CP…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…