Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Truyện kể về 1 nhóm bạn thân, tuy chưa quen bao lâu nhưng đã rất hòa thuận. Cuộc sống rất an nhàn nhưng tương lai làm sao có thể đoán trước ? Nhóm bạn thân sẽ gặp phải những trở ngaih gì về tình yêu? gia đình? tình bạn? Hay những trắc trở đối với cuộc sống? Hãy theo dõi để biết............ WARNING: YẾU TỐ OOC !!! NHẢM SHIT, TÀO LAO BÍ ĐAO, CÓ THỂ GÂY KHÓ CHỊU CHO NGƯỜI ĐỌCVà nếu cậu ko cảm thấy thú vị thì hãy đi sang truyện khác để đọc và đừng xúc phạm ý kién riêng của ng khác nhé 😊😊…
"Có những người sinh ra giống như tôi, từ đầu đã xác định được bản thân thuộc loại gì. Nhưng trong cuộc sống đa số tất cả đều không như vậy. Là một gay, bị chế giễu cũng khá là bình thường." "Nhưng những năm gần đây tôi có cảm giác bản thân là một phép thử cho tất cả những ai đi ngang qua. Tôi đã quen 3 thằng, nhưng cũng chả đi đến đâu vì bọn họ đều muốn che giấu những thứ chúng tôi làm. Họ thậm chí còn che giấu sự hiện diện của tôi trong cuộc đời họ.""Đến cuối cùng vẫn là câu cảm ơn và xin lỗi. Cảm ơn vì tôi giúp họ nhận ra bản thân không là gay, xin lỗi vì trông tôi thật tội nghiệp.""Ừ.""Họ thương hại tôi.""Ghét thật.""Họ quay lại, nói muốn làm bạn.""Cảm giác tởm lợm.""Họ thực sự rời đi.""...""Buồn thật."…
"Nếu 10 năm sau chúng mình vẫn còn ở bên nhau như thế này thì... ừm ... kết hôn nhé!" Hay: Khi Haechan không dám trông đợi vào một điều lãng mạn, thì Mark lại dành cho cậu tất cả sự hoang đường. * Câu chuyện được viết sau khi xem "으맠쩡심" (Trung tâm Âm nhạc Mark - Jungwoo) phần "Husband Meterial". Mọi thứ chỉ diễn ra trong đầu người viết, đừng để đời thật bị ảnh hưởng. Cảm ơn vì Mark và Haechan đã tồn tại, để đôi điều này được viết ra. Oneshot.Đã hoàn thành.Cover artwork: chamthan's------ 음... 만약... 10년 더 후에는... 아직 이렇게 있으면...- 그리고? - 음... 그때... 음... 저희가... 하자!- 뭐, 뭘 하라고?- 음 ... 10년 후에는 아직 같이 있으면, 음... 결혼 하자!…
Summary:"Cậu đang làm gì ở ngoài này thế?" Okarun kêu lên một tiếng khi nó nghe thấy giọng nói quen thuộc của Momo, theo thói quen mà đưa tay chỉnh lại kính của mình, lắp bắp trả lời khi Momo ngồi xuống ngay bên cạnh nó tại bậc thềm gỗ. Nó không đã không nghĩ đến việc cậu sẽ đi tìm nó sau khi Okarun lẻn ra khỏi bàn ăn vào vài phút trước vì mong muốn xóa bỏ những suy nghĩ bậy bạ của bản thân ra khỏi đầu, và cũng vì nó cần phải tránh mặt Momo."À-à thì tớ chỉ muốn hít thở một chút không khí thôi ấy mà!" Okarun nhăn mặt khi giọng nó vang lên the thé, nó quay mặt đi chỗ khác, nó không thể nhìn Momo vào lúc này được. Nhất là sau khi nó vừa phát hiện ra Momo cũng có răng nanh y hệt như gã ma cà rồng trong cuốn tiểu thuyết của Rin. Momo ngồi với nó, không nói gì, sự im lặng chỉ khiến sự bất an trong lòng Okarun dâng thêm. Cuối cùng cậu cất lời, cắt ngang bầu không khí ngột ngạt giữa bọn họ.…
"... Tôi từng là một kẻ thảm hại, cả cuộc đời chỉ có sự lạnh lẽo của máy móc cùng một mục đích đã được lập trình sẵn. Ngày tôi gặp em, mọi thứ trong tôi được ôm lấy bởi ánh hoàng hôn tuyệt đẹp. Em chính là sắc đỏ rực rỡ của tôi, là sự sống tuôn chảy trong huyết quản của tôi."------------------------------------------------------------Năm 2038, năm của một cuộc sống tiện nghi và hiện đại bậc nhất, là dấu mốc đánh dấu cho đỉnh cao khoa học công nghệ. Ở đây, bạn sẽ được trải nghiệm một cuộc sống nơi người máy sẽ làm hết những công việc nặng nhọc thay cho. Từ nấu ăn, dọn dẹp trong gia đình, cho đến những công việc liên quan tới máy móc và nhân công. Một cuộc sống đáng mơ ước như vậy, bạn có muốn được trải nghiệm hay không? Hãy đến đây cùng tôi, và chúng ta hãy cùng nhau bước vào một kỷ nguyên mới.----------------------------------------------------------------Lại một tác phẩm fanfic khác đến từ tác giả, nhưng lần này không phải từ anime, mà là từ một tựa game mà tác giả đã chơi trước cả khi tác giả chơi Attack on Titan. Những gì mà tác giả viết lại trong câu truyện phần lớn đều đến từ những trải nghiệm thật của tác giả trong quá trình đi làm. Tuy bối cảnh, thân phận và các chi tiết tương tác với cách nhân vật trong game chỉ là hư cấu, nhưng vẫn có những sự kiện ngoài đời thật mà tác giả đã trải qua. Mong rằng các bạn sẽ thích tác phẩm này.Lưu ý: Truyện có nhiều từ ngữ mạnh và không khuyến khích làm theo. Chúc các bạn xem truyện vui vẻ.…
Thể loại: Vừa ngược vừa ngọt (.❛ ᴗ ❛.), tôi ko chắc là có phải ALLTakemichi vì nghĩ gì tôi vt luôn mà nên ko để í đâu (。•́︿•̀。) ( Mong các bác thông cảm cho toi )Lấy bối cảnh ở những năm 2000Ko có lịch ra chap vì có hứng thì mới viết ( '◡‿ゝ◡')Ngày 23/12 /20xxTakemichi ra trại giáo dưỡng ???Cậu đã giết ai ? Muốn biết , đọc đi Cảnh báo ⚠⚠⚠: ko nhận gạch Truyện đọc là trầm cảm một mình Truyện do một đứa ngu văn viết nên ko đc hay , tuổi đời còn trẻ và xanh , VÀ CÓ LÚC SẼ VIẾT SAI CHÍNH TẢ NÊN THÔNG CẢM CHO TÔI NHỚ !!!ĐÂY LÀ CHẤT XÁM CỦA TÔI , KO CÓ SAO CHÉP CỦA AI HẾT KO LẤY IDEA CỦA TOI MÀ CHX NÓI NĂNG GÌ , NẾU NÓI RỒI KO THẤY TOI TRẢ LỜI LÀ KO ĐỒNG Ý NẾU CÓ TRẢ LỜI LÀ KO THÌ VẪN THẾ , OK?Xin các bác chiếu cố tôi ( =ω= )GIỜ THÌ VÔ LUÔN TRUYỆN ĐUY !!!…
Au: B.Pairings: ShinRanSummary: Nhân vật là của bác Aoyama, còn cốt truyện sẽ là của mình, tuy nhiên mình sẽ giữ lại nhiều chi tiết của truyện cũng như tính cách nhân vật chỉ là sao cho chúng mang phong cách riêng của mình thôi. Nếu đã ủng hộ truyện mình thì cmt vài dòng bạn nhé, cảm ơn ạ !…
Summary: "Này Luff, anh nghĩ rằng mình đã rơi vào lưới tình với mày."Sanji tự chửi bản thân trong thầm lặng, rít thêm vài hơi từ điếu thuốc lá sắp tàn trên môi anh, cốt là để cho bản thân không mất bình tĩnh sau câu bộc bạch ngoài dự tính vừa rồi, dù vậy nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được là mặt anh đang đỏ và đổ mồ hôi nhiều đến mức nào.Luffy chớp mắt nhìn anh một hồi lâu, tưởng chừng như đã là một thế kỷ đã trôi qua và Sanji bắt đầu cảm thấy hối hận về những lời nói vừa rồi của mình, anh nuốt nước bọt, miệng mở ra mấp máy, muốn bảo rằng anh chỉ đang nói nhầm thôi và Luffy hãy quên những gì đã xảy ra, nhưng chẳng có gì chui ra được từ cuống họng của anh ngoại trừ những từ à, ừ không đầu không đuôi. Nhưng rồi Luffy nở nụ cười tươi tắn nhất mà Sanji từng thấy, xóa tan hết mọi suy nghĩ rối bời trong đầu của anh, Luffy quả thật là tỏa nắng như một mặt trời nhỏ vậy."Shishishi, em nghĩ rằng mình cũng đã rơi vào lưới tình với Sanji rồi đấy." Cậu thì thầm, tiến cơ thể vẫn còn chưa tháo băng sát lại gần anh hơn nữa, cho đến khi môi của cả hai chạm nhau tạo thành một nụ hôn phớt.Hoặc Sanji nhận ra tình cảm của mình dành cho Luffy tại một đêm ở Wano quốc.…
Tên truyện: Bác sĩ, tôi hết bệnh rồi!Tác giả: KazutoThể loại: fanfic, hài, OOC, kinh dị,...Cp: Lê Thốc x Thân Hách (chủ yếu là ship Oreo, 3066)Giới thiệu:Lê Thốc là một học sinh, cái hồ sơ bệnh án ghi thế. Lê Thốc cảm thấy bản thân là người bình thường, chỉ là lâu lâu xui xẻo nhìn thấy ma thôi. Trời sinh cậu có đôi mắt âm dương ấy mà. Thành ra lúc cậu tỉnh lại đã thấy mình đang nằm trong phòng bệnh 206 thuộc khu A, bệnh viện Tâm Thần Thiên Hoa... Cậu nghe đồn khu A là dành cho những bệnh nhân mắc chứng tâm thần phân liệt. Thân Hách: Đó không phải đồn, đến giờ uống thuốc rồi.Lê Thốc: Bác sĩ, tôi hết bệnh rồi! Hứa uy tín luôn!Thân Hách: Xà nhà trên kia có ma không?Lê Thốc: Có 1 con ma nữ, hình như là treo cổ tự sát.Thân Hách: Uống thuốc đi, uống thuốc có thể trừ tà. Lê Thốc: ... Anh bị điên à?!…
câu chuyện kể về một mối tình đơn phương kéo dài hơn 1 năm của 1 nữ sinh cấp 3 tên Trúc và anh bạn cùng bàn tên Nam ,và vô vàn những câu chuyện dở khóc dở cười xoay quanh mối tình đơn phương ấy…
- Thể loại: Ngôn tình, mạt thế, xuyên thư, hệ thống, dị năng, sủng, nữ cường, bàn tay vàng- Tình trạng: ? (9.1.2018)- Văn án:Yên Vũ là một bộ đội đặc công, trong lúc làm nhiệm vụ không cẩn thận bị trúng đạn, sau đó linh hồn xuyên vào một quyển tiểu thuyết mạt thế.Thì ra, cô xuyên vào người của nữ phụ xấu số. Nữ chính có không gian, cô có hệ thống.Nữ chính có dị năng, cô cũng có dị năng, hơn nữa là song hệ.Nữ chính có một nam chính vô cùng tài giỏi trợ giúp, bên cạnh cô lại xuất hiện một nam nhân càng thêm bá đạo...Tại sao cô lại xuyên đến thế giới này chứ? Hệ thống rốt cuộc là cái gì?Hành trình tìm đường về nhà của cô thật gian khổ mà...______• Bìa truyện from PhThu02 •…
Summary:"Không biết rằng cậu biết nịnh người khác ngọt ngào đến như vậy đó Luff." Usopp cười cười, cậu kéo ghế mà ngồi xuống, chống tay nhìn Luffy ăn ngấu nghiến những dĩa thịt. "Đó là cách mà cậu lấy lòng anh chàng đầu bếp của chúng ta đấy à?"Luffy liếm sạch đĩa thứ ăn thứ hai mươi của mình, quay sang nhìn Usopp với mà chau mày, nó nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu ý của cậu lắm."Cách gì cơ chứ? Tớ chỉ đang nói sự thật thôi mà, tớ thật sự yêu cái cách mà Sanji nấu ăn."Tiếng rửa chén dĩa từ chỗ của Sanji khựng lại và Usopp có thể nghe rõ tiếng anh thở ra như để lấy lại bình tĩnh trước khi tiếp tục việc làm còn đang dang dở của mình, Usopp đưa mắt nhìn hết Luffy đang đưa lưỡi liếm nốt đống thức ăn vụn trên chiếc dĩa thứ hai mươi mốt với gò má có hơi ửng đỏ rồi sang lại tấm lưng của Sanji, nhìn anh thở ra từng đợt khói một từ điếu thuốc của mình.Ồ. Ồ.…
Một thế giới mà nơi đó chỉ có Sanggyun và những giây phút đào hố chui xuống :ok:(Fic đầu tay viết nhảm cho thỏa lòng thôi mong mọi người thông cảm huhu)…
Tôi xuyên không vào con game yêu thích của mình, vào vai một nhân vật ngoài lề hạng ba và là kẻ yếu nhất học viện. Tệ hơn đó là độ khó "Địa Ngục". Tôi vẫn chưa muốn chết đâu nhưng nhìn tên nam chính thật thảm hại.Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn Bad Ending vậy.…
họ sống ở hai thế giới khác nhau, hoàn toàn đối lập.thế giới của em là nơi ngập tràn ánh sáng, bình yên tự tại.thế giới của gã là màu đen, màu máu tởm lợm, xương trắng chất chồng, khói bụi mờ mịt.nhưng vào giây phút em chết đi, min yoongi đã vứt bỏ tất cả, liều mạng xông qua thế giới an bình ấy, dù rằng nơi đó đã chẳng còn em.lấy ý tưởng bối cảnh từ fic Tệ bạc, by yoongilune. đã có sự cho phép của tác giả.link fic: https://www.wattpad.com/story/159007185-yoongi-t%E1%BB%87-b%E1%BA%A1c23/05/2022. lowercase.doãn tuyết.everything, can't be forever.…
Đây là một cuốn sách mang tính giải trí cao, những tình yêu bắt đầu bằng sự tình cờ rồi sau đó sẽ tạo ra những câu chuyện thú vị vô cùng. Chuyện tình cảm của cậu Ba và cậu Năm của Lương Thị, cùng yêu một cặp chị em kết nghĩa, so với một tình yêu như rượt đuổi của Tiểu Bạch và Tiểu Ly thì tình yêu của Vi Nhiên và Tần Tang lại đẩy lên một cao trào khác hẳn. Tôi thích cách mà Tiểu Ly đối đáp và phản pháo lại sự độc tài và gian xảo của Tiểu Bạch, ép anh phải thuận theo những gì cô muốn, dù cho cô có ngờ nghệch đến phát bực đi chăng nữa. Và tôi rất khâm phục tình yêu của Vi Nhiên, anh yêu nhiều, hy sinh cũng nhiều rồi từ đó đã tạo được niềm tin tuyệt đối với Tần Tang, đó là thứ mà trong tình yêu của mỗi người đều không phải cứ muốn là có được. Tôi rất thích câu nói của Tiểu Bạch về tình yêu, cái cách anh nhìn ra để một người đàn ông yêu một người phụ nữ hết lòng, họ sẽ rất dung túng cho người phụ nữ họ yêu, thế nên, Tiểu Bạch đã để Tiểu Ly lấn lướt mình hết lần này đến lần khác, và Vi Nhiên cũng đã bao dung cho Tần Tang một lần, một lần nữa, song song đó cũng có hình ảnh của Phi Phàm và Cố Yên của nở rộ, họ đều là những người muốn dùng tình yêu của mình để bảo bọc cho người mình thương yêu.…