Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bất chợt, mùa hạ này, có một Trấn Hồn đến với tôi.Đây là lời cảm ơn gửi tới Bạch lão sư, Chu lão sư, tới tất cả mọi người trong đoàn đội Trấn Hồn, tới các Trấn Hồn nữ quỷ/thần... WARNING: CÓ YẾU TỐ CHU BẠCH, ĐÃ NÓI RÕ TRÊN TIÊU ĐỀ, KHÔNG THÍCH XIN MỜI CLICK BACK. TÔI KHÔNG CÓ TÂM TRẠNG ĐÔI CO, CẢM ƠN.…
" Thật ra anh muốn gì đây? Yêu hay không yêu? Anh cứ hết níu kéo rồi buông tay. Anh vui lắm sao? Có hiểu được cảm giác của tôi không? Tôi điên lắm mới tin vào anh, tin vào lời hứa của anh. Xin lỗi, bây giờ tôi không còn là Mã Tư Viễn ngày xưa của anh nữa....."…
được viết dưới góc nhìn của aeri. mình đã mượn tên của jimin, aeri và minjeong để kể lại câu chuyện (chắc chắn là không hoàn hảo 100%).được lấy ý tưởng từ một confession của page "nơi tâm sự trải lòng - fanboyconfession" trên facebook, các bạn có thể tìm số 1534 để đọc thử.cảm ơn vì đã ghé qua.…
Câu chuyện kể về cuộc đời của 1 cô gái mộng mơ,lạc quan. Sống chung với ông bà ngoại từ nhỏ tại Việt Nam. Vì bố mẹ cô đi làm tại "xứ sở tuyết trắng" Nga. Cô đã trải qua 1 tuổi thơ đầy sắc màu cùng với 2 người bạn thân của mình tại làng quê. Cứ ngỡ sẽ là những ngày tháng tươi đẹp tiếp theo khi lên cấp 2. Bỗng 1 ngày cô nhận được cuộc gọi của mẹ với 1 lời đề nghị, đã thực sự thay đổi cuộc đời cô hoàn toàn. Cuộc đời cô đã bước sang 1 trang mới, mà ở đó cô đã gặp được mối tình đầu của mình❤…
fanfiction, ooc.autonomous heart area, there should be a warning sign prohibiting entry because there is no exit.vùng tự trị của tình yêu, miễn vào với những người không phận sự.…
Tác giả: Thất Miên Thất DạYêu hoàng cấp bậc linh thú phải làm nàng linh sủng? Không muốn không muốn, nuôi không nổi.Thần tộc hậu duệ đại mỹ nhân phải làm nàng đạo lữ? Không muốn không muốn, chịu không dậy nổi.Thượng cổ chư thần lưu lại bí cảnh muốn nàng tới truyền thừa? Ngô, cái này có thể suy xét một chút.. . . Hảo hảo tu luyện, cự tuyệt kịch bản, chư vị cô nương, phiền toái làm một chút, cám ơn.Ai, nàng liền tưởng an an tĩnh tĩnh mà tu cái chân, thấp thấp giọng mà báo cái thù, như thế nào liền như vậy khó đâu?Thăng cấp lưu sảng văn: Tô, rất dài, một chọi một, văn phong đứng đắn, nữ chủ tâm cơ kỹ nữ.==================Tiểu ngôn bản:"Tần Trung? Kẻ si tình? Ngươi người này nhưng thật ra có ý tứ. . .""Như vậy tuấn cô nương, cho ta đương cái áp trại phu nhân nhưng hảo?""Thiếu ngươi, sợ là còn không dậy nổi, không bằng ta đem mệnh cho ngươi đi.""Chung Ly Tình, ngươi nhưng có tâm?Cp Chung Ly Tinh × Vân Nghiêu( sau chương 70 mới xuất hiện)…
Tương tư là gì vậy các cô gái? ( '▽ ')ノ***Author: Min sấu'ss tró'ssDesign: Min nèkkkTrí tưởng tượng phong phú... từ một loài giống heo mới: Heo Min suy dinh dưỡng có sương sương kinh nghiệm nửa năm :)…
Kể về một thanh niên bị mất trí nhớ do một vụ tai nạn cách đây 10 năm. 10 năm sau anh làm việc lại và gặp phải cô gái nào đó mà rất quen quen nhưng cũng lạ lạ:)))))))Mời mọi người đọc truyện zui zẻ:>…
Bắt nguồn từ tám năm trước, trong một chuyến về thăm quê của mình, Thuận đã bắt gặp một chiếc bảng đen được để ở trên cái ghế gần dòng sông.Tò mò và lạ lẫm, Thuận đã mang chiếc bảng ấy về nhà dì Thu, người dì đang cho cậu ở nhờ. Suốt buổi tối hôm ấy, Thuận lấy phấn vẽ vời lên bảng và ra vẻ khoái chí lắm. Rồi cho đến khi cậu bắt gặp được dòng chữ : " Gửi tặng Điền Như, sinh nhật bảy tuổi vui vẻ!" cậu đã...Sau khi nghĩ kĩ, Thuận đã mang trả chiếc bảng lại chỗ cũ và ghi thêm lên bảng:" Của cậu để quên nè, lần sau giữ cẩn thận nhé!" và rời đi.Sáng hôm sau khi quay trở lại chơi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Chiếc bảng đen vẫn còn đó nhưng khác ở chỗ có thêm một dòng chữ được viết bằng phấn rất nhẹ nhàng ngay ngắn và đẹp mượt mà : " Cảm ơn nhen!" Sau đó một chuỗi các ngày dài tiếp theo Thuận và cô bé tên Điền Như kia vẫn trao đổi với nhau qua chiếc bảng ấy. Những năm tháng thơ ấu ấy của Thuận thật đẹp biết bao nếu như mùa hè năm ấy không chóng kết thúc như vậy. Cậu phải rời xa quê, quay lại thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi rời đi, cậu vẫn không thể gặp mặt người bạn quen qua chiếc bảng đen một lần. Cậu lấy làm tiếc lắm. Nhưng điều gì đến cũng phải đến...Cậu rời đi mà không kịp nhắn lại lời tạm biệt...Tám năm sau, hoá ra người mà cậu luôn tìm kiếm lại là...…
Một phút ngẫu hứng giữa đêm.Viết xong mới nhận ra, lại trượt tay viết một bức thư tình rồi.Bởi vì viết lúc bản thân không tỉnh táo (buồn ngủ =)), lại có hơi xúc động, lời văn thực sự rời rạc, mong mọi người sẽ nhẹ tay với em nó.Thực ra tấm ảnh nửa liên quan nửa không, minh họa thôi haha.... WARNING: Có yếu tố Chu Bạch, đã nói rõ ở tiêu đề, không thích xin mời click back cảm ơn.…