Hằng hướng tuyến - Sable Tắc Bố Nhĩ
Hải thương luật sư VS viễn dương thuyền trưởng…
Hải thương luật sư VS viễn dương thuyền trưởng…
LỜI NÓI ĐẦU Nạn phân biệt chủng tộc ( Apathai ) đã bị xóa bỏ vào năm 1991 , nó mở ra 1 tương lai mới cho người da màu . Nhưng thực trạng nó vẫn không thay đổi con người vẫn ganh ghét lẫn nhau , người da màu vẫn nhận về những lời cay nghiệt , những ngôi sao nổi tiếng vẫn nhận những lời miệt thị chỉ vì màu da . Tôi viết cuốn sách này là những tâm tình những mẫu truyện những hoàn cảnh khắc nghiệt do Apathai mang lại để một phần nào đó an ủi những hoàn cảnh đáng thương ấy. Tình yêu không bắt đầu từ những sự gần gũi gắn bó với nhau mà hình thành nó còn xuất phát từ sự đồng cảm và cảm thông lẫn nhau qua đó yêu thương nhau hơn , quý trọng nhau hơn . Và đặc biệt tình yêu không phân chia màu da , tiếng nói . Đừng hỏi lý do tại sao tôi tôn trọng yêu quý họ mà hãy hỏi tại sao lại phân biệt đối xử với họ , tại sao lại không sẽ chia với những người da màu tội nghiệp ấy . Hãy ngưng hành động ấy lại và xây dựng mối liên kết với nhau để thêm yêu thương nhau hơn , gắn bó với nhau để mọi người luôn sống hạnh phúc và luôn nở trên môi một nụ cười rạng rỡ. Cảm ơn…
-Đồng tính luyến ái đúng là ghê tởm thật đấy-Taehyung-Tớ.....tớ-Jungkook-Cậu nên tránh xa tôi ra và đừng nói với ai là quen tôi-Taehyung-Tớ....tớ biết mà-Jungkook-----VÀI NĂM SAU------Bé ui , Anh iu pé-TH-Đừng có nói nhảm . Mau rửa chén nhanh-Jungkook-Vâng pé-Taehyung-Mãi iu pé nhiều-Taehyung_________________________Hé lô mấy bà dà !!!!Fic này tui đẩy cặp chính là : TAEKOOK Cặp phụ là : Yoonmin : Lichaeng :Jensoo :NamjinCòn về Bogum và J Hope thì mình ghép tại thấy hai anh một mình nên sợ hai anh buồn =))-------------Thể loại Boy love, lãng mạn , HE-------------Lưu ý nhó , truyện có thể giống một số tác phẩm á , nên mong mn thông cảm nha , tại mình lấy một xíu ý tưởng ạ =))…
Lớp học nằm trên dãy hành lang cũ. Tiếng chuông vào học thôi thúc mọi người vào lớp. Ánh nắng ban mai chiếu rọi của ô cửa sổ cùng những cơn gió thổi lồng lộng.Cậu vẫn đứng đó, cất giọng nói to và dõng dạc, từng câu từng chữ như rót mật vào tim tôi. Đằng sau cậu là cả một bầu trời rộng lớn cùng những tia nắng sáng lấp lánh.Cậu giống như mặt trời vào mùa xuân, nhẹ nhàng chiếu sáng trái tim tôi. Cậu giống như một cơn mưa rào mùa hạ, chỉ thoáng qua chốc lát rồi rời đi, để lại bao tiếc nuối. Cậu giống như một đám mây mùa thu, mềm mại an ủi tôi rồi lại bị gió kéo đi. Cậu giống như cơn gió Bắc mùa đông, tuy lạnh lẽo nhưng lại ân cần xoa dịu những giọt nước mắt nóng hổi của tôi.Cậu là cả một hi vọng tôi ấp ủ suốt ba năm cấp III, là niềm hạnh phúc nhỏ bé mỗi ngày của tôi. Nhưng bây giờ, tôi đã không còn muốn là một người nhút nhát không dám lại gần cậu nữa, tôi muốn dũng cảm đối mặt với cậu để mỉm cười nói:"Tôi thích cậu!".......Trái tim lạnh lẽo của tôi khi gặp cậu bỗng trở nên ấm áp lạ thường.…
Vào năm 16 tuổi Lạc Phong chàng thiếu niên trung học bước vào ngôi trường cấp 3 Lỗ Năng Ba Thục tại Trùng Khánh Trung Quốc quê hương của Lạc Phong thì ở Giang Tô nhưng vì 1 số vấn đề của gia đình nên cậu vao năm16 tuổi phải chuyển đến Trùng Khánh sinh sống cùng gia đình từ nhỏ Lạc Phong có 1 người bạn thân tên Lưu Vũ 2 người từ bé lớn lên cùng nhau chứng kiến nhau trưởng thành nhưng năm 2 người 10 tuổi không may Lưu Vũ đã bị gia đình đưa ra nước ngoài du học từ lúc ấy Lạc Phong từ 1 cậu bé hoạt bát trở thành 1 người hướng nội chẳng buồn giao tiếp với ai thứ an ủi duy nhất dành cho Lạc Phong lúc ấy có lẽ là chiếc móc khóa đôi hình hoa hướng dương mà Lưu Vũ đã tặng lại cho Lạc Phong trước khi ra nước ngoài nhưng mọi truyện đã được thay đổi khi cậu bước vào cấp 3 lại vô tình thấy lại được hình bóng mà suốt 6 năm qua cậu mong mỏi từ đó trong tim cậu xuất hiện 1 cảm giác kì lạ với người đó cậu cũng chẳng hay bản thân mình đã yêu mất rồi cậu đã yêu 1 người con trai người bạn thân từ bé của mình nhưng mà " 2 người con trai yêu nhau sẽ được xã hội chấp nhận hay sao? "…
Những ngày tháng cấp ba của tôi bắt đầu bằng một sự xáo trộn không hề mong đợi - một lần chuyển lớp đầy bất ổn. Mọi thứ dường như bị đảo lộn, từ bạn bè, thầy cô, đến cả những cảm xúc mơ hồ trong lòng tôi. Đúng lúc tôi cảm thấy lạc lõng nhất, một chú mèo hoang bỗng dưng ghé thăm. Nó đến như một vị khách không mời, mang theo một chút ấm áp trong những ngày tôi tưởng chừng như chẳng còn gì đáng mong chờ. Nhưng đây không phải chỉ là câu chuyện về một chú mèo. Nó còn là câu chuyện về một chàng trai đặc biệt - người bạn cùng lớp mới mà tôi vô tình gặp gỡ. Ấm áp, trầm lặng, nhưng đầy sức hút, cậu ấy giống như ánh nắng len lỏi qua những ngày mây xám trong lòng tôi. Cậu không nói nhiều, nhưng mỗi lời nói, mỗi hành động đều để lại dư âm sâu sắc, như cách chú mèo nhỏ vẫn lặng lẽ quanh quẩn bên tôi. Liệu chú mèo kia chỉ là một người bạn đồng hành ngẫu nhiên, hay chính là cầu nối cho một câu chuyện sâu sắc hơn? Và chàng trai ấy - người đến bên tôi như một sự an ủi vô tình - liệu có phải là mảnh ghép mà tôi không biết mình đang tìm kiếm?…
Gia Cát thế gia có thanh danh hiển hách trong kinh thành, trăm năm vinh quang, mỗi đời nhân tài xuất hiện lớp lớp, thế nhân nhìn lên. Chỉ có đời này lại xuất hiện một vết nhơ. Gia Cát Minh Nguyệt, thân là con gái tư sinh của nhà Gia Cát, chẳng những thân phận xấu hổ, mà còn không có tư chất. Cả đời nhất định tầm thường, biến thành quân cờ của gia tộc. Ngươi cho rằng n thật sự đã triệu hồi ra ma sủng rồi, một con, hai con...""Đau quá, ngươi véo ta làm cái gì?""Đau sao?! Như vậy thì không phải là mơ rồi! Dị loại của Gia Cát gia kia, thật sự trở thành Triệu Hoán Sư rồi! Hơn nữa, nàng rõ ràng có thể triệu hồi ra nhiều ma sủng như vậy, bà mẹ nó, vẫn còn triệu hoán!""Muốn véo chính ngươi tự véo đi, ta xiên tiện nhân nhà ngươi!"Mọi người đều không rõ, trong một đêm, thiếu nữ đầu tổ quạ tự ti kia chợt bay lên, xinh đẹp như thế, khí phách như thế là đã xảy ra chuyện gì?Nàng một khi xuyên việt, trở thành con riêng của một đại gia tộc, bị người người phỉ nhổ. Không có bất kỳ tư chất gì, bị kết luận rằng cả đời đều không thể trở thành Triệu Hoán Sư, ở trong mắt người khác nàng là sỉ nhục của gia tộc. Tại thế giới Triệu Hoán Sư vi tôn này, nàng phải đối mặt như thế nào? Không có thực lực, không sao, ta kiên cường nghênh ngang mà đi, không người nào dám cản trở! Không có địa vị ? Không sao, ta sẽ khiến cho tất cả mọi người đều ngưỡng mộ ta. Ngưỡng mộ đến khi cổ của bọn hắn đều đau nhức mới thôi! Không có tiền? Không sao, tự mình kiếm lợi nhuận. Kiếm được nhiều tiền đến mức có thể nện cho người chóng …
Sách viết dựa trên câu chuyện có thật của nhân vật chính là Yên cùng các nhân vật đi kèm gồm Nam, Hân, Mây... Sách kể về chuyện tình cảm của Yên và Nam - cơ duyên hai người gặp gỡ, yêu nhau và rời xa nhau, thời gian Yên chấp nhận nỗi đau sau chuyện tình cảm tan vỡ và bước vào hành trình chữa lành cho bản thân. Mượn câu chuyện tình cảm của nhân vật chính, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc những lời tâm sự về chuyện tình yêu đôi lứa, những lời động viên, những cách chữa lành giúp mọi người đứng dậy sau tan vỡ và học cách yêu thương bản thân. Không giống như những cuốn sách khác, thường dùng danh xưng "Tôi" để dẫn dắt câu chuyện và liên kết với độc giả, trong "Có thứ lấp lửng gọi là "tạm chia tay", tác giả dùng danh xưng "Mình" để xưng hô với độc giả, tạo cảm giác gần gũi, thân thiết như một người bạn đang tỉ tê, tâm sự về câu chuyện tình cảm của mình; đồng thời thể hiện sự đồng cảm, gửi gắm những lời an ủi, động viên với những người đọc đã và đang trải qua nỗi đau trong chuyện tình cảm. Kết hợp giữa chủ đề tình yêu và chữa lành, với câu chuyện tình cảm dở dang của những người trẻ, khi đọc "Có thứ lấp lửng gọi là "tạm chia tay", bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng nhìn thấy hình ảnh của mình đâu đó ở những trang sách. * Tên nhân vật trong truyện đã được thay đổi.…
Nội Dung Truyện : Anh Phát Bệnh Rồi Em Đến ĐâyTên gốc: 爷有病你来治 - Gia Có Bệnh Ngươi Đến TrịTác giả: Qủy Miêu TửThể loại: Sủng, nữ cường, trinh thámEditor: Queenie_SkĐây là chuyện kể về một thiên tài pháp y gặp được một bậc thầy tâm lý học, cuối cùng trở thành một đôi vợ chồng biến thái 'bệnh xà tinh'!*Bệnh xà tinh [Shéjīngbìng] có phát âm khá giống [Shénjīngbìng]: bệnh thần kinh, xuất phát từ video "Vạn vạn không ngờ tới", cho nên cụm 'bệnh xà tinh' được dùng như tiếng lóng chỉ người bị bệnh thần kinh.-~-~-~-~-~-~-~-~Cô là thiên tài pháp y nổi danh lừng lẫy cả nước, chuyên viên đội Cảnh sát hình sự.Anh là chuyên gia tâm lý học phạm tội nổi tiếng thế giới, chuyên gia suy lý logic trinh thám.Hai thiên tài, cả hai đều là thiên tài.Yêu nhau? Yêu nhau?Cả hai đều biến thái, rất rất biến thái.Ngờ nghệch, cũng đều rất ngờ nghệch.****Văn Án:"Cần bao nhiêu tiền chị mới bằng lòng rời khỏi anh ấy?"Cô sờ sờ cằm: "Còn phải xem ở trong mắt nhóc, anh ấy đáng giá bao nhiêu tiều.""Anh ấy là vô giá, tại sao chị có thể dùng thứ thô tục như tiền để định giá anh ấy chứ????"Cô nhún vai tỏ vẻ vô tội: "Không phải nhóc là người dùng tiền để cân đo đong đếm trước sao?"Sau này:"Chị là đồ nói không giữ lời, rõ ràng đã cầm tiền của tôi nhưng lại không chịu rời khỏi anh ấy!"Cô nháy mắt mấy cái: "Việc này chứng tỏ vẫn chưa bằng mức giá mà chị đây có thể chấp nhận.""Vậy sao chị còn nhận?""Tiền dâng đến tận miệng rồi, dại gì mà không nhận chứ."…
Mỗi đến nửa đêm mười hai điểm, Thang Doanh Doanh trên lầu có thể nghe được tiểu hài tử tiếng khóc.Bị dọa đến chết khiếp Thang Doanh Doanh không thể nhịn được nữa, rốt cục cố lấy dũng khí lên lầu, kết quả một cước bước vào hai mươi năm trước Hoàng Thổ thôn, hừng đông tài năng trở lại sự thật.Hoàng Thổ thôn tân mua cái trong thành tiểu hài tử, kiều yếu ớt, sẽ không làm việc nhà nông, không chịu kêu ba mẹ, bị quan tiến tiểu hắc ốc "Giáo dục" .Tất cả mọi người đang chờ đợi hắn khuất phục, nhưng không ai biết, mỗi đến đêm khuya, còn có cái tiên nữ tỷ tỷ đi vào hắn bên người, an ủi hắn, cho hắn ăn ngon .Đó là hắn quang, là hắn cuộc đời này duy nhất cứu thục.* xinh đẹp vô song vật hi sinh nữ phụ vs lãnh tình lãnh tính hào môn đại lão, nam nữ chủ hỗ vì mối tình đầu =v=Nữ chủ mỗi đêm xuyên về đi giúp trợ tiểu nam chủ, sau đó bị sau khi thành niên nam chủ đuổi tới thủ chuyện xưa* bài này ngạnh thay đổi đối với 17 cuối năm tồn cảo cũ văn đại cương, không có nhận sai ngạnh, không có cẩu huyết ngược, chủ đánh ngọt ngào tình yêu, hy vọng mọi người thích ~Một câu giới thiệu vắn tắt: Ngươi bảo hộ nhược tiểu ta, sau khi lớn lên ta thủ hộ ngươi…
Ngày đó, trong đêm mưa tuyết, có một đôi nam nữ dưới gốc anh đào ngọt ngào bên nhau! Người con trai ôm nhẹ lấy cô gái như an ủi, người con gái kích động rơi nước mắt, vùi trong ngực chàng trai khóc nức nở, vô cùng thương tâm. Cứ như vậy, trong thế giới của hai người, họ không hề để ý đến phía sau có một người con gái nước mắt lã chã, trái tim như bị bóp nghẹt, hai tay tuyệt vọng buông xuống, từng bước, từng bước trở ngược lại, bóng hình thẫn thờ, cô đơn đi về phía con đường hắt hiu, lạnh lẽo. Chàng trai ấy đâu biết rằng, trong giây phút đó, khi cô lưng đối lưng xoay người, đã có một sinh mệnh lặng lẽ bước ra khỏi cuộc đời mình..........-------------------------------Author: Jangkaiy✌️-Time: 25/3/2020-1/4/2020-Tình trạng chương: Hoàn ( vẫn sẽ còn ngoại truyện)-Thể loại: Ngược, HE…
Yêu một người nhưng người đó không yêu mình nó đau khổ đến mức nào. Nhưng làm sao có thể ngăn con tim mình được chứ. Yêu thì cứ yêu tôi. Tình đơn phương lúc nào cũng thiệt thòi cả, phải đứng đằng sau nhìn người mình thích đi bên cạnh người khác hoặc là vì người đó mà buồn nhưng không làm được gì ngoài an ủi, nhưng chỉ cần nhìn thấy người đó cười thì đã là niềm vui sướng nhất rồi.Câu chuyện của tôi kể về một chàng tổng tài yêu đơn phương nàng thiết kế sư,nhưng cô ấy lại yêu đơn phương một người khác. Anh tỏ tình với cô rồi lại bị từ chối,cứ như thế hết lần này đến lần khác, dù vậy kết quả vẫn không hề thay đổi. Nhưng anh và cô không vì vậy mà không tiếp tục làm bạn. Cô và anh thường xuyên cùng uống cafê sáng,cùng chạy bộ,cùng ăn trưa,...hay cùng nhau thảo luận công việc... Tất cả mọi thứ...Là cô tự lừa mình dối người hay cô thật sự không có tình cảm với anh. Liệu anh và cô có thể nắm tay nhau và hạnh phúc hay không? Chúng ta cùng chờ nha...🤗🤗🤗Cặp chính: Phạm Khánh Lâm - Trương PhúcCặp phụ: Đỗ Kiều Phong - Lý Trân VũVà một số nhân vật phụ khác…
Lâm Thanh Hành xuyên thành Long Ngạo Thiên nam chủ pháo hôi sư tôn, đem cực kỳ tin cậy hắn nam chủ thương đến gần chết, còn chuẩn bị đoạt nam chủ Ma Tôn chi vị!Vậy phải làm sao bây giờ? Nam chủ cái thứ nhất muốn giết chết chính là hắn a!Đương nam chủ mất trí nhớ tỉnh lại, kinh hoảng vội vàng mà chạy tới cầu an ủi khi, hắn tỏ vẻ: Cẩu huyết hảo a ta thích, mất trí nhớ gì đó, quá phương tiện!Vì thế Lâm Thanh Hành nhân cơ hội cấp nam chủ bối nồi chắn đao, giáo huấn tốt đẹp xã hội lý niệm, xoát bạo hảo cảm giá trị.Chính là, hảo cảm giá trị một đường tiêu thăng đồng thời, hắn hắc hóa giá trị càng ngày càng cao là chuyện như thế nào a??Lại sau lại khôi phục ký ức nam chủ: "Sư tôn, ngươi cũng biết gạt ta đại giới?"Lâm Thanh Hành: "Không quá muốn biết."Hệ thống: Ký chủ, nhiệm vụ quan trọng, chỉ có ngươi có thể đem hắn hắc hóa giá trị giáng xuống, chạy nhanh trở về tìm hắn đi.Lâm Thanh Hành: Hảo đi, ta trở về ta trở về......---------------------------Giai đoạn trước mất trí nhớ dính người tiểu chó săn sau lại giả vờ mất trí nhớ đại ma vương công X vì xoát hảo cảm giá trị dùng bất cứ thủ đoạn nào thụ…
-"Con phải mạnh mẽ,mạnh mẽ như một người chiến binh" Đó là lời ba cô nói trước khi ra đi và cũng là câu cô được nghe từ khi bắt đầu có nhận thức Lần đầu đi học,cô đã bị bắt nạt không 1 ai giúp cô cả tan học cô chạy ùa về nhà,cô khóc ba xoa đầu bảo cô :"Con phải mạnh mẽ lên,vì con là con gái của ba" Từ đó cô quyết tâm không để ai bắt nạt mình nữaLần đầu chia tay vì thằng khốn đó đã bắt cô phải làm chuyện không muốn. Biết chuyện ba cô xử thằng đó một trận rồi an ủi cô :"Ngoan nào mạnh mẽ lên con nhé !" Lần đó cô đã khóc,khóc rất nhiều từ khi mẹ mất tới giờ chưa lần nào cô khóc nhiều đến thế. Thế nhưng ! Ngày báo tin ba mất cầm bức thư trên tay cô nhận ra nét chữ run run vì vết thương,lo lắng cho con gái mà rơi nước mắt làm nhòe bức thư làm cho nó thực sự rất khó đọc nhưng ở cuối thư đập vào mắt cô là dòng chữ to rõ ràng được viết nắn nót. -"Con phải mạnh mẽ, con phải mạnh mẽ,mạnh mẽ như một chiến binh Ngày ấy 1 giọt nước mắt cũng không rơi. Cô đã quyết rồi,cô biết cái chết của ba không đơn giản. Vì thế cô phải mạnh mẽ sẽ không là như nữa vì cô Trisẽ trở thành 1 chiến binh đã truy tìm sự thật…
Tên truyện: Hướng Dương Tác giả: Minh Dạ Thể loại: Học đường, hài hước, tình cảm, gia đình, lãng mạn, tiểu thuyết, truyện teen.Tôi là tổ trưởng tổ ba của lớp 11D1, Quách Linh Thùy, hiện đang thích thầm bạn nam duy nhất trong tổ.Cậu ấy tên là Dương, Nguyễn Hoài Dương, Hoài là tên mẹ chồng tương lai của tôi!Hôm nay cậu ấy lại mang đồ ăn đi, hộp cơm được trang trí rất đẹp trai, chỉ nhìn khuôn mặt đấy thôi tôi cũng biết là rất ngon rồi! Ê mà hình như có gì đấy sai sai...Cậu ấy chơi bóng chuyền kìa, ngầu quá! Chồng ơi! Quả bóng săn chắc quá! Ui, sao cứ là lạ thế nào ấy nhỉ?A a a a a, tôi chạm vào tay cậu ấy rồi! Tôi tự hỏi không biết có nên lén sờ thêm vài lần nữa không nhỉ?Không biết có phải do ánh mắt của tôi mãnh liệt quá hay không mà người con trai đang chăm chú viết bài lại ngẩng đầu lên, ngượng nghịu hỏi tôi:- Cậu... Cậu có thể ngồi dịch sang bên cạnh một chút được không, tớ, tớ không viết bài được.Nói rồi, mặt cậu ấy đỏ bừng lên.A a a a a a a a, bạn này đáng yêu quá trời quá đất!…
Đêm đến vạn vật chìm trong bóng tối, dường như mặt trời cũng cần nạp lại năng lượng. Trước khi giấc ngủ kéo đến, một luồng xúc cảm dâng lên thắt chặt lấy trái tim tôi cũng đã lâu rồi như thể dày vò mà cũng an ủi lấy tâm hồn cô gái tuổi 15 trong tôi. Những lời nói muốn nói ra nhưng chỉ dừng lại trong tâm trí chẳng tìm được cho mình một khe hở để thoát ra khỏi cuống họng, muốn viết ra nhưng khi cầm bút lên lại chợt như biến tan hòa vào không khí. Cảm giác bất lực hơn với người khó giãi bày như tôi. Những ngày tháng thanh xuân cấp 3 đó tưởng như nhạt nhòa mà lại tươi đẹp trong sáng man mác theo tôi thành hành trang tiến đến thành phố lớn như bao bạn bè trang lứa. Cứ vậy ngày qua ngày tháng qua tháng năm qua năm chẳng đợi ai cũng chẳng bỏ lại ai 6 năm không ngắn không dài trôi qua kể từ khi chia tay ngôi trường cấp 3 ấy.…
[ cống phẩm tiên cơ: bổn vương ăn hết ngươi / chiêu hạ ]Giới thiệu bộ sách:Khi hắn đau lòng, nàng quyết định dùng đồ ăn an ủi hắn: "Ta cho ngươi phía dưới ăn nha."Hắn đáp: hảo. - - vì thế, hắn tự tay đi nhấc lên quần của nàng.Hắn nhàm chán thời điểm, nàng cùng hắn nói chuyện phiếm: "Hôm nay ngươi đều đã làm gì?"Hắn đáp: ngươi. - - vì thế sắc mặt nàng run rẩy, tiếp theo lợi dụng "Còn muốn can một lần" mà bị ngay tại chỗ bổ nhào vào.Hắn bị người ngờ vực vô căn cứ, nàng chạy tới cùng hắn đâm thọc: "Bọn họ nói ngươi là nhân gian hung khí đó! Sở dĩ ta đem bọn họ đánh một trận."Ánh mắt hắn híp mấy, đáp: ngoan. - - vì thế đã nắm nàng, áp ở dưới thân, tự thể nghiệm nói cho nàng cái gì gọi là chân chính "Nhân gian hung khí" .* Này là từ chương 120 *Nguồn tải từ web : http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=75108…
Chủ côngĐây là một chỉ có thể trở thành sau lưng linh gia hỏa xuyên qua tại các thế giới giữa các loại ngược tra cố sự. Thư mục: "Ngao! Lão tử là có nhiều số con rệp, cư nhiên cũng bởi vì một câu 'Ta không yêu ngươi nữa' liền bị này phá hệ thống lựa chọn làm nhiệm vụ a suất!" Theo ca: "Như vậy không tốt sao?" Thư mục yên lặng tỏ vẻ, không phải là không tốt, là phi thường không hảo a. Ngươi gặp qua nhà ai hệ thống là bởi vì này đến? Ngươi gặp qua nhà ai nhiệm vụ là như vậy gạt người? Quan trọng nhất là, nhà ai nhân vật chính cư nhiên làm nhiệm vụ là lấy sau lưng linh hình thức a! Có lẽ duy nhất an ủi chính là hắn có một nên bán manh bán manh, nên bán ngu xuẩn bán ngu xuẩn hệ thống đi ————————————————— Cột thu lôi: 1. Nhân vật chính có đôi khi thực đứng đắn nhưng thực không là quá thâm trầm nghiêm túc người. 2. Văn này có CP, 1VS 1 mà nhân vật chính vi công. Nội dung nhãn: Hệ thống nhanh xuyên kiếp trước kiếp này xuyên việt thời không Tìm tòi chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Thư mục ┃ phối hợp diễn: Theo ca, các thế giới nhân vật chính nhóm ┃ cái khác: Hệ thống, nhanh xuyên, chủ công, ngược tra…
吃货偶像Đến từ dị thế cật hàng, Xuyên qua thành đâm đầu xuống hồ tự sát nghèo túng tiểu nghệ nhân. Thương tâm, cật! Vui vẻ, cật! Một công tác, cật, trò chuyện dĩ tự / an ủi! Có công tác, cật, tỏ vẻ khích lệ! Ăn ăn, di! Cái kia lộ si ngươi tổng là theo chân ta xong rồi ma? ! Nữ chủ ( cẩu thả ): Lực bạt sơn hề khí cái thế, sét đánh không kịp bưng tai thế! Thỉnh thoảng hắc hóa, ngực hơi nữu khúc, sức chiến đấu kinh người. Nam chủ ( ẩn tính muộn tao ): Phân tình huống lộ si, cao phú suất trung máy bay chiến đấu! Chỉ số thông minh khả quan, mặt giả hiệu kỹ năng mãn cách, chiến lực thượng khả. 1 VS 1 nhất định! Đại đi hướng dễ dàng sung sướng nhất định! ! ▼ xem nêu lên: △1. Nữ chủ thể năng tiến hóa người, yếu lực lượng hữu lực lượng, yếu tốc độ có tốc độ. △2. Tác giả chỉ số thông minh chuyết kế, chích đồ một thoải mái tự, chú ý người thận nhập! △3. Phát triễn tác giả nhất quán cảm tình hí vô năng phong cách, hầu như toàn bộ thiên nước trong, nhập hãm hại thận trọng! Nội dung nhãn: Vòng giải trí xuyên qua thời không thiên chi kiêu tử thời đại kỳ duyên Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Ôn đường, cố tô ┃ phối hợp diễn: An Nhiên, cố quân ┃ cái khác: Đô thị vòng giải trí văn…
Đây là truyện mình đọc thấy hay nên edit lại thôi mọi người đừng ném đá mình nha^_^Giới thiệu:Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy."Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Tôi: "Alo, ai thế?"Anh: "Băng Khanh , chúng ta kết hôn đi."Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Băng Khanh , em giỏi lắm."Tôi: "... = = "…