Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một câu chuyện hư cấu được tớ viết lấy cảm hứng từ tựa game "World of Horror" trò chơi được tạo ra bởi nhà phát triển người Ba Lan Paweł Koźmiński và được Ysbryd Games phát hành. Câu truyện xoay quanh cô nữ sinh cấp 3 Nhật Bản Momo và cậu bạn thân từ nhỏ Kai, cả hai cùng nhau giải quyết những hiện tượng bí ẩn xung quanh cuộc sống của họ, từ những bí ẩn về mặt tâm linh có thể hoặt không bao giờ lý giải được qua đó cả hai nhận ra những mặt tối của thế giới mà họ đang sống. Câu truyện sẽ giống gần như 75% tình tiết của game và một vài tình tiết khác được tớ thêm vào cho phù hợp với thế giới quan của truyện. Mọi tình tiết và tư duy trong truyện đều không có thật mong mọi người đừng nghiêm túc quá:,) làm ơn…
Alfred đã thấy Ilya Braginsky, người đáng lẽ đã chết từ 32 năm trước, hiện đang ở đây, trên đất nước của hắn.__________Cre bìa: LeVonda's Again trên Pinterest…
Giới thiệuLàng tôi sát biên giới với Trung Quốc, ngày xưa nghèo xác xơ, đã thế làng hơn chục nóc nhà thì tội nghiệp, tôi lại ở trong căn nhà nghèo nhất. Ngoài tôi còn có cậu và mợ, họ không phải người sinh ra tôi nhưng nhận tôi về nuôi từ nhỏ... Chuyện không bàn nữa.Tình hình an ninh hồi đó rất phức tạp, buôn lậu, buôn ma túy, buôn người diễn ra thường xuyên. Năm đó tôi học xong lớp 10 trường nội trú tỉnh, được nghỉ hè thì mợ tôi nhắn xuống là không cần về nữa, mợ có việc xuống tỉnh rồi đón luôn.Từ làng tôi xuống tỉnh hơn 60km, tôi đợi mợ ở cổng trường đến 5h chiều. Sau đó tôi thấy mợ được 1 người đàn ông chở xuống bằng xe minsk. Chúng tôi ra quán phở ăn rồi mợ bảo:- Con lớn rồi nghỉ hè thì đi hộ mợ gùi hàng từ Trung Quốc sang Việt Nam mỗi chuyến họ trả mình mấy trăm nghìn đấy...Tôi nghe xong không suy nghĩ gì mà nhận lời luôn. Người lái xe minsk kia tên là Hùng, ông giới thiệu là người chuyên tuyển phu đi khuân hàng.Ba chúng tôi đi đường rừng theo lối mòn để vượt biên sang bên kia TQ, đi được nửa đường thì gặp 2 người Trung Quốc ngồi đợi chúng tôi, chú Hùng với mợ nói chuyện với họ một lúc, rồi mợ tôi lôi tôi sang một góc, ra vẻ nước mắt rơm rớm và bảo:- Đến nước này mợ không giấu con nữa, cậu và mợ ở quê bị người ta lừa nên nợ tiền, giờ mợ phải bán con để lấy tiền trả nợ. Hai người này họ mua con về để làm ở trang trại, không lo làm gì xấu xa đâu. Con chịu khó lao động rồi lúc nào có điều kiện về thăm cậu mợ sau.Nói rồi mợ đưa cho tôi 1 túi quần áo, kem đánh răng, bàn ch…