Cậu có thấy tuyết rơi
Chuyện về đôi bạn, từ vườn trường đến váy cưới. Phù hợp với những người không quá nghiêm túc, đòi hỏi kiên nhẫn từ độc giả vì chap ra tùy cảm hứng tác giả.…
Chuyện về đôi bạn, từ vườn trường đến váy cưới. Phù hợp với những người không quá nghiêm túc, đòi hỏi kiên nhẫn từ độc giả vì chap ra tùy cảm hứng tác giả.…
Tác giả: Tứ Nhất ...Những người từng yêu, từng đơn phương, từng kỳ vọng quá nhiều vào tình yêu... ai chẳng có đôi lần cảm thấy cô đơn. Cô đơn khi tình cảm cho đi không được bồi đáp, cô đơn khi để vụt mất những ngày tháng ấm êm, hay thậm chí cô đơn trong chính cuộc tình của mình. Đôi khi ta tự hỏi, liệu rằng bản thân đã sai hay số phận định đoạt mình cứ phải cô đơn mãi? Ở một khoảng khắc nào đó bạn không đề phòng, cô đơn sẽ thâm nhập, dần dần chiếm cứ mọi ngóc ngách trong cuộc sống của bạn.Bạn đã chuẩn bị để đối mặt với nó hay chưa? Ngày cô đơn tìm tới tận cửa của chúng ta phải làm thế nào?…
Văn án 1:Ổ Kiều vào làm ở văn phòng kiến trúc của đối tượng thầm mến thời niên thiếuNhiều năm như vậy qua đi, nam thần thành yêu nghiệt.Phủ đầy bụi hiểu lầm sau khi giải trừ , cảm xúc chôn tận đáy lòng lại lần nữa ngo ngoe rục rịch.Không đợi Ổ Kiều lấy hết can đảm, ngoài ý muốn biết được, thực tập sinh cùng vào công ty, xúc động tỏ tình Trình Lệnh Thời, trực tiếp bị đuổi.Nguyên lai công ty có quy định bất thành văn: Không được thích vị Trình phía đối tác.Ổ Kiều: "Ách......"Nam nhân so với việc làm, nàng đương nhiên chọn việc làm!Văn án 2:Hồi lâu sau.Ở cùng một chỗ với nam nhân, Ổ Kiều bỗng nhiên nhớ tới cái quy định kia , nhịn không được hỏi: "Em bây giờ xem như trái với quy định công ty sao?"Trình Lệnh Khi xoay hạ a bắt được bàn tay đeo nhẫn cưới: "Đương nhiên không tính."Nam nhân theo sau bổ dung câu, miệng lưỡi cực đương nhiên."Bởi vì anh cũng thích em."# quốc tế lừng danh song tiêu trình lệnh khi ## không thể thích mỗ vị trình họ phía đối tác, trừ phi hắn cũng thích ngươi #【 tôi từng chỉ có thể trộm nhìn phía anh, thẳng đến khi tôi cùng với anh sóng vai mà đứng 】【 nhắc nhở 】1, tao gãy chân thiên tài kiến trúc sư X thật. Nhân gian thanh tỉnh tiểu tiên nữ2, bổn văn đề cập tri thức chuyên nghiệp, đều là tìm đọc tư liệu3, ngày mùa hè tiểu ngọt đường, duy nhất tôn chỉ, hết thảy hướng ngọt xemTác giả:Tưởng Mục ĐồngNguồn:Wiki sáchP/s: Mình edit truyện với mục đích vui là chính. Thấy chưa có nhà nào nhận edit nên mình edit cho mọi người.…
Kiều Uyển Như năm 16 tuổi,cô đem lòng yêu thầm một chàng trai học trên mình 2 lớp,nhưng xung quanh anh chàng lại có rất nhiều cô gái,cô biết,cô không có cửa.Cô chỉ đành đứng nhìn anh chàng từ xa,lặng lẽ thấy anh ở bên hết người con gái này đến người con gái khác....Kiều Uyển Như năm 24 tuổi,tình cờ gặp lại chàng trai thời niên thiếu.Xa cách 8 năm,cô cũng không ngờ sẽ gặp lại người con trai ấy,cô không tưởng thứ tình cảm đã ngủ yên sau bao năm lại thức giấc...…
Văn án:Ở Cảnh Thành này, ai cũng biết cuộc hôn nhân giữa Yến Hòe Dư và Từ Ý chỉ là liên hôn thương nghiệp vốn không có tình yêu.Yến Hòe Dư là người cầm quyền Yến thị, tính cách cao ngạo lạnh lùng, không ai có thể tới gần.Các tiểu thư danh viện một mực chê cười Từ Ý, một bên thầm tơ tưởng Yến Hòe Dư.Trong cuộc hôn nhân này, Từ Ý vẫn luôn nỗ lực, nhưng người đàn ông này so với băng tuyết có khi còn lạnh hơn, cô đành phải từ bỏ.Sau một năm kết hôn, cô đề nghị ly hôn, Yến Hòe Dư rất nhanh chóng đáp ứng.Ngày thứ hai, cô đứng trước Cục Dân Chính đợi nửa ngày, kết quả đợi được là tin Yến Hòe Dư bị tai nạn xe cộ rồi.Ở bệnh viện, Từ Ý ngơ nghi hoặc nhìn người đàn ông đang nắm chặt lấy tay mình không buông.Nhưng từ sâu trong đáy mắt của anh những thâm tình này không giống như giả vờ: " Vợ à, em muốn đi đâu?"Từ Ý: ? Tên này bị ngã đến hỏng não luôn rồi à!!!…
Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…
Sau một lúc cuối cùng tôi cũng tìm được Lê Anh đang ngồi gần góc khuất phía sau các dãy nhà. Trong tay là các mãnh nhựa đã vỡ, đôi mắt nhìn chằm chằm, gương mặt không có cảm xúc nhưng nước ở góc mắt không ngừng tuôn. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Lê Anh khóc.Trong ánh nhìn của mình, từ đâu đó trong lòng bỗng dâng lên cơn sóng trào nóng hầm hập sô mạnh vào lòng ngực tôi... Giây phút nhìn thấy cậu khóc, tôi đã biết hình bóng cậu không chỉ ở trước mặt mà ở cả trong tim. Hệt như nhìn thấy cả mùa hạ trước mắt, nóng bỏng da người, thiêu cháy cả khoang ngực.Giây phút cậu yếu lòng cũng là lúc cõi lòng tôi như sụp đổ.…
-"tụi bây im lặng một ngày được không?"…
Hán Việt: Nhất bộ nhất bộ tẩu hướng nhĩTác giả: Tả Gia Thỏ Bảo BảoTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Niên hạ , Chủ công , Giới giải trí , Cường cường , Song hướng yêu thầm , Nhẹ nhàng , 1v1.Nguồn: wikinu.net [DuFengYu]¤¤¤¤√Vui lòng KHÔNG REUP, KHÔNG REUP, KHÔNG REUP. √Nhóm dịch mới thấp cổ bé họng còn nhiều sai sót.√Editor đi học như đi tù nên sẽ không cập nhật thường xuyên. √Không yêu xin đừng nói lời cay đắng.…
Giang Nguyệt đời này của cô nếu nói cô có gì hối hận nhất, đó chỉ là bỏ lỡ anh. Toàn bộ sự ấm áp, chở che, bảo bọc suốt hai mươi năm qua của anh dành cho cô chỉ trở thành gió thoảng khi cô nhất nhất yêu thầm một người khác. Anh ta chưa bao giờ dùng ánh mắt yêu thương để nhìn cô. Giang Nguyệt chưa bao giờ hối hận với tình cảm của mình cho đến khi cô nhìn Hạ Lãng, người luôn luôn che chở, bảo bọc cô kết hôn sinh con. Tình cảm cô chỉ cho là người thân thiết sao này lại đau đến thế! Nếu có thể quay trở lại, em sẽ không bỏ lỡ anh.1 tuần sẽ ra 2 hoặc 3 chương.…
Tình cảm không phải thứ đùa.Hãy xác định thật kĩ người mình yêu tránh làm tổn thương nhiều người.------------------------Tác giả: BiThể loại: Hài hước, sủng, học đường, tiểu thuyết thiếu niên.Tình trạng: Đang tiến hành.Nếu thấy sai sót, cứ thẳng thắng góp ý nhưng vui lòng không sử dùng những từ đụng chạm hay tục tĩu nhé.Truyện mang tính chất giải trí, không mang tính chất lăng mạ hay xúc phạm đến cá nhân hoặc tổ chức nào.…
Mối tình của Mễ Ái và Doãn Đường Diệu. Mễ Ái là một cô gái yếu ớt, hiền lành, nhu mì. Doãn Đường Diệu là một công tử thiếu vắng tình thương mà lớn lên, trở thành một chàng trai "bad boy" chính hiệu. Anh đập phá, anh ăn chơi, anh mang bên ngoài vẻ hào hoa và bên trong là một trái tim cô đơn, khó ai có thể đến gần.Mễ Ái tiếp cận Doãn Đường Diệu, say mê anh, quỵ lụy anh, một lòng yêu anh, nhưng lý do cô muốn ở bên anh, muốn chăm sóc cho anh là vì anh đang mang trong mình trái tim của người cô yêu. Thế rồi, những biến động xảy ra, bí mật về quả tim thay thế ấy thực sự bất ngờ.…
Cậu là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng giám chung đường.…
"Hàm Vận, em có thấy tình yêu quả thật rất lạ kỳ đúng không? Em có thể vì một người mà sinh ly tử biệt, cũng có thể vì một người mà day dứt trăm năm. Cuối cùng người đứng bên cạnh trong lễ đường năm ấy lại chẳng là người đã cùng em hứa hẹn năm xưa..."…
Tác giả: 湖畔春山Nguồn: ZhihuEditor: Sobi (Kha)Đọc full tại: 3mantruyen.onlineGiới thiệu:Tôi đã phải lòng một người suốt 10 năm.Tôi lặng lẽ nhìn người đó bước vào đại học, rồi tốt nghiệp, yêu người khác rồi lại đứng nhìn người đó rời đi càng ngày càng xa tôi.Và rồi cuối cùng tôi quyết định từ bỏ.Nhưng bất ngờ cậu ấy chặn đường tôi dồn tôi vào góc tường nói: "Em có muốn nghe phiên bản câu chuyện của anh không?"…
Con người ai cũng đã từng rất thiếu suy nghĩ, Tôi cũng thế. Thời cấp 1 chỉ vì tôi bị giáo viên ghét nhiều quá nên lúc gặp 1 người thầy chưa từng dạy mình nhưng đối sử tốt với mình, nên đem lòng thương thầm ổng, thích ròng rã 3-4 năm, khi tôi đến 1 môi trường mà không bị đánh giá bởi vẻ bề ngoài mới biết đó chỉ là lịch sự . 3-4 năm cố gắng nhiều thứ , từ bỏ rất nhiều điều , tôi nhận lại điều gì ?…
chào mọi người, cảm ơn mọi người đã ghé thăm khu vườn của mìnhđây là câu chuyện viễn tưởng về anh chàng rồng điển trai Myruoki và cô nàng bambisy-người mang trong mình huyết mạch của loài rồng mạnh nhất DRACO và hành trình giải cứu các phái đảng ma thuật khỏi sự thống trị tàn bạo của Phái bắt yêu(nghe là thấy hổng ưa rồi đúng không nè) hãy ủng hộ mình nhé, iu iu…
Chuyện kể về một cậu học sinh có tên là Ryuzaki và một cô gái tên Miyaki. Ngày thường cậu học sinh rất im lặng. Ít nói chuyện với ai. Nhưng khi lên cấp 3 cậu học sinh đã gặp được Miyaki và cuộc đời cậu thay đổi từ đó. Ngày nào cô gái cũng tìm cách để cậu ấy nhìn mình nhưng chưa thành công. Và từng ngày tình cảm 2 người đã thắm thía hơn.…
Tình yêu? Nó là 1 thứ gì đó khó tả, luôn ập đến 1 cách bất ngờ! Đôi lúc chính ta cũng chẳng thể hiểu được cái thứ gọi là tình yêu ấy nữa. Vincent, 1 chàng trai bình thường từ ngoại hình, học lực, đến tính cách, cậu chẳng có gì nổi trội, chỉ có chút tài đàn, có lẽ đó cũng là lí do người như cậu lại ở trong một câu lạc bộ được "lâu" như vậy. Cậu thường không tham gia hoạt động nào của trường cả, nhưng hoạt động của câu lạc bộ thì có, vốn định sống thật bình thường trải qua năm cấp 3 thì cái hoạt động thi tài năng của trường lại phá hỏng hết. . .…
Tôi chớp chớp đôi mắt, nhìn xuống sân thể dục, lặng lẽ cất từng hình bóng cậu trong mùa hè ngập tràn nắng. Cậu trong bộ đồng phục trắng tinh sạch sẽ thơm mùi nắng, cong môi nở nụ cười hồn nhiên có chút kiêu ngạo không vướng bụi trần, đôi mắt sáng rực lên màu hoàng hôn tựa như một vầng trăng khuyết khiến tôi chẳng thể ngăn lại ánh nhìn của mình dán chặt lên cậu.Chẳng biết từ bao giờ, tôi lại biết buồn và đem thương nhớ vì một ngườiAnh Thảo Lam tượng trưng cho tình yêu thầm lặng không náo nhiệt, phô trương. Nhưng không phải vì lặng lẽ mà không to lớn.Couple : Trịnh Trần Nhật Phong × Phạm Anh Thảo Lam…