Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
' Anh bất chợt gặp lại em tại chuyến tàu số 6 khi xưa dưới bầu trời mùa thu cùng với cơn mưa tầm tã. Lòng anh vui sướng biết bao nhưng chỉ có điều đáng tiếc rằng em không biết anh là ai..."@hannah3040Tìm Em Nơi Anh…
Tôi chưa bao giờ nói yêu cô. Và cũng sẽ không bao giờ dám để nói lên điều đó. Nhưng tôi sẽ không hối tiếc bất kì điều gì. Vì đâu đó đã có người từng nói rằng. " Đơn phương chính là thứ cảm giác đẹp đẽ và sâu sắc nhất của thời niên thiếu." Tôi hạnh phúc vì đã cùng cô trải qua những thời khắc đẹp đẽ đó. Còn cảm giác cô dành cho tôi ư? Có thể trong cô có chút tình cảm dành cho tôi. Nhưng để gọi đó là tình yêu thì không phải. Đã có quá nhiều câu hỏi cho bản thân tôi. Hoài nghi rồi ngộ nhận. Đã đến lúc tôi biết phải buông. Người bắt đầu tất cả là tôi. Và bây giờ cố gắng để kết thúc nó cũng là tôi. Cuối cùng câu truyện gấp lại vẫn là công chúa hạnh phúc bên hoàng tử suốt về sau. Chú lùn chỉ có thể làm công chúa vui như một kẻ ngoài lề, là một nhân vật phụ hoàn thành tốt vai diễn không hơn không kém. Please comment and vote if y'all like it. Một điều nữa là mong các bạn tôn trọng bản quyền. Please no copy or re-up this story. Thank you.:)…
Tên gốc:【Vihends】偏執Tác giả: nysnysnysnysnysnyshttps://archiveofourown.org/works/47530528Lưu ý:• Dịch láo nhiều đoạn do editor không biết tiếng trung, chủ yếu dịch nhờ vào gg và vốn tiếng anh của bản thân.• Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả nên vui lòng không bê đi nơi khác.…
Vài dòng cảm nhận của mình về Nam Khang Bạch Khởi và "Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi".-Nguồn video : https://www.youtube.com/watch?v=t225WaxvqnQ-Nguồn ảnh bìa :https://www.pinterest.com/pin/591097519816417019/…
Sum: Câu chuyện Haruto bị mắc cây tăm bông trong tai và Jeongwoo đến giải cứu.(Dựa trên câu chuyện trong Vlive của Jihoon)Tags: fluff, slice of life, lấy cảm hứng từ câu chuyện có thật.Được dịch từ bản gốc 'stuck in my ears' của tác giả @wyneunoia…
tác giả: feihuadent on lofterlink fic gốc: https://feihuadent1024.lofter.com/post/1f036e50_2bb9f2dd2?incantation=rz7ho66OIaI2abo au, cưới trước yêu sau…
Thể loại: fanfiction, học đường, hài hước, drama, angst nhẹ, textfic, văn xuôi, đa-cp, bl, glcp (thứ tự top bot)(lưu ý NOTP thì nên né ra, nhất là những ai không ăn switch): luckae, lisjean, rannett, eulamber, fismona, xiaoven, chili, zhongchi, chongxing, yantao, shenlan, ayaitto, yaeei, kokosara, yoiaya, kazuscara, cynonari, haikaveh, candeh, pinggui, dottolone...Summary 1: những ngày tháng dở khóc dở cười của học sinh và giáo viên trường Teyvat :))Summary 2: Nắng ở trên caogió giữa bầu trờihoa nơi mặt đấtngười ở trong timSummary 3:Thật tốt vì ta còn bên nhau, hôm qua, hôm nay, và cả sau này nữa...Warning: - Đây là fanfic học đường hài hước, OOC là không thể tránh. Nếu không chịu được OOC, cảm phiền ngay lập tức clickback- Rất rất nhiều cp, có cả switch, NOTP là không thể tránh khỏi, nếu bạn quá tởm khi lỡ cắn phải mìn, nút back ở phía cuối điện thoại, phía trên bên trái ở máy tính và laptop, nên nhớ đây là nhà tôi và fic của tôi, ăn nói vớ vẩn mở mồm lung tung tôi chửi cho sạt loz nên đừng ảo tưởng sức mạnh- Idea học đường không hiếm, có lúc sẽ bị trùng, mong các bạn thông cảm. Nếu có ý tưởng nào của tôi các bạn muốn dùng, ib tôi nói một tiếng chứ đừng đạo văn- Có rất nhiều nhân vật, không thể đảm bảo 100% đất diễn nên mình chỉ tập trung chủ yếu một số người. Thế nên sẽ rất hay có ngoại truyện, headcanon, ... để bù vô- Quá khứ nhân vật hãy đọc phần headcanon để biết thêm chi tiết. Chính truyện chỉ ưu tiên từ hiện tại trở đi…
"tại sao... lại nói chuyện này cho mình?"sungchan dường như vẫn chưa thoát khỏi thứ cảm xúc nặng nề khó diễn tả do bức ảnh này mang lại. eunseok hơi ngạc nhiên nhưng rồi vẫn trả lời, "chuyện này không quan trọng."nó đã nghĩ đến điều gì khi nghe câu trả lời này từ cậu? là nó ngưỡng mộ vì cậu vẫn quá đỗi bình thản khi nhắc đến biệt ly, hay đau xót vì cậu vô tâm biết bao trước thứ tình cảm gia đình mà nó luôn khao khát? nhưng sungchan hoàn toàn không xác định được, hai người quá khác nhau. ngay từ khi bắt đầu, cơn mưa thấm ướt vai áo cậu đã kể một câu chuyện khác.…
Trường An đạo -《长安道》 - Fanfic Bách Thời Khả LạcTác giả: 安静 - An Tĩnh (@安静安静听我说 in Weibo) Link Lofter: https://anjing9.lofter.com/Link Weibo: https://weibo.com/u/7455847864?is_all=1Trans: Quick Trans by phamnoi2704Edit: phamnoi2704Beta: Mẫn Hoàng AnThể loại: Fanfic Bách Thời Khả Lạc, cổ trang, huyễn huyễn, ngọt sủng, có ngược, có H, HETình trạng bản gốc: Đang tiến hànhBản edit đã được sự cho phép của tác giả và chỉ được up trên wattpad cùng wordpress của phamnoi2704 Vui lòng không mang bản edit này ra ngoài dưới mọi hình thức.…
Tên khác: I Was Caught up in a Hero Summoning, but That World Is at PeaceBỗng dưng xuất hiện ở thế giới khác, hình như tôi đã bị cuốn vô một đợt triệu hồi Anh hùng. Tất nhiên, tôi không phải là Anh hùng mà là một người khác......và trong lúc thận trọng và lo sợ những tiến triển có phần rập khuôn thường thấy, tôi bị cuốn vào vòng xoáy của chiến tranh... hoặc không.Ma Vương ư? Đã bị đánh bại cả ngàn năm trước rồi. Anh hùng ư? Chỉ là nhân vật chính của lễ hội thôi. Quý tộc thì sao? Họ chăm sóc chúng tôi rất tận tình. Ma tộc? Họ có một mối quan hệ rất tốt với con người. Chiến tranh á? Lần cuối 800 năm trước. Quái vật? Hội và Hiệp sĩ Đoàn lo rồi. Quay lại Trái Đất? Gần như không có bất kì rủi ro nào.Vậy giờ tôi nên làm gì? Tôi sẽ tận hưởng cuộc sống ở thế giới khác nhiều nhất có thể, như là trao đổi văn hóa hay thưởng ngoạn, và sau khi trải nghiệm hết lễ hội 10 năm có một này... tôi sẽ có thể về nhà cách an toàn.Thế giới khác--đang ở thời bình.Thế giới yên bình này là nơi trú ngụ của ba tộc, Ma tộc sở hữu Tinh Linh Ma Pháp, Thần tộc sở hữu Thánh Ma Pháp, và Nhân tộc. Cả ba tộc đều sống hòa thuận với nhau, mỗi người đều sống một cuộc sống thật ấm no và hạnh phúc.Nhưng mặc dù tôi đã cầu cho được sống yên bình trong khoảng một năm trước khi quay về, vì lí do gì đó, những gánh nặng của thế giới này cứ luẩn quẩn quanh tôi và......…
Chỉ là những mẩu truyện ngắn và đoạn hội thoại ngắn (cái này nhiều hơn là truyện) giữa Ủn x Đào =))))))) Nói trước nha fic tôi viết xàm lắm đó =))))))…
Nàng đường đường là chiến thần bất bại ở Thiên Giới thời hiện đạiBởi vì thua một ván cờ mà phải hạ phàm xuống cổ đại cách đây ba ngàn năm với yêu cầu của Nguyệt Lão nhưng không ngờ trong thời gian ở nhân giới trêu hoa ghẹo nguyệt một đám rồi lại một đám hoa đào tung bayHắn ngũ vương gia của Long Viên Quốc , tuấn mỹ tuyệt luân lạnh lùng nghiêm nghị nhưng gặp nàng bỗng chốc ngu ngơ như đứa trẻ lên baHắn đệ nhất cầm sư Long Viên Quốc yêu cầm si mê , nhưng vì một khúc nhạc của nàng mà trầm luân không lối thoátHắn thái tử Lân Lung Quốc mưu lượt thiên hạ tay nắm giữ hùng binh, vì nàng chấp nhận từ bỏ tất cả theo nàng tung hoành thiên hạHắn còn có hắn phá bỏ quy tắc cùng chia sẽ người mình yêu chỉ mong có thể bên cạnh nàng đến thiên trường địa cửu.......…
Có lẽ, tôi đã trót đánh rơi quá nhiều thứ;Có lẽ, tôi đã trót đánh rơi cả chính bản thân tôi.Vậy, vì cớ gì, tôi vẫn chưa thôi níu giữ,Những mầm mống vô vọng người gieo trồng trong tôi?..(Hay chuyện về những cái hố sẽ không bao giờ được lấp đầy. =)))…
Tôi cực kỳ khó lòng diễn tả cái cảm xúc nâng nâng giữ bão tuyết này, giống như lòng tôi thoang thoảng ánh nắng bay bổng trên ngọn gió, vô vàn ấm áp và vui sướng tột cùng. Nhìn em xem, em chối bỏ tôi, chối bỏ tình cảm em dành cho tôi. Vẫn là cái ô tuyết phủ kín mặt, tôi vội vã kéo em vào lòng, bắt nạt thứ dối trá mà không con hồ ly nào không có. Có chết cũng không thể tin được giờ đầu tôi đang kinh tởm những hình ảnh khoái thú ủ ê, thật đau đớn khi tôi không thể làm những trò cặn bã với một bạch hồ tốt bụng như em. Tay tôi tiết thứ mồ hôi kìm chế nhiều đến nỗi tôi chỉ dám dùng mu bàn tay cọ lên má em. Chết điếng, trái tim tôi loạn nhịp như kẻ hứng chó sau khi chích heroin. Thứ tội cho một con quỷ, mà quỷ có bao tội cũng còn đâu phải quan tâm, tôi thèm thuồng cái ánh nhìn của em như tha thiết về với mình tôi. Còn không phải ở ngoài đường, tôi đảm bảo mình sẽ lén lút đưa tay vào trong áo em, em sẽ giật nảy mình và nhảy chồm lên như một con cún cưng thực thụ vì độ lạnh từ bàn tay tôi, tôi sẽ chộp lấy thời cơ và ngấu nghiến sự dâm dãng mà mỗi khi em mở mồm là khiêu khích tôi.Khốn nạn, hình như tôi hiểu lòng tôi rồi.…
Tác phẩm: Em lại nhớ anh rồi, thật sự rất nhớ anh! Tác giả: Huyền Chang *** Email: [email protected] *** ((( Ngôn tình Việt Nam))) An Nhiên và Anh Tú là thanh mai trúc mã, cùng nhau vui vẻ an yên mà lớn lên. Tình cảm họ dành cho nhau cũng không biết đã vượt qua tình bạn đơn thuần từ bao giờ, mà tuổi trẻ lại chưa biết mình đã yêu đối phương đến thế nào rồi... Năm mười lăm tuổi đã cùng nhau nói về ước mơ sự nghiệp trong tương lai, Đại Học Y là mục tiêu của họ. Thế nhưng năm ấy lại có biến cố lớn xảy ra, Anh Tú đã mất đi hết đoạn kí ức về An Nhiên. Cũng từ đó hai người đã sống hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Anh Tú vui vẻ làm điều mình muốn, cư nhiên không biết đến sự tồn tại của An Nhiên, người mà bản thân cậu đã bao dung hơn tất cả, đã cho là quan trọng hơn bản thân mình. Sau nhiều năm nỗ lực, An Nhiên cũng có thể đế gần người mình yêu, nhưng một câu cũng không dám nói, không dám nhận, càng không dám thổ lộ. Rút cuộc thì cảm giác đó là như thế nào?…