Phi Thiên Dạ Tường: Tiểu Kí Sự
青青子衿,悠悠我心。縱我不往,子寧不嗣音? Thanh thanh tử khâmDu du ngã tâmTúng ngã bất vãng,Tử ninh bất tự âm?…
青青子衿,悠悠我心。縱我不往,子寧不嗣音? Thanh thanh tử khâmDu du ngã tâmTúng ngã bất vãng,Tử ninh bất tự âm?…
Mối lương duyên giữa thiếu gia tài phiệt cứu giúp cô tiểu thư gặp biến cố. Sau khi tiếp xúc nhiều lần,mối quan hệ của hai người trở nên gắn kết và anh dần tìm ra những bí mật của 10 năm trước.…
Những đám mây vần vũ ấy chẳng hề dừng lại. Bầu trời trong xanh của năm tháng học trò cũng không quay về...…
Hắn và cậu, là đôi bạn cùng tiến đồng hành với nhau suốt 15 năm liền. Và đến một ngày, hắn buộc phải rời bỏ y. Bỏ lại một tâm tư đang dần trở nên cạn kiệt...…
Author : Ô Mông Tiểu YênThể loại : Hiện đại, vườn trường, cường cường, phúc hắc công, lưu manh thụ, hài văn, H văn, 1×1, HENguồn : haanhcu.wordpress.comVăn án :Tại sao một đại thiếu gia như ta lại phải ở cùng phòng với một tên hai lúa? Không được! Nhất định phải tìm cách đuổi tên thanh niên mặt than lại xấu xí này ra khỏi ký túc xá.Nhưng vì cái gì mà mỗi lần có ý định đuổi tên đó ra thì Hạ thiếu cậu lại gặp xui xẻo.Ghê tởm, lão tử ta không đội trời chung với ngươi!!!…
Truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác xin đừng bâng ra khỏi nhà…
Người ta đồn rằng có một cậu bé ngọt ngào mang mái tóc màu nắng và đôi mắt xanh màu nổi bật màu đại dương, và người ta đặt cho cậu cái tên 'Lemon Boy'…
Sau cùng thì, chúng ta cũng chẳng thể nào thoát ra khỏi vòng quay của số phận.Này người dấu yêu, em xứng đáng nhận được thứ tình yêu này nhiều lắm, em biết không?|| WARNING: Truyện có nhiều yếu tố nhạy cảm liên quan đến tôn giáo và tâm linh. Tất cả nội dung trong đây đều được viết theo trí tưởng tượng, nhân vật và thế giới đều là tác phẩm giả tưởng của Record of Ragnarok. Vậy nên đừng vô đọc và chửi bới nếu bạn cảm thấy phản cảm. ||BẢN QUYỀN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD VÀ FACEBOOK…
【 khải phó 】 phù khô Ngươi nói ta như nhau năm đó khó nén thanh lãnh phong hoa.Nhưng ngươi không biết, ta sớm đã già đi. Phù hoa dưới một thân xương khô, hành như gỗ mục.…
Thể loại: Longfic, BE.Cp: Taejin, Yoonjin, Namseok, Kookmin.Intro:Thái tử Kim Thạc Trấn vốn là một nam nhân tài sắc đều có, thông minh hơn người, là thiên chi kiêu tử, người gặp người mê.Nhị hoàng tử Kim Tại Hưởng là một vị hoàng tử lòng dạ thâm hiểm, ngày ngày dốc sức tạo ra cho mình một lớp mặt nạ để che giấu bản chất cuồng ngạo của mình.Y rơi vào lưới tình do hắn đã giăng sẵn.Hắn lại không may đồng thời rơi vào vòng xoáy vô tận ấy.…
Bản thân là thần mà lại đem lòng yêu con người, và cả trong trận chiến này nữa! Ah... Nhưng một khi rơi vào lưới tình thì ta có thể làm gì được nữa chứ? Ta khẽ nhìn Okita, ta đã nắm qua được quá khứ đau thương của Okita rồi, vậy cái sức mạnh gì để hắn tiếp tục cố gắng đến bây giờ thế? "Ah... Không được, càng nhìn càng thấy đáng yêu mà..."Rồi bỗng, trước phòng chờ của ta, Okita bất ngờ xuất hiện. Hắn ngập ngừng, ta hỏi hắn muốn gì ở ta? Có vẻ như hắn muốn nói nhưng không được.Vậy thì dễ dàng quá, ghẹo hắn thử xem. Ta tiến lại gần hắn, hắng giọng chọc hắn nhỏ con nên cút về nhà đi. Lúc này hắn tối sầm mặt lại.Và một nụ hôn đã từ lúc nào đã trao cho ta...…
'Ngươi...Đã từng yêu ai chưa?Yêu...Đến không thể tách rời.''Ngươi...Đã từng hận ai chưa?Hận...Đến sinh tử bất dung.'…
- ...nếu vậy thì cháu chỉ còn hai sự lựa chọn thôi, một là quên đi, hai là phải chết - cho đến lúc không còn trên đời này nữa, cháu cũng không muốn quên đi anh ấy...Có một loài hoa, nắng không nở, mưa cũng không nở, lại chỉ nở khi gặp đúng kẻ si tình…
Viết theo dòng cảm xúc tác giả. Độc giả đọc sẽ biết. Không kêu gọi thả "sao", truyện có chi tiết trong truyện khác các bác ko cần phê bình. Đề nghị ko chuyển ver…
"Tôi ghét cái mà anh gọi là yêu, anh giam cầm tôi vào mộ căn phòng, nó chẳng khác nào là một con chim bé nhỏ mong manh bị nhốt ở trong chiếc lồng sắt, nhưng tôi là con người mà...?"…
Đam mỹ - Đồng nhân Nhạc Phi x Triệu CấuTrọng Sinh - Cổ trang - nam Tống - Đế thụ…
Mùa Hạ năm ấy, tôi và y được xếp chung lớp với nhau. Tôi ngồi trên, y ngồi dưới... tất cả cứ như cuộc sắp đặt định mệnh mà ông trời ban cho tôi !! tôi phải làm gì đây??? tôi... đã lỡ chân ngã nhàu vào đôi mắt ấy mất rồi....…
Có một tên hòa thượng không được phép xuất gia xuống tóc. Có một cô nương con người bị thôi miên thành một con sói dã man. Chàng thì giúp nhân công đức vô độ, nàng thì khác nào loài dạ quỷ ác ma. Mối nghiệt duyên này sẽ đi về đâu?…
Thanh xuân của chúng ta sẽ có lúc lụi tàn, sẽ trở thành hồi ức, sẽ mãi không trở lại. Hãy lưu giữ và trân trọng nó khi ta còn có thể vì thanh xuân sẽ không đến lần thứ hai. Hãy để sau này khi ta quay đầu nhìn lại sẽ bất giác mỉm cười hay rơi nứơc mắt vì một thời tuổi trẻ đã qua.…