nho lai va suy nghi
…
Bầu không khí rơi vào im lặng, câu chuyện của Đan Hằng, Aventurine có muốn cũng không thể hiểu hết được. Và có lẽ đó cũng là một ân huệ của anh."Cậu... sau này có hối hận không? Lúc còn hối hận thì xổ ra một thể đi, để sau này không còn hối hận nữa."Đan Hằng khi này mới quay lại nhìn anh, chỉ trong một thoáng. Rồi nó run rẩy, rơi nước mắt, khóc như một đứa trẻ.angst, bdsm.…
-Mingyu à,chúng ta chia tay rồi…
Hai loài hoa cùng nở vào tháng hai, cùng một sắc tím thanh nhã, thuần khiết, mê hoặc lòng người.Hoa Iris - loài hoa kiều diễm luôn khoe sắc trong ánh nắng rực rỡ...Hoa Violet - loài hoa duyên dáng lặng lẽ nở rộ nơi bóng mát...Đâu là loài hoa dành cho tôi?…
Học bá dịu dàng nhưng mạnh mẽ và cô bạn lạnh lùng nhưng ấm áp. Hai bạn bị xem là lập dị và bị các bạn khác cô lập , trong suốt thời gian năm đầu cấp 3 hai người là bạn cùng bạn , bạn cùng phòng. Họ luôn bảo vệ lẫn nhau , chữa lành những tổn thương của cả hai . Tình cảm của hai người cũng từ đấy mà nảy sinh .…
Như tiêu đề đã nói đây là những ý tưởng của mình về Hyunjin x Kids. Vì thường mình không có đủ thời gian để viết nó thành một câu chuyện hẳn hoi nên mình sẽ quẳng tụi nó vào đây. Hứng lên thì mình viết truyện riêng không thì thoi coi như nó là one-short nhớ~~Tui chơi hệ Hyunjin bottom nên bạn nào hong thích thì thoi xin lỗi còn ai thích thì vào dẫy cùng tui cho zui nha!!!…
Đôi khi hạnh phúc chỉ là được ngắm anh cười…
"Owen, mày giỏi lắm đó, bầu trời cũng đẹp như vậy. Đừng có cúi xuống, ngẩng lên nhìn trời với tao, tao muốn cùng mày ngắm mây."…
Truyện chưa xin phép tác giảĐăng lên với mục đích đọc offline…
Câu chuyện vẫn đi theo tình tiết lọ lem-hoàng tử. Nhưng mình bảo đảm sẽ đưa các bạn nhiều bất ngờ. 10 chap đầu chỉ là "khởi động" nhẹ. ^^. Từ đó về sau, sẽ vừa hài hước - lãng mạn - và siêu hấp dẫn. ^^ Chuyện mình xoay quanh 4 ngườiNhưng ......Sẽ hấp dẫn lắm ^^Mình rất tâm huyết. Chắc chắn nhiều sai sót. Nhưng hi vong được mọi người ủng hộ ^^…
... Anh ghét em rồi, anh bỏ em đi thật rồi. Tại sao vậy anh? Em đã làm sai điều gì ư? Em gây ra lỗi lầm gì lớn lắm phải không anh, để giờ đây anh quay lưng đi không ngoảnh lại nói với em một lời. Cố gắng trở nên điềm tĩnh hơn, cố gắng trở nên ít nói hơn, cố gắng làm một đứa con gái thật hoàn thiện, không một lỗi lầm, em đã cố, đã dày vò bản thân mình suốt nhiều đêm mất ngủ và toàn khói thuốc... nhưng em chẳng làm được anh ơi. Trước giờ em cứ nghĩ anh hiểu em nhất, anh là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của em, chỉ anh hiểu rằng em thích sống đúng với bản thân của mình, làm những điều em thích chứ chẳng gò bó như những lúc bị áp lực gia đình. Dường như sự thảo mai đó chỉ khiến con người em giả tạo hơn thôi, em cố cười thật nhiều, thật tươi... Cuối cùng, chỉ mình em cô đơn trong bốn bức tường lạnh lẽo cùng giọt nước mắt lăn dài trên má... Anh bỏ em thật rồi...…