Thời Niên Thiếu Có Em | BibleBuild
"Hạnh phúc là khi thời niên thiếu của tao có sự góp mặt của người tên Build Jakapan Puttha"…
"Hạnh phúc là khi thời niên thiếu của tao có sự góp mặt của người tên Build Jakapan Puttha"…
Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường Văn án: Giáng sinh năm ấy tiết trời không lạnh lắm. Hòa cùng dòng người đang dạo phố vui chơi, có đôi vợ chồng nọ đứng một góc tay trong tay cùng ngước nhìn những bông tuyết trắng rơi.Bắc Kinh khoác trên mình một bộ áo trắng tuyết tô điểm thêm vẻ đẹp vốn có nơi đây, một vẻ đẹp lãng mạn đầy cuốn hút. Trong cái tiết trời ấy, cô vợ nhỏ khẽ quay đầu thì thào gì đó vào tai người bên cạnh khiến vành tai ấy ửng hồng lên. Người chồng cứ đứng đực ra đấy mãi đến khi cô vợ nhón chân lên và hôn vào môi rồi bỏ chạy anh ta mới kịp phản ứng. "Em đứng lại cho anh, sao lại hôn người ta rồi bỏ chạy thế, em chơi vậy rồi ai chơi lại em?""Anh có giỏi thì bắt được em đi!""Em đợi đấy, con gửi nhà nội rồi, tối nay em sẽ biết thế nào là áo sơ mi và ghế sofa.""Em không sợ anh đâu, lêu lêu."________________Ảnh bìa: Pinterest…
Tô Hòa sống 17 năm trên đời, cô cứ nghĩ bản thân là người hạnh phúc nhất.Cô không tài giỏi, tính tình có chút không tốt nhưng cô có gia đình, ba mẹ yêu thương cô. Cô có người bạn thân thiết đáng tin cậy.Nhưng cô nào biết sau mặt biển phẳng lặng ấy là một đợt sóng lớn. Biến cố ập đến gia đình cô. Gia đình cô tan vỡ, cô nghĩ mình đã mất đi tất cả.Cả thế giới quay lưng lại với cô. Người từng nuông chiều cô lại bỏ rơi cô, không tin tưởng cô. Cô cảm thấy thế giới của cô như sụp đổ.Cô học cách trưởng thành, cô khiến bản thân mạnh mẽ hơn. Từ một cô bé ngây thơ hồn nhiên, cô trở thành một người thành thục trong mọi việc.Cô luôn nghĩ bản thân sẽ như vậy một mình, nhưng anh từ đâu xuất hiện bảo vệ cô, phá tan lớp vỏ bọc cô cố gắng xây dựng, trao cho cô hơi ấm mà cô tưởng chừng sẽ không bao giờ có được nữa.Cuộc đời như là ống kính vạn hoa, luôn có sự bất ngờ không cách nào dự đoán trước.…
Tôi rất thích ngủ trong thư viện trường vì chẳng biết sao ngủ trong đây rất ngon. Hôm nay chỗ ngủ của tôi lại có một vị khách lạ không mời mà đến. Gia Huy đánh nhẹ vào vai tôi làm tôi tỉnh ngủ.-Sao anh lại vào đây ? Tìm ai à ?Anh mỉm cười dịu dàng, xoa đầu tôi.-Tìm em._________________ -"Tìm em" được viết bởi Claxby đăng tải duy nhất tại Wattpad-Có thể follow kênh tiktok : Claxby+ID :@thientuvdaxiuboinucuoiđể biết thêm những thông tin thú vị về "Tìm em".…
Trần Vũ - Cố Ngụy. "Thật sự quá khó rồi, anh thật sự chắc chắn sao? đợi Phương Tuệ đi Cố lão sư, chúng tôi.. chúng tôi thật sự là không được.. ""anh có phải một bác sĩ không?""tôi, tôi.. nhưng tôi thật sự chưa thử những tình huống nguy hiểm như vậy."Gương mặt lúc nào cũng ôn nhu, ánh mắt lúc nào cũng dịu dàng dường như xao lãng, ánh mắt cậu ta lúc này như lửa đốt, giọng nói trầm ấm giờ đây khản đặc như tức tối mà gào lên - "anh có phải một bác sĩ không?"______________"đội B theo kế hoạch lần theo bảng số còn sót lại trong đoạn video thu được ở camera tầng 1 lúc nãy. đội A chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng tập kích theo chỉ huy.""rõ."______________"bác sĩ Cố, anh.. anh..""hả? tôi làm sao?""anh đợi em được không? 3 tháng thôi""hả? đợi em 3 tháng làm gì? em đi đâu?""đợi em 3 tháng nữa, thời gian này anh đừng yêu ai, có được không?"".."…
Tác giả: Giang Lục ĐiềmThể loại: Romance, Thanh xuân vườn trường, Học bá X Học traVăn án:Sau lần tình cờ gặp gỡ trước cửa tòa chung cư mới kia Dạ Thiên Dao cứ nghĩ mình sẽ không bao giờ cái người con trai cao lớn và hung dữ kia. Nhưng cứ như ông trời đã sắp đặt từ trước cô lại vô tình trở thành bạn cùng bàn của vị đại ca trường Thanh Thủy kia.Mọi người trong trường ai ai cũng biết Dương Nhất Kiệt là một người cực kì lạnh lùng, đánh người không nương tay.Thế nhưng đối với cô bạn học nhỏ kém hắn hai tuổi kia thì hắn lại mang dáng vẻ vô cùng ôn nhu, dịu dàng khiến người khác phải bất ngờ."Dương Nhất Kiệt, mặc kệ những gì bọn họ nói. Trong lòng em anh vẫn là tốt nhất.""Cảm ơn em vì trong lúc anh tuyệt vọng nhất thì em đã xuất hiện trong cuộc đời anh."…
Hạ đến, nhưng không phải mùa hạ của những nụ cười giòn tan hay ánh mắt lấp lánh. Sân trường vẫn tấp nập như bao ngày, nhưng giữa dòng người qua lại, hai ánh mắt từng chạm nhau như thế giới riêng giờ chỉ còn là khoảng không mơ hồ.Hạ An ngồi ở góc cuối cùng của thư viện, nơi ánh sáng nhạt từ ô cửa sổ hắt vào, tạo thành những vệt dài trên trang sách mở dở. Cô luôn tự hỏi liệu cậu có nhớ rằng nơi đây từng là chốn quen thuộc của cả hai, những ngày cùng nhau tìm kiếm tài liệu, hay chỉ đơn giản là im lặng bên nhau. Nhưng giờ, cái im lặng ấy không còn dễ chịu nữa, nó nặng nề và đầy khoảng cách.Gia Minh bước qua hành lang dài, nơi từng lưu giữ tiếng cười của cô gái hay cãi vặt với cậu mỗi lần tan học. Cậu không nhìn về phía thư viện, cũng không ngoái đầu, chỉ bước thẳng như thể sợ rằng, nếu dừng lại, những ký ức sẽ ào đến, cuốn lấy cậu lần nữa.Hai con người, từng ở rất gần nhau, giờ đây như hai đường thẳng song song. Thời gian vẫn trôi, trường lớp vẫn ồn ào, nhưng trong họ, mùa hạ đã dừng lại từ lâu.…
GIỚI THIỆU NHÂN VẬTBùi Thị Thu Trang (nó) : là một cô bé người Việt. Hiền lành, vui tính và hòa đồng với người khác nhưng mỗi tội rất dễ tức giận nếu ai làm điều gì quá đáng với mình và khá quậy. Sau khi sang Trung Quốc và cứu sống được chủ tịch tập đoàn lớn nhất Trung Quốc thì đã trở thành thiên kim tiểu thư danh giá.Đổng Ngọc Nghiên (cô) : bạn của Trang ở Việt Nam sau đó chuyển sang Trung Quốc từ khi 14 tuổi. Là tiểu thư duy nhất của ông trùm kim cương lớn thứ hai Trung Quốc đứng sau tập đoàn của bà nó. Hiền lành, ra dáng tiểu thư hơn nó nhiều và là ca sĩ.Trương Thảo Hy (nhỏ) : cũng là ca sĩ, tiểu thư và là bạn cùng lớp với Trang ở Trung Quốc. Khá nhát, tốt bụng và rất xinh nữa.Ba nam chính là 3BB chứ ai nữa ^^. Những chap đầu thì chưa có 3BB đâu, ráng đợi nha mọi người >_
Thể loại : mỹ cường, song tính, cao h, hiện đại,1v1. Bác sĩ damdang thụ cường tráng x điên phê mỹ công.Trong một lần làm nhiệm vụ Lý Tinh bị gãy chân nặng phải nhập viện điều trị trong thời gian dài thì ở đây anh phải tên bác sĩ đ.ĩ đ.i.ế.m Văn Chung chẳng biết cố tình hay cố ý luôn cố tình cọ zú cọ l.ồ.n lên người làm anh cưng mà nói chỉ hận không thể xuống giường dập Văn Chung cho vài phát hạ hỏa Văn Chung ngay lần đầu gặp Lý Tinh thì phỏng lài anh vì anh chính xác là gu Văn Chung nên đã ngắm anh làm con mồi.Không thể trách Văn Chung đ.ĩ đ.i.ế.m được vì nhìn cái cơ thể 8 múi đó là y n.ứ.n.g điên cả người đi được không thể không lợi dụng Lý Tinh đang tạm thời trở thành tên tàn tật cọ cọ xíu nào ngờ dẫn đến cả hai phát lửa đâuHaz cuộc sống chồng chồng tuy ngọt ngào hạnh phúc là vậy nhưng cũng có lúc Lý Tinh bị bà xã giận cho nên bị vợ giận lần nào là y như rằng hôm sau anh vì một " tai nạn " nào đó mà vào nhập viện, lấy lí do bệnh tật bắt vợ phải chăm sóc sau đó chính là " vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường c.h.ị.c.h làm hòa " 😉…
TOPIC HOT gây xôn xao forum Z:❗❗❗ CẬU TRAI "TRÀ XANH" KHOÁ DƯỚI TÁN TỈNH BẠN GÁI NHƯNG LẠI NÓI THÍCH TÔI?[10/11/XX] Người đăng: Thỏ lớn mặt than_________________________________REPLY:>> ID Smi****do: Thực ra ông có nghĩ ngay cả khi mình ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu thì đôi gian phu dâm phụ kia vẫn hả hê nhất không? Hoa khôi với nam thần, lại trông chả xứng đôi quá? Nghĩ xem, có khi lúc ấy người bị bôi nhọ đàm tiếu lại là kẻ ngây ngô như ông đấy! >>> Reply ID 789****aD: Ừ nhỉ? >>> Reply ID aby****86: Thím nói chuẩn vãi. Nếu mình rời đi thì chúng nó sẽ hả hê đạt được mục đích rồi! Phải trả thù chứ >>>> Reply ID cub****9j: Thế giờ phải làm gì?____❤️ ID YOU****LV: Dễ ẹc, ông tán luôn em trai trà xanh kia cho con bồ nó lác mắt :))) Like: 165+ Haha: 297+__________________________________…
Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi bước vào trường Đại học, lòng tràn đầy tự tin, hướng về tương lai phía trước.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi được ở chung kí túc xá với những cô bạn dễ mến như Dư Thi Thi, Lục Sơ Hạ, Giang Chi.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi lần đầu tiên gặp Lâm Thiên Nhất - vị học trưởng tài giỏi của Đại học Chiết Giang.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi vì một tai nạn nhỏ khiến cho cô và Lâm Thiên Nhất trở thành bạn.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi phát hiện bản thân có tình cảm với Lâm Thiên Nhất nhưng không nói ra.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi trong một lần uống say đã bày tỏ tình cảm với Lâm Thiên Nhất.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi nghe tin Lâm Thiên Nhất phải đi trao đổi ở nước ngoài, không khỏi buồn rầu.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi hứa với Lâm Thiên Nhất sẽ không quên nhau khi ở sân bay.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi chờ đợi Lâm Thiên Nhất trở về trong vô vọng.Ngày cuối ở trường Đại học, cũng là một ngày hè tràn ngập ánh nắng, Phương Cửu Sênh đứng dưới gốc cây phượng vĩ, thầm chờ đợi điều gì đó sẽ xảy đến. "Này, em vẫn luôn chờ anh sao?"…
Đêm đến vạn vật chìm trong bóng tối, dường như mặt trời cũng cần nạp lại năng lượng. Trước khi giấc ngủ kéo đến, một luồng xúc cảm dâng lên thắt chặt lấy trái tim tôi cũng đã lâu rồi như thể dày vò mà cũng an ủi lấy tâm hồn cô gái tuổi 15 trong tôi. Những lời nói muốn nói ra nhưng chỉ dừng lại trong tâm trí chẳng tìm được cho mình một khe hở để thoát ra khỏi cuống họng, muốn viết ra nhưng khi cầm bút lên lại chợt như biến tan hòa vào không khí. Cảm giác bất lực hơn với người khó giãi bày như tôi. Những ngày tháng thanh xuân cấp 3 đó tưởng như nhạt nhòa mà lại tươi đẹp trong sáng man mác theo tôi thành hành trang tiến đến thành phố lớn như bao bạn bè trang lứa. Cứ vậy ngày qua ngày tháng qua tháng năm qua năm chẳng đợi ai cũng chẳng bỏ lại ai 6 năm không ngắn không dài trôi qua kể từ khi chia tay ngôi trường cấp 3 ấy.…
"Ê người đang đứng trong căn tin xếp hàng kia là ai vậy trông dễ thương ghê,đàn em khóa dưới à""Ỏ trông bấy bì cute quáaa"...."Thôi đi mấy mẹ đàn anh năm 4 đó,tên là Cố Giang Văn nhưng mấy chị em toàn gọi anh ấy là "Miêu Miêu" à."Thoáng nghe thấy tiếng xì xào, cảm nhận được đang có ánh mắt đăm đăm như muốn ăn tươi nuốt sống,Quý Thần Dật đang xếp hàng chờ đồ ăn cũng phải tranh thủ ngoái đầu lại một cái thì thấy ba em năm hai đang dán chặt ánh mắt lên Cố Giang Văn, có vẻ là để mắt tới "Lão Miêu" đây mà . Thoáng qua một suy nghĩ Lục Thần Dật liền ngỏ ý muốn trêu đùa,gác khuỷu tay lên cái cổ trắng ngần của anh,giọng nói bỡn cợt vang bên tai " Cố Giang Văn cậu đây sao lại được nhiều gái theo đến vậy, đi với cậu ông đây sao tìm được bạn gái" Anh nghe vậy thầm than trong bụng chửi đổng. Từ lúc đó người đứng sau Lục Thần Dật lại đến thêm dầu vào lửa,miệng oai oái như hét lên cho cả cái căn tin biếtCP : Lục Ôn Nhiên - Cố Giang Văn Nữ máu S Nam máu M Xin Lưu ý nữ9 có jjVới lại đây ghét harem nên 1vs1Ai thấy văn phong nó xàm thì góp ý thoải mái, còn ai không thích thì nhẹ nhành thoát ra…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
Fanfic đầu tay về Thanh VũTrailer nha. :3https://youtu.be/NZzPIk6jWbU…
Thanh xuân năm đó đẹp đẽ tựa như mây trời mùa hạ lại rực rỡ giống như sao trời lấp lánh dưới màn đêm. Thanh xuân năm đó, có cậu có tôi, có nụ cười có nước mắt, có hoài bão có ước mơ. Thanh xuân năm đó, chúng ta vội vã chạy đua cùng với thời gian, bị thời gian rèn giũa mà dần trưởng thành. Thanh xuân năm đó, chúng ta chẳng sợ trời, chẳng sợ đất chỉ sợ rằng thiên hạ này không đủ loạn. Thanh xuân năm đó bởi vì có sự xuất hiện của cậu nên nó mới trở nên đẹp đẽ đến vậy, đẹp đẽ tựa như một khúc dương cầm sâu lắng đánh trên một cánh đồng hoa đầy nắng đầy gió. Thanh xuân năm đó in đầy kỷ niệm, từng tấm ảnh ố màu cất trong hộc tủ, những dòng lưu bút trải đầy trên những trang giấy cũ.Có người từng nói với tôi: "Nếu cuộc đời là một bản nhạc thì thanh xuân chính là một đoạn điệp khúc đẹp đẽ, đẹp đến nỗi không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời..."Thanh xuân là một đoạn giai điệu xinh đẹp, vì vậy hãy chọn những nốt nhạc đẹp đẽ nhất đánh lên bản nhạc thanh xuân của chính mình.…
"Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?" Đó là câu hỏi của Răng sư tử đã gửi gắm đến nàng Bồ Công Anh trắng khi nàng bỏ lại mình mà bay theo làn gió kia. Nhưng có ai biết, hoa bồ công anh một đã khi rời khỏi Răng sư tử thì liệu sẽ ra sao? Hoa bồ công anh sẽ bay về đâu? Có một cô gái đã nhiều lần tự hỏi câu hỏi ấy, nhưng rồi lại không thể tìm được câu trả lời. Giống như suốt mười bảy năm trong cuộc đời, cô cứ loay hoay tìm mãi chàng bạch mã hoàng tử của đời mình, nhưng luôn là thất vọng. Vậy mà một người vốn dĩ không phải là bạch mã hoàng tử trong mắt cô lại dùng thời gian chứng minh cho cô ấy, cô sai rồi. Yêu một người, thì ra lại chẳng cần bất kì tiêu chí nào ở họ. Anh cho cô niềm vui, nụ cười, nỗi buồn, nước mắt. Cô cho anh tình yêu, khát vọng và biết hy sinh. Đến một ngày, cô hài lòng mỉm cười cảm ơn Thượng đế và cảm ơn anh, tự nhủ với lòng: "Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình."…
Ngày 30/12/2013 Lam Anh đứng trước máy quay.Xin chào, tôi là Lam Anh. Tên tôi được bà nội lấy cảm hứng từ dòng sông Lam, một con sông được gọi là danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở quê tôi. Rất ý nghĩa và đẹp đúng chứ? Nhưng hồi bé tôi không mấy yêu thích tên của mình lắm. Sở dĩ, tên tôi là Anh. Mọi người khi gọi tên tôi sẽ luôn phải gọi hai âm tiết, vì có lẽ hai âm tiết là số nhiều, nên hầu như suốt những năm trên ghế nhà trường các bạn thường sẽ chế tên tôi thành một âm tiết "Lanh". Nhưng hiện tại khi trải qua nhiều vấn đề tôi dần cảm thấy thật tự hào với tên của mình. Bạn biết đó, ở nước ngoài người ta không có tên âm điệu...Tôi là một du học sinh. Ờm... không biết mình đang nói gì nữa. À.. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước camera và giới thiệu về mình. Thật ngại quá.. haha"18 tuổi là độ tuổi đẹp nhất của mỗi người. Liệu cậu có điều gì đẹp nhất và tiếc nuối nhất không?"Thật ra... Tôi không biết nữa. Tôi không phải là đứa trẻ nổi bật đến mức để khiến bản thân có một kí ức đẹp như phim học đường thanh xuân đâu. Haha... Vì thực tế chính là học đến sấp mặt sấp mày để ôn thi đại học ấy.…
Peony biểu tượng cho sự hạnh phúc mãi mãi trong tình yêu…
Tác giả: Vũ Thần HoànNguồn: https://wikidth.org/Bản gốc: 20 chươngVĂN ÁNBạn sẽ cảm thấy thế nào khi bản thân luôn phải xếp sau người khác?Châu Thư Dật chỉ có ba chữ.... rất, muốn, chết!Từ khi Cao Sĩ Đức chập chững bước vào cuộc đời cậu từ năm lớp 5, vị trí thứ nhất liền rời xa cậu, Châu Thư Dật từ 「Mãi mãi là số 1」nay đã trở thành 「Vạn năm số 2」... May mắn thay, sau khi lên Đại học là mỗi người mỗi ngả, bọn họ cuối cùng cũng có thể tạm biệt, tạm biệt, không ngày gặp lại rồi!Châu Thư Dật hân hoan chào đón cuộc sống Đại học và tham gia vào câu lạc bộ bơi mà mình yêu thích, không chỉ về nhất mà còn rất được hâm mộ, nhưng cậu lại không ngờ rằng mình đã nhìn thấy Cao Sĩ Đức trong trận đấu PK, khiến Châu Thư Dật không những không giành được chức vô địch một cách ngầu lòi mà còn bị rơi xuống nước rồi suýt chết đuối vì bị chuột rút.Cậu không biết được vì sao thế giới rộng lớn như vậy, mà tại sao Cao Sĩ Đức lại luôn đi theo mình, là vì muốn giễu cợt cậu hay là ──"Nếu như chỉ cần luôn thắng được cậu thì cậu mới luôn nhìn đến tôi, vậy thì tôi chỉ có thể cố gắng trở thành số một, để mãi mãi đặt tên mình bên cạnh tên của cậu."Bản edit phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả.…