Tuyển family
Cô đơn muốn có bạn bè và gia đình!…
Cô đơn muốn có bạn bè và gia đình!…
about me, myself and i; and a corrupted youth story.…
TRANH COVER 2019. Thiệt ra mình không phải dân cover ( mình là dân tô màu nước) nên mình không chuyên về cover cho lắm. Chỉ vì mình quá ume KnY nên bất chấp cover haha;;;;-;;;;; có gì m.ngóp ý tranh mình nha…
[Đã drop]Còn ai nhớ mình không???Mình sẽ cho các bạn xem những bức ảnh chế mà mình đã sưu tầm được, tất tần tật luôn :)Nguồn các hình:PinterestAi muốn lấy ảnh thì nói mình nhéWarning: No copy!!!!!!Nguồn bìa: PicsArt…
Phạm Lộc là sinh viên ngành lịch sử của một trường ở TP.Hồ Chí Minh. Thật không may vào hôm cậu đang ôn bài để thi kết thúc môn học thì cậu thấy phía trước tối đen và cậu thì đang ở trong một gia đình tri thức Việt Nam vào những năm Việt Nam đang bắt đầu chuẩn bị công cuộc kháng chiến trường kỳ vĩ đại.…
Xàm thì thôi rồi 🤣…
hôm nay tớ ngủ dậy và đọc được vài tin ngớ ngẩn, tớ không phải fan cứng hay lâu năm của Bơ nhưng tớ hiểu được các cậu đã hoang mang tới mức nào.…
lần đầu viết truyện, mong đc phâu lâu ghê =))…
Vì muốn thỏa mãn tâm trạng ngược công của mình nên mình đã nghĩ và viết nên đoạn này.…
Tên gốc:Bị tuần phục đích lộcTác giả:Phong Hà Du NguyệtTình trạng:Hoàn thànhConvert:Wikidich/Miêu SoáiEditor:BossBìa:BossNgày bắt đầu :27/06/2019Văn án:Vào năm nhất của đại học,khi một nữ sinh trong học viện đến và thổ lộ, Lục Tinh Diễn trả lời:" Tôi chỉ thích cô gái khiêu vũ giỏi."Tất cả mọi người đều đem ánh mắt hướng sang nhìn hoa hậu giảng đường ở đại học vũ đạo kế bên.Đến một ngày, diễn viên múa ba lê trẻ tuổi nhất Đàm quận, Mạnh Nhu về nước.Ở trong quán bar, ăn uống linh đình,cô gái bị bạn học phạt ba ly rượu vang đỏ.Lục Tinh Diễn ngồi ở ghế dài trong góc, không ngừng lau chùi đôi tay, gương mặt xinh đẹp và sắc mặt không xác định.Và khi cô gái đi ngang qua người,hắn không hề do dự vươn đôi chân dài ra, lập tức cô gái vấp ngã xuống ,hắn lập tức ôm lấy.Thiếu niên vùi đầu vào cổ Mạnh Nhu, dán đôi môi lạnh lẽo lên làn da mịn màng của cô, thở ra mùi rượu nồng đặc, lại rất tức giận mà nói:" Chị còn biết trở về sao?"Nam chính:Lục Tinh DiễnNữ chính:Mạnh Nhu_________________________________________Lời nói của editor:- Đây là bộ truyện đầu tiên mình edit,vì thế rất mong mọi người có thể góp ý cho mình.- Truyện được edit phi lợi nhuận và chưa được sự đồng ý của tác giả. - Hãy bình chọn để ủng hộ mình nhé!!- Chỉ được đăng tại wattpad @boss_oi- Hãy ủng hộ bộ truyện này nhé!! CHÂN THÀNH CẢM ƠN.…
Nam nữ chính yêu nhau từ thời cấp 3. Phụ huynh cũng đồng ý. Nhưng vì đam mê của nữ chính mà họ đã không còn yêu nhau nữa cũng vì khoảng cách và vì gia đình cũng không thích đam mê của cô. Nhưng sau đó khi nữ chính đã có chỗ đứng trong công việc thì cô đã gặp lại nam chính . Lúc này anh là một doanh nhân thành đạt. Họ gặp nhau trong một buổi phỏng vấn.…
câu chiệnk du cùm củm độnk, dà cũm gất thú dị, nên xêm nka Lưu í : xin đừng đọc…
nwjns x ive x aespa x lsf…
Đây là truyện về Sherlock Holmes…
Có hai chị em học cấp 3. Và câu chuyện sau sẽ tả về tình yêu…
vào đọc là biết liền hàaa. Chi lười viết mô tả lắm...…
Câu chuyện cổ tích dành cho người lớn và trẻ nhỏ (TT) Dịch từ Weibo Trung.…
Văn án: Tiếng đàn giữa không trung... Phát ra từ tâm, hay từ nỗi uất hận ngàn năm trở về... Một vụ nổ súng thương tâm... Xác thân ở đây, nhưng chẳng phải linh hồn đã rời đi. Là cái chết không phải sao? "Ngươi chưa chết." "Tôi đang ở đâu?" "Có muốn biết được kiếp trước của ngươi hay không?" "Ông là ai?" Khói lửa đã hiện ra trước mắt, hàng vạn con người đang tung hô vạn tuế. Nhân ảnh áo mão kiếm sắt, đẹp tựa như tranh bước ra, nhưng hà cớ nào lại giống mình thế. "Chính là kiếp trước của ngươi. Hãy tự đi tìm câu trả lời cho những nhân duyên ở hiện tại của mình." "Cái chết không quan trọng, đời này kiếp này ta chỉ muốn có được đệ..." Giữa muôn vàn hoa mai tả tơi hao gầy, những thân cành khẳng khiu trụi lá. Là mùa đông tàn tạ buốt giá, hay mùa xuân đã sớm héo rũ tàn phai? Con người ấy chính là ai. Trong bóng ảnh trắng thuần khiết, lệ đã tuôn rơi, buông cùng phong vũ hóa cùng bóng mai. Tiếng đàn ấy lại vang lên. Vang lên cùng cung bậc đau thương uất hận, nguyệt rũ ánh tà dương. Màu đỏ tựa máu bao trùm lấy nhân ảnh ấy... Không... Không... Thoáng chốc tất cả chỉ là ảo mộng. Tình yêu? Có phải là điều mà ta muốn tìm kiếm... "Phong vũ cuồng phong hoa tả tơi Huyết lệ tương phòng đâu thảnh thơi Đời này nguyện tận cùng chi viễn Nhất mực nghênh hoa thưởng nguyệt hàn..."…
Hii mn đây là lần đầu tiên mk viết truyện nên mong mn thông cảm '' Chắc hẳn ai cũng có một tuổi thanh xuân khó quên lắm đúng không? ''…