Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
370 Truyện
Họa nữ thất gả: Vương gia, bổn cung không cần ngươi phụ trách (XQ)

Họa nữ thất gả: Vương gia, bổn cung không cần ngươi phụ trách (XQ)

3,605 8 3

Nguồn: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=8482202Họa nữ thất gả: Vương gia, bổn cung không cần ngươi phụ tráchTác giả: Niệm NgưConverter: sazuchanGiới thiệu nội dung: Một khi xuyên qua, nàng bi thúc giục phát hiện mình đã trở thành An quốc đệ nhất kẻ gây tai hoạ, năm lần bị kiệu hoa mang ra, chưa tới phu gia đại môn, chú rễ đều vội vã hướng Diêm vương gia đưa tin. Lần thứ sáu, trong lúc nàng nghĩ đến rốt cục gả đi ra ngoài, chú rễ lại té ngựa bỏ mình, càng hỏng bét chính là bị đột nhiên xuất hiện người bịt mặt bắt đi, trong bóng đêm cùng người hoan ái ba ngày ba đêm. Kiếp trước là thặng nữ, Trọng sinh sau gả đi ra ngoài cũng khó khăn như thế, lại ở người có ý chí an bài dưới, trong hôn mê nàng được đưa lên xung hỉ kiệu hoa, không biết trong bụng một cái tiểu tinh trùng đã muốn an cư, không biết lần này chú rễ có thể hay không cũng là chỉ đoản mệnh quỷ Giường thượng, hai bộ thân hình đang ở kịch liệt cua đồng, mỗ nữ một bên hạp lên hạt dưa, một bên đứng ở bên cạnh hảo tâm chỉ đạo: Hoa Hồ Điệp, ngươi đừng nằm ở kia nằm ngay đơ a, kêu, lớn tiếng kêu lên, mới có thể kích thích nam nhân thú tính! Ai nha, ta nói ngươi có phải là nam nhân hay không a, rốt cuộc có thể hay không a, sờ nàng a, thủ đừng xử ở trên giường, mau sờ. Mỗ nam xoẹt nhảy lên lại đây, híp lại hai tròng mắt, nghiến răng nghiến lợi, "Ngươi có phải hay không nữ nhân a, đến tột cùng muốn thế nào?"…

Xuân sắc ánh triêu dương_Cán bộ cao cấp [Nguồn:tangthuvien.com]

Xuân sắc ánh triêu dương_Cán bộ cao cấp [Nguồn:tangthuvien.com]

1,294 7 3

19 tuổi tốt nghiệp trung học đêm đó, nàng ở mấy nam nhân uy hiếp hạ mất bản thân mình, dựa vào cuối cùng một tia thần trí kéo xuống cái nam nhân kia mặt nạ, nàng không thể tin được, giờ phút này nằm ở trên người nàng hủy diệt nàng hết thảy nam nhân nguyên lai đúng là hắn. . .~~~~~Nàng kêu Xuân Tử Đan, cán bộ cao cấp gia đình xuất thân trưởng tôn nữ.Hắn kêu mã Đông Dương, nhà giàu đại công tử, quý tộc tập đoàn duy nhất pháp định người thừa kế.Từ nhỏ, hắn kêu nàng viên đạn đầu, nàng gọi hắn ngựa chết.Xuân Tử Đan từ nhỏ liền đã biết, mã Đông Dương thằng nhãi này chính là liền vuốt họa thủy, không tai họa người khác, chuyên môn tai họa nàng.Mười bốn tuổi bắt đầu, nàng giúp người khác đưa cho hắn thư tình không dưới một trăm phong, khả hắn lại vĩnh viễn bãi phó thối mặt cho nàng xem, rất giống nàng thiếu hắn nhị ngũ bát vạn.Mười tám tuổi bắt đầu, hắn đổi bạn gái tốc độ có thể so với thay quần áo, mà nàng lại vĩnh viễn đều là bên cạnh hắn duy nhất không từng đổi nữ nhân.Hai mươi bốn tuổi bắt đầu, vô số nữ tử trèo lên hắn gia môn xum xoe, vì để Mã gia mẹ an tâm, nàng chỉ có thể không ngừng đảm đương bạn gái của hắn đi cho hắn kháp hoa đào.Hiện thời nàng hai mươi tám, lại vẫn muốn trốn việc đi khách sạn giúp hắn đuổi 'Thải Điệp " không chơi như vậy đùa, nàng hét lớn một tiếng: "Ngựa chết, ngươi lại đi ra phong lưu, cô nãi nãi ta liền phế đi ngươi."Hắn cợt nhả ôm cổ nàng: "A, của chúng ta viên đạn đầu rốt cuộc biết tức giận."…

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

1 0 1

Toang... chiếc cốc trên tay của người đàn ông trung niên giáng xuống trên trán của người mà cô yêu thương nhất. " Ba làm gì vậy hả?Sao ba lại đánh mẹ..." Tiếng la thét cầu cứu vang vọng ra bên ngoài căn nhà nhỏ. Từng giọt nước màu đỏ rơi xuống sàn nhà, mẹ cô nằm gục xuống. Bàn tay yếu ớt cố ngăn không để máu chảy... Gương mặt hốc hác, đôi mắt tròn xoe lệ cứ rơi. Trời đêm nay sao buồn đến vậy. Rộng lớn đến nỗi chứa đựng hết nỗi buồn của cô. Uất ức nhưng không thể chia sẽ cùng ai. Lại khóc.1:00 am Cầm tay mẹ cô lại khóc. Xót thương. Cô nói " Mẹ vất vả nhiều rồi, chịu đựng vì con nhiều rồi, không hạnh phúc thì mẹ cứ ly hôn, con ổn mà đừng lo cho con".Ba tệ lắm mẹ con đã làm gì mà ba phải làm như vậy? Suốt ngày uống say xỉn rồi lại đánh đập chửi bới mẹ con. Hay chỉ vì con là đứa con gái. Haha con gái có tội tình gì mà khiến ba phải như vậy. Con gái không phải là con của ba hay sao? Trên người cô đầy vết sẹo do bị chính người ba ruột đánh đập khi uống say vào.Cô hận vì mình là con gái, cô hận tại sao lại có sự hiện diện của cô khiến cho gia đình mình không có hạnh phúc.Liệu cô sẽ sống hạnh phúc một lần trong đời hay không?* Trích trong truyện " Em sẽ hạnh phúc, bình an, tự do nhưng không phải ở thế giới này..." " Chúc ba mẹ một đời an yên, vui vẻ, không bệnh tật, không phiền lo "" Đời này kiếp này em mãi cô độc "" Yêu anh chỉ có thể giữ trong lòng "" Rõ anh biết tình cảm của em nhưng lại vờ không để ý đến..." ( Tình yêu của Zoe mình không thể nói trong đây được. Vì viết ngắn gọn mong mn ủng hộ tá…

Từ ánh Trăng bạc đến Ngôi Sao xanh

Từ ánh Trăng bạc đến Ngôi Sao xanh

89 8 1

Tác giả: TTThể loại: boylove, lãng mạn, 2Hyun Nu'est, tổng hợp Oneshot hoặc dài hơn... Giới thiệu:"Mưa cất một bước, thương thêm một dặm... "Chớm Thu, mưa giăng kín lối về. Jonghyun xòe tán ô thật rộng trong suốt, bước xuống con đường nhựa sẫm màu còn ươm một vầng hơi nóng hôi hổi tích tụ từ cái nóng như thiêu đốt của chiều hôm cuối hạ. Một chiều hôm cuối hạ. Dòng người vội vã, tiếng radio nho nhỏ chợt vang lên, khuỷu tay bị ai đó từ sau chạm nhẹ. Định bụng bước tiếp, nhưng người nọ đã vội vàng sải chân, giữ tay cậu, lấy hơi rồi lại híp mắt tươi cười:"Jonghyunie à, đây là định mệnh đó..."Kim Jonghyun ngẩng đầu nhìn thanh niên cao lớn trước mặt, ngón tay phủ dưới tay người kia hơi run rẩy, rốt cuộc phun ra một chặng:"Tớ không muốn có định mệnh với cậu, Hwang Minhyun"Trên tay vị nào kia, bộ chơi game hàng limited cuối cùng chễm chệ lòe lòe sáng, nụ cười thiếu điều đã kéo tới mang tai. Kim Jonghyun nhếch lôi, bàn tay đột ngột nắm chặt, cười cười:"Hwang Minhyun, vị khách cuối cùng của tiệm là cậu?""Đúng vậy" Hwang Minhyun đắc ý, tiện thể lùi lùi ra sau đầy phòng bị. Nhưng... Rắc rắc... Xa xa, ba thanh niên ưu tú của nhóm thất học cũng vừa kịp nhìn tới đồng bọn, đồng loạt nhìn nhau, đồng loạt trầm mặc, đồng loạt bỏ lại đồng đội đã lâu không gặp ở phía sau lăn lộn ôm đất, lon ton nối bước vị Leader oai nghiêm chênh vênh hùng dũng của họ. Vì một tương lai sống dưới quản thúc của Leader thật ấm cúng, Minhyun à, cậu là Cáo Sa Mạc, chịu khổ chắc cũng tốt ha... _Những câu chuyện nhỏ về…

Xuyên đến khuê phòng của nàng

Xuyên đến khuê phòng của nàng

42 0 4

Truyện : Xuyên đến khuê phòng của nàng "aaaaaaaaaaaa". Cô vừa mở mắt ra đã thấy một người nằm bên cạnh."Anh, anh là ai hả?""Câu đó phải để trẫm hỏi ngươi mới đúng, sao ngươi dám trèo lên giường của bổn vương?""Gì chứ? Đây là phòng của tôi mà. Nói đi , anh là ai ?""Trẫm họ là..... Sao ngươi dám hỏi tên của ta hả tiện nhân?""Anh này, anh mới trốn trại tâm thần hả? Sao nói năng lung tung vậy?""Ngươi thật to gan"(.........) Bịch....Bốp....Xoẹt.....Chát."Ngươi, ngươi dám trói ta? Thả ta ra ""Anh hãy nhìn kĩ lại đi, có bị mù không hả? Tôi nhắc lại lần nữa, đây là phòng của tôi "Người đàn ông đưa mắt nhìn lên trần nhà , rồi lại nhìn khắp nơi."Nơi quái quỷ gì vậy? Sao ta lại ở đây ?""Bộ không phải là anh trốn trại hả?""Ta , ta là hoàng đế thứ 5 của Thiên Vương Đường Quốc""Đây là thế kỉ 21 rồi thưa anh""Không đúng, ta đang ở năm 317 Tinh Diệu ""Tội nghiệp thật, nhìn tướng mạo người này từ trên xuống dưới đều rất hoàn hảo. Mỗi tội bị điên"Ọt...ọt.....ọt"Trẫm..đói rồi, ngươi mau đi làm màn thầu cho trẫm ăn""Muốn ăn thì lăn vào bếp, tôi không rảnh""Nhưng từ bé đến lớn , trẫm chưa bao giờ phải đụng tay vào mấy thứ tầm thường như vậy""Haizzz... Khổ cả thân. Ông trời ơi, kiếp trước con đã làm gì sai mà kiếp này con không những ế mà còn gặp phải người điên nữa?" Cô vuốt mặt thở dài.''Đi, làm cho ta ăn đi mà" Chớp chớp mắt."Gì trông tội nghiệp vậy. Nãy còn tỏ ra ngông cuồng với ta mà"''Đợi ta lấp đầy cái bụng đói này, ta sẽ cho ngươi biết tay ả đồ nữ nhân thúi" Người nào đó đang nghĩ , xấu bụn…

Slender Family x Reader : Our Little Boy [ĐM]

Slender Family x Reader : Our Little Boy [ĐM]

530 35 2

Tôi chỉ là thiếu niên bình thườngMột thằng ngu dốt, chẻ châu a!Cho nên tôi không nghe theo lời các người đâu"Y/N, hôn một cái" Slender ngồi đối diện tôi, nhẹ nhàng nói"...." Tôi bất lực đành tiến tới, nhảy vào lòng hắn ta• "Y/N, cho tôi hôn đi" Splendor bế tôi lên thật cao, cười tít cả mắt"Ừm..." Tôi đỏ mặt gật đầu, cúi xuống•"Ăn chút gì đi" Tender đặt món sườn xào chua ngọt xuống bàn, tôi vội chạy tới leo lên ghế ngồi, vui vẻ măm mămBất chợt anh ta thủ thỉ vào tai ngay lúc tôi đang nhai"Ăn xong rồi vào phòng, tôi đói""Phụt!"•"Em thích hoa hồng chứ?" Offender xòe ra một bôngRút kinh nghiệm lúc phủ nhận liền bị hắn "ăn sống"Tôi đành mỉm cười trả lời : "Thích""Thế hoa Violet?"Tôi gật đầu"Vậy em thích tôi không?" Tôi theo quán tính gật đầu, sau đó giật mình liều mạng lắc đầuNhưng hắn ta không để tôi từ chối, bồng tôi đem vào phòng...•"Randy à....buông tôi ra" Tôi bị tên "một mắt" này cõng tới trường"Hừ! Mau nói tên nào làm em bị thương, nếu không ta sẽ giết hắn""Nhưng mà...""Em lúc nào cũng làm ta lo lắng như thế không biết chán sao" Mấy cái xúc tu của hắn không an phận xoa lưng tôi, còn mò tới xương quai xanh, lén lút sờ sờTôi nhăn mặt nhìn hắn, dăm ba vết thương té đập mặt có đáng là baoỪ thì...cũng tức thậtThế là tôi chỉ thẳng vào hắn, bực bội nói : "Chính anh đẩy tôi ngã, còn hỏi sao?""...." Randy ngậm miệng, hắn không nghĩ rằng mình là thủ phạm•"Y/N, em xem bộ này có hợp với em không?" Trender đưa cho tôi một bộ nội y gần như trong suốt"...." Tôi sợ hãi, xách dép bỏ chạy…

[Oneshot] [LuNa] Muốn thành đôi với cậu!

[Oneshot] [LuNa] Muốn thành đôi với cậu!

103 9 1

Được một lúc sau, Luffy cất tiếng.- Nami, hôn tôi đi.- Ể? Cậu sao vậy? Chẳng phải vừa mới uống rượu đó chứ? - Nami yêu tôi không?Nàng khó hiểu nghiêng đầu, sao tự nhiên lại hỏi vậy? Vừa mới định hỏi tiếp thì thấy cậu ngẩng mặt lên, vẻ tủi thân vô cùng. - Nami yêu tôi không?- Tôi...thôi nào, cậu uống rượu rồi phải không? Vào đây Sanji làm canh giải rượ-- Không có uống mà! Nami có yêu tôi không?Cô nhìn thuyền trưởng trước mặt có đôi chút giận hờn, đôi mắt tròn xoe hình như đang cố gắng không trào ra nước mắt. Cậu kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ Nami, hai chân hai tay vẫn chống trên mạn thuyền. Nami bối rối, nhìn xung quanh thấy cả băng cũng đang lạ lùng coi, đành vươn tay vén mái tóc đen tuyền rũ rượi lên, xoa nhẹ đầu cậu, miết lên má cậu. - Đi nào, vào trong cho ấm. Luffy ỉu xìu trước cái chạm đầy dịu dàng của nàng hoa tiêu, nhưng tâm trạng giận dỗi lại chuyển hoá sang buồn bã. Cậu lèm bèm, áp bàn tay chai sạn lên bàn tay nhỏ nhắn của cô.- Nami không yêu tôi à? Nói rồi cậu nhảy phóc xuống sàn tàu, bước thẳng vào phòng thuyền trưởng - nơi mà chẳng bao giờ cậu đi vào. Cả băng lấy làm lạ, không biết cậu bị làm sao. ________________________________________Oneshot nhỏ viết cho một cp mình thích là LuNa (Luffy x Nami), trong fic có thêm một số cp phụ là KidLaw và ZoSan, vậy nên ai NOTP thì có thể né đi ạ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! Vì fic này mình viết ngẫu hứng nên ngôn từ chưa được chau chuốt và diễn biến có thể hơi nhanh nên mong mọi người đọc giải trí thôi nhé ^^…

[JackNaib] Tựa những ngày xưa cũ

[JackNaib] Tựa những ngày xưa cũ

70 5 1

Hắn cảm thấy buồn bực, vô tình " món quà" nhỏ của cậu đã khiến hắn bất ngờ. Rồi hắn yêu, hắn đau, hắn nhung nhớ, hắn kiếm tìm cậu trong vô vọng.Để rồi đến khi hắn chìm vào bóng tối, cậu lại xuất hiện, làm ánh sáng của hắn.Để rồi đến khi hắn mất đi lí trí, chính cậu cũng là kẻ cứu rỗi hắn.Cậu lần ấy nhìn thấy hắn, vô tình biểu cảm của hắn làm cậu chạnh lòng, làm cậu muốn đến an ủi hắn.Để rồi định mệnh lại một lần nữa cho cậu và hắn gặp nhau, đường tình duyên lại cho ta đến với nhau.Để rồi khi hắn không còn là hắn, một lần nữa cậu lại muốn đến để an ủi hắn.Hi vọng rằng, chúng ta sẽ lại trở lại như chúng ta của những ngày xưa cũ...Thể loại: 1 x 1, Se + He ( Se là kết của #1, He là Ending chung của truyện ), #1 ngược, #2 ngọt, truyện ngắn. Toàn bộ nhân vật đều dựa trên tựa game Identity V. Cp chính: JackNaib - Jack the Ripper x Naib Subedar ( Jack top, Naib Bot)Truyện chỉ đăng ở Wattpad, xin vui lòng không mang đi buôn lậu khi chưa có sự cho phép của tác giả.Tâm hồn con tác giả thủy tinh mong manh yếu đuối, vui lòng không donate gạch đá. Xin cảm ơn.Cre bìa truyện:https://www.google.com/search?q=jacknaib&client=ms-android-xiaomi-rev1&prmd=ivn&sxsrf=APq-WBuvQ9cIutKKowVp6hEDZpP6YBOU2g:1645175142367&source=lnms&tbm=isch&sa=X&ved=2ahUKEwjiktD_8oj2AhWor1YBHVkbBS0Q_AUoAXoECAIQAQ&biw=360&bih=629&dpr=2#imgrc=f0JAXZPbaRLE1MChúc bạn đọc truyện vui vẻ…

[Chuudaz] hoa báo tử

[Chuudaz] hoa báo tử

853 77 1

Gã vung kiếm lên, điêu luyện và dứt khoát. Nhát cắt rất ngọt. Xoẹt một tiếng, như ánh chớp chợt loé, rồi tắt lịm. Đầu Chuuya rơi bịch xuống nền đất, lăn long lóc như một quả bóng bowling.Dazai cúi người xuống, thanh kiếm kêu keng một tiếng chói tai khi gã không do dự ném nó sang bên. Rồi, bằng đôi bàn tay bọc kín trong đống băng gạc trắng phớ lốm đốm mấy vệt máu khô nâu sậm cáu bẩn, gã cẩn thận nâng cái đầu ấy lên - với ánh mắt ngây dại đầy thành kính si mê như thể đang được chiêm ngưỡng thứ tạo vật hoàn mỹ nhất trên thế gian này. Những ngón tay xương xẩu luồn sâu vào mái tóc cam rực màu hoàng hôn bên bết đầy máu tươi; gã giơ cao nó lên, và xoay vòng như đang khiêu vũ.Tiếng cười điên dại vọng mãi vào màn mưa. Khoé miệng gã cong vút lên, một vết rạch xấu xí đầy cay nghiệt trên khuôn mặt thanh tú nên thơ đến đáng thương hại."Quả nhiên, Chuuya như thế này mới là đẹp nhất mà."Chuuya không do dự gì phỉ ngay một ngụm nước bọt vào mặt gã:"Thả tao xuống ngay, thằng đần.".(Hay chuyện về một thế giới nơi mà Đức Chúa trót ban cho con người cái khả năng hiện thực hoá mọi suy nghĩ chỉ với một vết cắt trên da.Hỡi ôi, nực cười siết bao, ngài chẳng nhận ra mình đã sai lầm tới độ nào.)..[Note: Món quà sinh nhật muộn một ngày dành cho chế @-_Fuyuki_- yêu dấu. Mong rằng chế sẽ thích nó. ;;; w ;;; Mà nếu không thích thì cứ hú tui một tiếng nha, tui sẽ cấp tốc đi viết bộ khác cho chế liền hà. Ụ v ỤNói chung là, sinh nhật vui vẻ nhé. ๑•̀ㅂ •́)و ✧* Btw, TUI SHIP DACHUU KHÔNG PHẢI CHUUDAZ-]…

[Transfic][JIKOOK] Walking on a dream

[Transfic][JIKOOK] Walking on a dream

173 12 2

"Em có tin vào định mệnh không?"- Jimin hỏi, nhưng lại một lần nữa, anh chỉ muốn ngắm nhìn Jungkook.Chỉ muốn ngắm đôi mày ấy nhíu lại trong tích tắc, rồi đôi mắt theo đó mà mở lớn, tròn xoe. Muốn ngắm nhìn con ngươi cậu ấy chứa chan lấy hình ảnh của anh như thể anh chính là bảo vật vô giá của cậu. Ngắm thật lâu để anh có thể ghi nhớ kĩ độ cao của xương gò má và độ cong của bờ môi trên trông y hệt cung tên của thần cupid. Bởi vì Jungkook là người của anh. Anh ước gì mình có thể nói với cậu rằng anh yêu cậu bằng thật nhiều cách thức, mà không chỉ đơn giản là gói gọn trong ba từ "anh yêu em" ngắn ngủn ấy.(Hay đây là mẩu truyện về Jungkook khi say rượu và Jimin thì trở nên quá u mê.)…