[ProduceX101 school life(2)]: when we are young...
Link phần 1: https://www.wattpad.com/story/194707512-producex101-school-life-when-we-are-young Vui lòng không mang truyện phần 1 và phần hai đi lung tung khi chưa có sự cho phép của mình!!!…
Link phần 1: https://www.wattpad.com/story/194707512-producex101-school-life-when-we-are-young Vui lòng không mang truyện phần 1 và phần hai đi lung tung khi chưa có sự cho phép của mình!!!…
Tỉnh dậy giữa một nơi rừng không mông quanh, đối mặt với ngưỡng cửa tử không ít lần, Mabel Derosier quyết tâm đi tìm lại những kí ức bị đánh cắp, sửa chữa lại dòng thời gian bị rối loạn. Liệu cô có tìm được con đường về Trại Con Lai hay sẽ mãi mãi lạc lối trên mảnh đất Miami?Phần 2 bộ tiểu thuyết ba phần "War, Peace and The Chaos"Tác giả: Liz - Cabin 10…
*** Series threeshot Forever Love***Mọi người hay lướt qua Threeshot khác nữa nhé~[Hunhan] Love and Love [Chanbaek] You're my sunshine[Kaisoo] Let me love you[Xiuchen] Maybe I like you?[Sulay] Count to three[KrisTao] As Long As You Love Me Cuộc sống, thực ra thường không đẹp, cũng không dễ dàng như trong lời nói hay sách viết.Cuộc sống "tốt" là một cuộc sống có tiền, có nhà, có xe, có người yêu đẹp, gia đình yên ổn. Nhưng cái thứ đáng mơ ước ấy luôn đi kèm với thật nhiều là khó khăn, áp lực. Bên cạnh nhưng gì đẹp đẽ luôn là những giọt máu, giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi. Chỉ cần một giây, một phút ta buông xuôi, thả trôi bản thân, ngay lập tức ta lạc hậu, bị quy luật quay vòng đào thải.…
Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…