Diaries.
Viết để giải tỏa thôi. :)…
Vậy ư? Sai rồi…
.... Follow my Instagram: ndtsing12345Like my page on facebook : Ndt…
Xem đi rồi biết!…
FANDOM: TOMORROW X TOGETHERCOUPLE: Soobin x Yeonjun (Soojun / Yeonbin)Lấy cảm hứng từ bài hát: "A Glimpse of us" - JojiLần đầu tiên chúng ta gặp nhau là vào một ngày mưa rả rích. Dưới tán ô nghiêng ngả của cửa hàng tiện lợi, cuộc trò chuyện chóng vánh đã diễn ra. Chỉ một mình anh để lại thông tin liên lạc cho cậu.-------"Em đã quên được Yumin chưa?" - Đây có lẽ là câu hỏi mà Yeonjun luôn ấp ủ trong lòng từ những lần gặp nhau sau đó khi nhìn ngắm nụ cười của Soobin. -------Bức thư mà anh viết cho cậu đã được trao vào một ngày trọng đại, một ngày mà anh chắc chắn nó sẽ phải diễn ra. Hôm đó trời cũng mưa, nhưng mưa trong ánh nắng tuyệt đẹp. Anh đã tiếc nuối nhiều thứ, nhưng đã quá trễ để cứu vãn. Rốt cuộc, thứ còn lại là gì?Là ngày mưa đầu tiên, kỉ niệm, và ngày mưa cuối cùng.…
Chiến thần Xiao x Người có khả năng tiên tri VentiWarning: ooc, chưa rõ HE hay SE(?)"Alatus, sau khi người trở về có lẽ đã qua sinh thần 18 của ta rồi đấy. Ta trưởng thành rồi, có thể gọi người là Xiao không?"Ùm thì lại là mình đào hố mới ahu 🥺 hồi đợt học văn của Trung Quốc mình tự dưng muốn viết plot về Xiao làm tướng quân nên là chiếc fic này ra đời. Mình cũng chưa nhắm được độ dài mà chắc cũng chỉ viết ngắn cho vui, đỡ phí plot thui. Mà chắc chắn đây không phải chiếc fic mà plot đồ sộ, chiến tranh ì xèo đâu ấy. Chiến tranh chỉ là bối cảnh, không phải nội dung nhaaa 💖…
Một kết thúc mới của truyện "Nàng Tiên Cá"...…
Một chiếc oneshot vô tri từ quả tam đề Con số - trăng - mưa sao băng…
Tác giả:Kỳ Thanh NguyệtThể loại:Đam MỹTrạng thái:FullTags: ngôn tình đam mỹ, wattpad, vietwriter, dtruyen…
Truyện ngắn: THÁNH LUỘC - Tác giả: HeyErin12 - Tofu sốt cà- Thể loại: Hài hước, đô thị .- Giọng văn tưng tửng như đang thủ thỉ tâm tình kể chuyện nhà mình cho một nhóm bạn thân nghe vậy.- Trích: Ăn chẳng phải là nhu cầu của mỗi người sao? Câu này tuy có vẻ hơi nhàm nhưng nó vẫn đúng. Đặc biệt, nó lại quá đúng với một đứa tâm hồn ăn uống như tôi. Gia đình tôi không giống các gia đình khác cho lắm...Chăm thì bắc hai nồi nước, xong làm gì thì làm, xong thì chờ chín là xong, chẳng phải lo gia vị quá tay hay đảo đảo thế nào. Nếu lười thì bỏ chung thịt rau một nồi, vậy là rửa bát cũng đỡ được mấy cái.Mời các bạn ghé thắm: http://doctruyenvsangtac.blogspot.com/…
Hôm nay ngồi rảnh rang thì viết thôi. Cuộc hành trình có tên là "Đi tìm vệt nắng bình minh". Nói cho văn thơ vẻ vang, và thật sự thì tôi muốn như vậy. Người ta thường đi tìm những tia nắng, những mặt trời của riêng họ như một mục đích cao cả cho đời. Tất nhiên mặt trời và tia nắng là những ẩn dụ của những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với cuộc đời, và cuốn sách này ghi lại những thứ mà tôi cho rằng là những 'vệt nắng' của tôi.…
Đọc và nhân xét giúp mình với ạ…
Nói là tự sự, cũng không hẳn là tự sự.Nói là bộc bạch, cũng không hẳn là bộc bạch.Nói là trải lòng, cũng không hẳn là trải lòng.Chỉ đơn giản là muốn kể một câu chuyện tình yêu của tuổi thiếu nữ. Vào cái thời khắc thanh xuân tươi đẹp, cô ấy gặp được người thanh niên mà mãi đến sau này vẫn luôn dùng "khắc cốt ghi tâm" để miêu tả.Chào các bạn đến với thế giới của tôi, thế giới của những cô gái sẵn sàng yêu đơn phương đến bất chấp, yêu đến si dại, yêu đến ngây ngốc, dùng đủ mọi loại nhiệt tình để dành cho một người nhưng vẫn chưa bao giờ đánh mất bản thân mình...…
"Thế đằng ấy có buồn không?" Gió ngồi vắt vẻo trên cánh buồm, tinh nghịch vờn qua ngọn sóng bên dưới tàu. Gió đi nhiều nơi và biết những thứ mà hiếm con người nào sống đủ lâu để biết. Nhưng gió không thích nói nhiều. Gió chỉ nghe và biết thôi."Có chứ" Kazuha nâng chén lên, cùng trăng thưởng thức men nồng của rượu "Sao lại không buồn được chứ? Tôi giờ chỉ là một kẻ bị truy nã đang trốn chạy quê hương của mình""Thế còn anh ta" Gió cúi sát xuống hỏi cậu, nghịch ngợm trêu tóc ronin trẻ tuổi "Cậu có tiếc không?"…
Dipper-anh trai thân yêu, giá như chúng ta không gặp gỡ, giá như vào lúc đó anh không xuất hiện, em đã có thể có một cuộc sống tốt hơn, em đã có thể có một cuộc sống tự do!!! Tại sao, tại sao vậy Dipper?…
Trích dẫn 1:Ánh mắt anh thâm trầm xa xăm, tựa như nhìn cô, cũng tựa như nhìn xuyên thấu trái tim cô: - Trên đời này không có gì là tuyệt đối, khi cô đứng ở đây thì có lẽ thế giới của cô đã biến mất không còn tung tích. Khi cô nghĩ rằng thế giới hoa lệ vô tri này lệ thuộc vào cô thì có thể cô đã bị hút cạn sức sống. Cô tốt nhất nên biết bản thân cô là ai, đứng ở đâu. Đừng vọng tưởng có thể trở thành chúa cứu tếTrích dẫn 2:Anh ngạo nghễ mà phóng khoáng, từng cử chỉ toát lên vẻ vương giả không ai bì kịp, một tay lắc nhẹ ly rượu vang, một tay nâng cằm cô lên mà nói:- Cô đã nghĩ kĩ chưa, nếu trở về, cô sẽ có được cuộc sống vinh hoa hạnh phúc mà cô mơ ước. Còn nếu cô quyết định ở lại nơi này, cuộc sống của cô, cơ thể của cô, suy nghĩ của cô, toàn bộ, toàn bộ sẽ bị thao túng trong tay kẻ khác. Cô sẽ không khác gì con rối gỗ được mang ra tiêu khiển mà thôi. Cô thoáng thấy vẻ trào phúng và khinh khi trong mắt anh, cảm giác bị khuất nhục trào dâng, cô hất tay anh ra, lùi sau hai bước, ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào anh, không ai nói với cô dáng vẻ của cô bây giờ đầy vẻ kiêu ngạo của bề trên. - Tôi không cho rằng có người nào khác đủ khả năng thao túng tôi ngoài bản thân tôi. Vì vậy tôi có quyết định thế nào cũng không cần nói với anh cũng không mượn anh quản chuyện bao đồng. Hơn nữa, hình như chúng ta chưa thân thiết đến mức chia sẻ mọi chuyện đâu.…
Viết cho chiếc thuyền tình yêu mãnh liệt. Đang lênh đênh vô định trong tiềm thức.…