[Đoản Văn] [NgưuĐào] [1.2] Thân ái,em ở đâu ?
…
viết vì tình yêu Krisyeol của tui❤ và đây cũng là lần đầu viết truyện nên mong các tiền bối và độc giả yêu thương nhiều hơn❤…
Mình xin re - up lại thôi :))) NOT MY FANFIC!!!…
Author: JinParing: KrisTaoRaiting: HWarning: Đây là truyện boy love, tình cảm đồng giới nên xin hãy cân nhắc trước khi xem…
gười ta nói phải có điểm giống nhau thì mới thể yêu nhau? Tôi luôn nghĩ... chắc cũng đúng, hoàn toàn khác nhau thì sao có thể dung hợp, chứ đừng nói là yêu nhau...Bản thân cũng chưa từng tin vào cái gọi là tiếng sét ái tình, vậy mà lại có 1 ngày...…
Biện Bạch Hiền! Hôm nay chỗ em đang mưa đó , anh có biết ? Còn em không biết nơi anh hiện giờ như thế nào ?Thực sự em rất muốn biết Anh liệu dạo này có khỏe không ?Vừa mới bệnh xong , không được bệnh nữa đâu đó Phải tự biết chăm sóc cho bản thân mình. Tiểu Bạch đáng yêu của em! Em nhớ Anh là em nói thật và Em yêu Anh là không bao giờ Em nói dối - thật đấy :)…
If two people are meant to be together, eventually they will find their way backInstagram- The good quote…
Truyện thuộc quyền sở hữu của Trương Huân.Thể loại: Hiện đại, ngọt, nhảm, bựa, HE.Rating: T.Nhân vật: Ngô Diệc Phàm x Trương Nghệ Hưng.Lấy cảm hứng từ cái cover kia kìa mẹ ơi mặt Levi thật đáng yêu =)) cre: facebook.…
viết theo cảm hứng ^^ mình ko phải người chuyên viết fic đây là cái fic đầu tiên mình viết...không chuyên nên có khi chuyện hơi lung tung và câu từ không được trau chuốt..hihi…
Những câu chuyện, những mẩu chuyện nhỏ bé về Phàm bụng mỡ =))) về tình cảm của NiNi với anh.Có những câu chuyện có thể do mình viết, có thể mình sưu tầm. Ai lấy phải hỏi trước.…
Cuộc sống của những kẻ giàu sang.…
TÁC GIẢ : MƯA BUỒN ( TÚ BÀ , TRẦN VÕ PHƯƠNG ANH ).Category: HE.Pairing: KRISTAOIntroduce: Tác giả chỉ sở hữu lời văn và nội dung, không sở hữu các nhân vật, viết phi lợi nhuận, kì thị BoyxBoy xin click back,Anti EXO cũng xin click back.Length: CHƯA XÁC ĐỊNH .…
Yêu thầm một người cũng giống như đeo tai nghe và mở nhạc ở mức to nhất. Người ngoài thì thấy thật tĩnh lặng, chỉ có ta mới biết bên trong đang điên cuồng gào thét như thế nào thôi.…
Title: Hoa anh đàoAuthor: Gerrie MintSeokPairing: Lumin, KrisminThể loại: GeneralSummary: Màu của anh đào - Hồng hạnh phúc, Trắng bạc tình hay Đỏ đau thươngNote: cảm ơn ng đã viết fic này và xin lỗi vì e chưa hỏi đã mag đi vì e ko có nick WP nên ko hỏi xin fic dc ạ…
Những dòng tâm sự ngắn về những chàng trai tôi theo đuổi, là niềm tin, là động lực, là tín ngưỡng, là tình yêu!…
Tên truyện : As long as you love me/Chỉ cần em yêu anh là đủTác giả : MHNhân vật : Wu YiFan, Park ChanYeolLời nhắn : 1. Drabble đã được đăng ở 1 wordpress khác. Là do chính người viết mang tặng2. Đây chỉ là drabble nên rất ngắn3. Cảm xúc bài viết 1 phần dựa vào tên bài hát và nội dung bài hátBài hát : As Long As You Love Me - Justin BieberDON'T TAKE OUT. THANKS!…
Một nhà.Tên gốc: 牛小桃脱口秀 (Ngưu Tiểu Đào thoát khẩu tú) Tác giả: Na Mạt Tịch Dương (那抹夕阳007)Editor: Nhã Thiên (雅天)Thể loại: Drabble, hài, không ngược.Casts: Ngô Diệc Thao cùng daddy Ngô Diệc Phàm và baba Hoàng Tử Thao.Tình trạng bản gốc: Hoàn.Tình trạng bản dịch: Đang tiến hành.BẢN DỊCH CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.Fic gốc thuộc về tác giả, bản dịch thuộc về Nhã Thiên (From Code 9093) Còn Ngưu Đào thuộc về nhau.Daddy đặc biệt khó chịu việc có đôi khi tớ sẽ bổ nhào lên người baba, bất quá người càng khó chịu thì baba càng ra vẻ không quan tâm đến mà ôm lấy tớ.Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt u oán của daddy, tớ đều ở trong lòng âm thầm khoe khoang: Hâm mộ đi ~ Ghen tị đi ~ Khó chịu đi~ Có bản lĩnh lại đây cắn con nè~"...""Baba! Ngô Đại Ngưu cắn con nè huhu!"…
Yaaaaa!! Anh đã nói là em không được ăn kẹo vào buổi tối khuya như thế này cơ mà - Phàm bước vào nhà sau show diễn ngày hôm nay thì nhìn thấy bạn đang ngồi khoanh chân trên ghế sopha vừa xem phim vừa nhai kẹo 1 cách ngon lành... - Nhưng mà e thèm đồ ngọt mà bạn mếu máo nhìn Phàm vừa quát mình vừa lao đến giật mất hộp kẹo trên tay bạn...- Em có muốn sâu hết răng không hả? Ăn kẹo buổi đêm xong không biết đánh răng, lần nào cũng để anh hối thúc em đến khàn giọng, khan tiếng, em mới chịu đứng dậy.Khai mau mấy ngày anh không có nhà em đã ăn bao nhiêu kẹo rồi?Nhìn thấy Phàm mặt mày lạnh lùng, đằng đằng sát khí bạn biết Phàm giận thật rồi, đành lặng lặng tiến lại gần giơ tay túm lấy vạt áo sơ mi của anh, vừa lay lay, vừa nói- Em xin lỗi- .....- Em xin lỗi thật mà!! Phàm Phàm ah... đừng giận em nữa mà!!!- .....Phàm vẩn không nói gì, ánh mắt nhìn bạn không biểu hiện tí cảm xúc nào... bạn biết anh thật sự nổi giận thật rồi, chỉ còn cách im lặng cụp đuôi, bỏ tay khỏi vạt áo của anh..…