Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chào ở đây có supporter Đoàn, không dám nhận fan vì thấy bản thân hiểu biết chưa đủ nhiều, nhưng tình cảm dành cho CẢ MƯỜI MỘT NGƯỜI.Lúc thì textfic lúc thì fic chữ, tất cả đều là oneshot.Ý tưởng dựa trên sự kiện thực tế. Lưu ý: thường thì trong fic này nonship cp. Nhưng vì Xoài là Thính Giả x OK (fan Song Vũ và Nguyên Chương) nên đôi khi sẽ dính ship 1 xíu không nhiều.…
Chúng ta là những người trẻ tuổi không bao giờ bằng lòng với hiện tại, không bao giờ biết điều chúng ta thật sự mong muốn là gì? Và cũng thể nào biết được liệu sáng ngày mai thức dậy ta sẽ gặp những ai.Giống như việc mà cô và anh gặp mắt nhau, chẳng ai hẹn trước, vậy mà chạy đến chân trời nào cũng vô tình gặp được lại nhau, liệu Trái Đất này quá tròn, hay là do cái duyên đã định? Anh nói anh yêu cô, cô đáp lại anh bằng một bức tranh vẽ với dòng chữ: 我也喜欢你(Wo ye xihuan ni), nó có nghĩa là cô cũng thích anh, đơn giản vậy mà anh không biết, anh trách cô vì sao không nhận tâm chân tình từ anh, anh vựt luôn cả kỉ niệm về cô vào sọt rác, anh vứt luôn cả bức tranh cô trao anh hôm đó, anh vứt hết, vứt luôn cả cô vào tận đáy trái tim mình, rồi quyết định vứt cả luôn bản thân mình rời xa cô...Thời gian 3 năm ngắn ngủi khi anh đi đối với cô mà nói chẳng khác nào 3 năm cấp 3, rất nhiều thăng trầm cảm xúc, rất nhiều đau khổ, rất nhiều mất mát, cô chịu đựng hết một mình. Còn anh, sau 3 năm giờ anh đã thành danh, không còn là vị sếp của một bộ phận, giờ anh là sếp của cả một công ty, tiếp xúc vô vàn vị khách, vô vàn ngôn ngữ, vô vàn cô gái nói yêu anh, tiếp xúc nhiều ngôn ngữ của anh dần rất tốt, tốt đến mức anh phát hiện ra nghĩa thật sự của câu trả lời mà cô gái năm xưa anh yêu,anh phát hiện ra cả việc mình trách nhầm cô ấy,...Vội vã bay suốt mấy tiếng đồng hồ, về thành phố của cô làm việc trước kia, tìm gặp vì đồng nghiệp cũ để hỏi về cô ấy, nhưng anh bây giờ cũng phát hiện ra mình đã muộn rồi!!! Anh hiểu…
Diệp mộng mơ là thế, vẫn luôn thổi hồn theo gió vào mỗi sớm mai khi Hiếu đèo cậu đi học trên con xe đạp cũ. Hiếu không nói gì, nhưng bóng lưng anh vẫn luôn vững chãi để cậu dựa đầu khi buồn ngủ, để cậu vòng tay qua eo ôm lấy anh, thốt lên rằng tóc anh vẫn thơm như mọi ngày.…
"Tôi là người của biển, của nước, tôi ngâm dưới này cả đời."_Hạo Vũ"Khoảnh khắc quay lại thấy Hạo Vũ đứng trên bờ biển dang rộng vòng tay với tôi, tôi cảm thấy mùa xuân của mình trở về rồi." _Kha Vũ…
"lại một ngày nữa, tôi đến cửa hàng tiện lợi , trời mưa nặng hạt, và rồi gặp em, nhìn tôi bằng đôi mắt ấy, khiến lòng tôi phập phòng những cánh bướm tình yêu"…
Đây là các đoản văn mình tự viết ak...Lấy hay mang đi hay edit thì báo mình một tiếng ak. Cho rõ nguồn giùm mình.Tùy tâm trạng mà mình viết nên thời gian ra không rõ ràng.…
sau 16 năm trở lạimột sinh viên năm ba của trường đại học nổi tiếngđể chúc mừng ngày cô trở lại và nhập học người dì vĩ đại đã chuẩn bị cho cô một món quàvới một tấm bưu thiếp đầu ý nghĩa: dì đã gói kỹ vị hôn thê đem đến tặng cháu. chúc hai đứa đêm tân hôm vui vẻ.ký tên: dì yêu của cháu............…
Truyện mang đi chưa có sự cho phép của tác giả. Đăng để đọc offline.Ngã thị nhĩ đa๖ۣۜMẹ đẻ: Lý Cẩu Huyết 李狗血.๖ۣۜSố đo ba vòng: Ngọt sủng, võ hiệp, ABO, cưới trước yêu sau, sinh tử, mỹ mạo chưởng môn công × ma giáo giáo chủ thụNguồn: Trường Bội.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 171 tuổi + 16 lần chết lâm sàn…