Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Nhất kiến chung tình. Em nói em chỉ yêu anh thì chắc chắn cả đời này duy nhất có mình anh."❗wanning: OOC, sinh tử văn.Couple chính: SoojunCouple phụ: TaegyuNhân vật khác: Huening KaiCưới trước yêu sau."Mới gặp vài lần đã kết hôn à? Ai mới là người gấp gáp chứ?"…
"Mỗi khi đôi chân tôi dừng lại, kết cục chẳng bao giờ như ý muốn của tôi, trái lại, nó đều tan vỡ, hỗn loạn, và là những điều tôi căm ghét nhất."Tên gốc: 驻足Tác giả: 吃一碗鱼饼Translator: selenlizzLink đăng tải truyện gốc: https://weibo.com/7786553331/Oi3q8aeFGBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình đi nơi khác!!…
" anh chỉ là gia sư thôi mà. "" và em chỉ là học trò. "" ...nhưng nếu đã là người yêu, thì anh không thoát được đâu. ".một người dạy - một người học.một người lớn tuổi hơn - một người cố lớn để yêu cho trọn.không ai dạy họ cách yêu, nhưng họ chọn ở lại, mỗi ngày và mãi mãi.…
Hắn biết bên trong mình là một con quái vật cuồng loạn, can tâm tình nguyện canh giữ chàng hoàng tử bé suốt cả cuộc đời và sẵn sàng xé xác bất cứ ai dám tiếp cận anh.Chỉ tiếc rằng, vị hoàng tử đó lại lạnh lùng nói với hắn, cút đi.Hắn không sợ mất đi cuộc đời, không sợ sự nghiệp tan biến, không sợ người đời lời ra tiếng vào, hắn chỉ sợ anh thấy được linh hồn mục nát bên trong mình.…
Cuộc sống của Soobin hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát. Cậu không hề mong ước được trở thành một phần trong Big4 tập đoàn lớn, cũng chẳng hy vọng được là người thừa kế công ty của cha mình. Và hơn hết, cậu không thể tự mình làm chủ được việc phải đăng ký kết hôn với một người con trai ưa nhìn và ưu tú đến thế, một người mà có lẽ sẽ chẳng bao giờ yêu cậu.Thế nhưng sau tất cả, Yeonjun cũng không phải là một vị hôn phu quá tệ phải không?✨ Truyện của tác giả @Y30NB1NN1E (Twitter)✨ Nửa fic thuần, nửa social media au✨ Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi bất cứ đâu…
"Vạn Phúc ngàn năm dệt lụa,nhưng có một tấm lụa đoạn trường không ai dám mặc.Trăng soi bến sông, máu vương trên tơ,chuyện hai người cùng họ Thôi -một kẻ dệt, một kẻ buôn -yêu nhau mà chẳng thể thành,để lại sợi chỉ đỏ quấn quanh tim, càng siết càng rớm máu."…