Mèo
Mèo cũng có mặt tối của nó…
Mèo cũng có mặt tối của nó…
Science Magic Tricks…
Oneshot của IwOi(Iw) Warning: ooc, không H, không ngược, chỉ ngọt…
Đặc Vụ Jun là truyện đầu tay của Tobii Trần , sẽ mang những tình tiết hay , hấp dẫn đển các bạn, sau phần này sẽ có phần 2 các bạn đón chờ nhé.…
Đây là đứa con tinh thần của mình tạo ra trong thời gian rảnh, rất mong được mọi người đón nhận và đóng góp ý kiến để tớ có thể hoàn thiện tốt hơn nhé. Cảm ơn mọi người 💞…
Thả hồn vào mây gió nèo... Đây là fic đầu tiên của mình 🎊🎊 Hãy đọc và cảm nhận nhé ❤…
người tốt không tồn tại được ở đây[9.8.2021]…
lần đầu ta viết truyện a~~nae pi ttam nunmul nae majimak chumeul da gajyeoga ga nae pi ttam nunmul nae chagaun sumeul da gajyeoga ga nae pi ttam nunmul nae pi ttam nunmuldo nae mom maeum yeonghondo neoui geosin geol jal algo isseo igeon nareul beolbatge hal jumun…
Cp:KhunYoung ,ChanNuneo(2PM)Tình trạng:M,đang lết từng giâyCre:drunkentaji (Thks u 4 lend me ur fic ❤)Sum: "Youngieeee~~," Nichkhun một tay vuốt ve phần gáy huswife yêu dấu của mình trong khi tay còn lại đang xoa lưng người nhỏ tuổi "-- em không thể đi cùng anh lần này..." "N-nhưng....Channie and Junho được đi cùng anh mà ?" Wooyoung bĩu môi. "Vậy đấy là NGƯỜI được đi cùng anh,hửm ?" Wooyoung đi tới chỗ tủ lạnh và lấy thứ gì đó ra."YOUNGIE!!!!" Nichkhun gần như hét lên khi nhìn thấy thứ ở trong tay Wooyoung. "YOU #$@^&!*&^%$F***G CAN'T!!!!!""Đặt nó lại vào tủ ngayyyy !!!!!!!" Au:Mầm :33…
Âm nhạc là ký ức không lời - nơi nỗi đau do chiến tranh chỉ còn là những giai điệu lặng lẽ.Một đêm đầu xuân ở Seoul, tiếng piano vang lên giữa khán phòng lặng im, mở ra cuộc gặp gỡ không lời giữa hai con người thuộc về hai thế giới tưởng chừng chẳng liên quan.Cô - nghệ sĩ dương cầm mang nghệ danh Serenya, như một khúc nhạc cổ điển giữa thời hiện đại.Anh - người quân nhân bước ra từ những vùng đất đầy khói lửa, chỉ tình cờ có mặt trong buổi diễn.Họ không biết tên nhau. Không có lý do để bắt chuyện. Chỉ là một ánh nhìn giữa hàng trăm ánh nhìn, để rồi một bản Serenade cất lên - nhẹ như gió thoảng, nhưng đủ để neo lại trong ký ức.Một câu chuyện về âm nhạc, mùa xuân và những điều không thể gọi tên.Một bản dạ khúc viết bằng lặng thinh, và vang lên bằng cảm xúc.Có vẻ, một điều gì đó đang lặng lẽ trào dâng, cuồn cuộn và đang cố gắng xoa dịu lòng người.…