Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một nhóm bạn năm người rủ nhau tập trung chơi game xả stress trong những ngày nghỉ vì dịch bệnh. Bất ngờ, một gói bưu phẩm được gửi tới gồm những máy chơi game kỳ lạ. Những máy chơi game này đưa họ tới một thế giới khác trong game, thế giới của phép thuật. Liệu đây đơn thuần chỉ là một thế giới game thực tế ảo được tạo ra chỉ để giải trí hay là một âm mưu khủng khiếp đằng sau nó?…
Truyện này được viết với mục đích giải trí, và đây là lần đầu mình thử viết truyện, nếu có sai sót gì mong mọi người bình luận bên dưới để mình tiếp thu và sửa đổi tốt hơn, sự yêu mến của mọi người góp phần thành công cho câu truyện . Sở dĩ mình đặt tên truyện là hoa hướng dương vì trong tác phẩm đầu tay của mình chỉ muốn viết một yêu nhẹ nhàng ,tình cảm của 2 bạn từ đầu luôn hướng về phía nhau, 2 người đều là mặt trời của đối phương.Nam 9 sẽ không red flag gì đâu mọi người yên tâm nhé,chỉ là cậu ấy là người tốt bụng hay giúp đỡ mọi người nên sẽ rất nhiều người quý cậu ấy nhưng đôi khi sẽ đem lại xíu rắc rối, hơi khờ trong chuyện tình cảm, nên không nhận ra tình cảm của mình với đối phương, 2 ổng bả sẽ bù qua bớt lại cho nhau nên mọi người yên tâm nha.Một lần nữa cảm ơn mọi người đã lắng nghe ạ.…
___________Sử Thần Ngô Sĩ Liên có viếtLý Thái Tổ lúc mới có được thiên hạ, xa giá về Cổ Pháp ngự chơi chùa ở hương Phù Đổng, có thần nhân đề thơ ở cột chùa rằng :"Nhất bất công đức thủy, Tuỳ duyên hoa thế gian. Quang quang trùng chiếu chúc. Một ảnh nhật đăng san..."Tức "Một bát nước công đức [của Phật], theo duyên sinh hoá ở thế gian. Sáng rực hai lần đuốc rọi, mặt trời gác núi là hết bóng". Sư chùa là vạn hạnh đem bài thơ ấy dâng lên vua. Lý Thái Tổ xem xong rồi nói: "Việc của thần nhân thì không thể hiểu được". Người đời truyền tụng, không ai biết bài thi ấy nói thế nào. Đến khi nhà Lý mất, mới cho bài thi ấy là nghiệm. Vì từ đời Lý Thái Tổ đến đời Huệ Tông là tam đời. Trong bài thi viết "Quang quang trùng chiếu chúc. Một ảnh nhật đăng san" - sáng rực hai lần đuốc rọi qua hai đời thì đến đời thứ ba - mặt trời gác núi là hết bóng.Lý Huệ Tông là đời thứ ba tính từ đời Lý Thái Tổ mà tên thật là Sảm, tức - mặt trời gác núi, hết bóng. Thế thì nhà Lý được nước là tự trời, mất nước cũng là tự trời. _____________Nhưng người đời đâu hay biết sau câu thi ấy còn có câu "...Nhật Tịch vô tuyệt sắc,Nguyệt sắc tựa hư vô "Tịch ở đây có nghĩa là xế tà tuyệt sắc Nhưng dù có sắc sảo đến mấy, dù có là sắc trăng đi nữa cũng chỉ trở thành hư vô để thế chổ cho mây trời.…
Cũng chẳng biết từ khi nào mà em đã thích anh mất rồi.Em thích trời mưa vì mưa rất mát, thích cảm giác được nằm trong phòng, căn phòng tối om, bật máy lạnh và đắp chăn, ấm áp và cảm giác bao trùm rất an toàn.Đó là lí do em thích trời mưa.Sau này em lại có thêm một lí do để thích trời mưa nữa, chính là anh.Ở nơi anh không hề hay biết, em đã ngắm nhìn anh rất lâu. Nơi đó là phòng của em, em đã thích rất thích nó, và càng thích nó hơn vì đó là nơi em có thể nhìn thấy anh, cũng có thể là nơi hai ta gặp nhau lần đầu tiên.Từ khi biết thích là gì, anh luôn là bóng hình mà em dõi theo, là động lực để em vươn lên. Rất mong có một phép màu để hai ta gặp lại nhau.…
Tôi ôm tương tư đứng sau góc tối nhìn cậu tay trong tay với chàng trai khác. Cậu kể với tôi bằng đôi mắt trong veo biết khóc biết cười về hoàng tử bạch mã, về định mệnh của đời cậu. Khi cậu ngã mình tôi mua băng, bông lén lút nhét vào ba lô cậu, khi cậu ốm mình tôi đội mưa đi mua cháo đợi cậu dưới nhà. Tôi cứ vậy mà âm thầm lặng lẽ ở bên, chờ đợi cậu nhận ra đoạn tình cảm này. Tôi đứng sau bức tường bao lần nhìn cậu hạnh phúc mãn nguyện với người khác. Còn tôi? Đương nhiên là nhìn cậu cười, cậu hạnh phúc. " Tôi yêu em âm thầm không hy vọng" Lúc rụt rè khi hậm hực lòng yêu Tôi yêu em yêu chân thành đằm thắm Cầu em được người tình như tôi đã yêu em"…
Phong cảm thấy chán nản cuộc sống nên quyết định đi ngủ một giấc cho khỏe...ngủ dậy rồi thì Phong cảm thấy tức ói máu vì xuyên không thành một lão nô bộc.....ta hãy xem hành trình mới của Phong trong thân phận một lão nô bộc thời xưa như thế nào nhé…
Bộ truyện mô tả hủ tục ở làng quê theo trí tưởng tượng xem phim kinh dị của tác giả.Dưới triều Lê, tri huyện trẻ Phạm Chi Vũ về nhậm chức tại Thạch Giang - vùng quê u mê, đầy hủ tục. Tại đây xuất hiện nhiều vụ án mạng khủng khiếp như : một xác chết quỳ trước miếu Tà Thần, mắt bị móc, tay ôm thư tuyệt mệnh. Dân làng gọi là "quỷ phạt". Bài đồng ca kì quái. Xác cô gái mất tích trở về trong quan tài.Thơ máu thay lời thú tội.Trẻ con suýt bị tế sống vì bị nghi "quỷ nhập".Ẩn sau tất cả là một âm mưu kéo dài nhiều năm, bị che giấu bằng máu, quyền lực và những khế ước cháy dở.…
Nghe tên truyện tưởng là truyện tình cảm bình thường thôi đúng không?? Bạn đã bị lừa bước vào thế giới đầy seg.Lưu ý: SEG NỮ x NỮ, TRUYỆN THUẦN SEG, CHỈ XÔI THỊT K CÓ NÃO…
Ai bảo?Xuân - ai bảo rằng trời thay áo?Mắt em buồn ảo não đêm thâuTủi hờn em duyên phận dãi dầuBao cay đắng rêu phong đời em hết!Đường tấp nập rộn người vui TếtRiêng em tôi hồn lặng chết trong timƯớt mi cong giọt lệ vỡ.im lìmĐi thui thủi Tết đừng tìm em nữa!…
"Michael này, còn bao lâu trời sẽ sáng đây?".Hơn ba mươi năm đằng đẵng, tua lại từng kí ức nhạt nhoà. .Đây đơn giản chỉ là những gì xảy ra khi có người ngoài bước chân vào câu chuyện của bọn họ. Cover (c) kawacy Wayden-…
Tôi sẽ đi bên cạnh nhiều người. Trăm năm, sao vẫn quá cô đơn? Buồn..Tôi không sợ một người nói yêu tôi, Chỉ sợ mình tin những lời người thề thốt. Đến lúc đủ đau để biết mình dại dột, Tôi mới nhận ra người chẳng chút thật lòng. Tôi không sợ một người đến, quan tâm, Chỉ sợ một ngày người âm thầm biến mất. Khi tôi biết mình yêu người, là thật Cũng là khi tôi phải học quên người... Tôi không sợ mình phải sống đơn côi, Chỉ sợ trót quen có hơi người bên cạnh. Những năm tháng sau này trái tim mình nguội lạnh, Không biết vịn vào đâu và đợi những những gì... Tôi không sợ một người đến rồi đi, Chỉ sợ không sao quên những gì người để lại. Rồi cứ thế mang theo bên mình mãi mãi, Và chẳng thể tin ai sau đó nữa, thật buồn!…
Ngày chúng mình gặp nhau trời xanh thật là xanhHôm nay em bỏ anh trời lại mưa thật lớnPhải chăng em chọn nhầm hay trời cũng khóc thươngCho câu chuyện chúng mình.Nếu ngày đó gặp anh, trời cũng mưa như thếChắc có lẽ không thể có chuyện ngày hôm nayKhông gặp và không yêuRồi cũng không phản bộiNếu ngày đó trời mưa, Gặp mưa không gặp anhThì chuyện giờ đã khác Mưa mùa đông rất lạnh, Lạnh một lúc rồi thôi,Không như mưa hôm nay Vừa lạnh vừa mặn chátMà từng dòng từng dòngCứ chảy vào tim em.Giá có chữ nếu như thì em không phải khóc,Nước mắt cứ tuôn rơiMà nỗi buồn chẳng vơiChỉ trách tại ông trời, làm trời xanh thật xanh.Giờ em đang ở đâu hả Châu Anh, Tùng Linh ngước mắt lên nhìn bầu trời cao xanh kia, nhớ lại ngày anh gặp Châu Anh. Nếu nhìn thấy tương lai nhất định anh sẽ không mắc nợ cô, không để cô dày vò cuộc đời anh thế này. Nhưng biết sao được. Vì cuộc đời vốn dài và tương lai không ai biết nên chỉ đành biết nếu như...________________________________________________________________________Đây là tác phẩm hư cấu. Mọi sự trùng hợp về tên các tổ chức, cá nhân trong Truyện là hoàn toàn ngẫu nhiên.…
Nghề bán lư đồng mang lại thu nhập cho ai muốn làm kinh doanh Tôi từ một cậu bé mới ở quê vào sài gòn sinh sống sau đó có làm thuê cho một người bán lư đồng khoảng mấy năm gì đấy.Sau đó tôi nghỉ vì quá thất vọng bị bạn bè phản bội lừa dối bao nhiêu công cán mấy năm qua coi như mất trắng. Tôi quyêt định vay vốn để mở bán lư đồng vĩnh tiến và lư đồng đại phát bước đầu thấy thất bại thảm hại vì không cạnh tranh được vì vốn ít mà đối thủ của mình vốn mạnh.Quá chán nản ,nhưng được mọi người động viên tôi tiếp tục cố gắng học hỏi thêm quyết định bán lư đồng nhưng mà bằng hình thức online bước đầu thành công.Trong thâm tâm tôi nghĩ không lấy của ai cái gì mà có người lấy trắng trợn ,mình không cam lòng nếu mình bỏ cuộc giữa chừng là coi như mình thất bại hoàn toàn .Sau khi làm đại lý cho lư đồng đại phát tôi cũng tìm thấy một chút thành công nho nhỏ nhờ bán online ,àng về sau mình càng tìm hiểu kĩ lĩnh vực makettink online thấy rất hiệu quả.Dù không nói là mạnh nhưng gần trả được hết nợ.Mình nói ở đây không phải tự khen mình ,mà ý mình muốn nói có nghị lực trong cuộc sống có thể làm nên tất cả dù ban đầu có gặp vấp ngã khó khăn.…
_Tên Hán Việt: Thùy gia đích yêu nghiệt khoái đái tẩu_Tác giả: Khuẩn Vĩ_Tình trạng sáng tác: Hoàn thành_Nguồn convert: _Số chương: 38_Tình trạng edit: đang lăn :<_Editor: Hinn a.k.a Tuộc_Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Báo thù , Mạt thế , Dị năng , Ngọt sủng , Trọng sinh , Tùy thân không gian , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Ngược tra===============================_Văn án:Thư Sam vốn tưởng nếu rằng mạt thế đến, dựa vào thân phận bác sĩ của mình cũng có thể sống tốt, nhưng trăm triệu không ngờ rằng tới thời khắc nguy nan lại bị chị và người yêu dùng mình để uy tang thi. Có lẽ là ông trời nhìn thấy Thư Sam thật đáng thương nên đã cho cậu cơ hội sống lại báo thù, ngược những kẻ đã hãm hại cậu trước kia đến mức hận không thể tự sát, không chỉ vậy cậu còn được tặng cho một cái không gian tuỳ thân, những tưởng kiếp này vậy là có thể an an ổn ổn như thế mà sinh hoạt, nhưng ai có thể nói cho cậu biết rốt cuộc yêu nghiệt này là từ chỗ nào tới, nhà ai mau quản tốt đi a!Kỳ thật chính là bé tiểu thụ trọng sinh, vốn tưởng rằng bản thân hy vọng xa vời, không nghĩ tới còn phải rước về nhà một lão công có quá khứ bi thảm a~ Tiểu thụ: Yêu nghiệt nhà ai a! Mau quản tốt!Tiểu công: Nhà em.Tiểu thụ:......===============================*LƯU Ý 1: Bản dịch phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả, không mang truyện ra khỏi địa chỉ này, cảm ơn. **LƯU Ý 2: Bản dịch chỉ đảm bảo độ chính xác từ 60-70% so với bản gốc, tình yêu nào thấy chỗ sai thì cmt để ta sửa…
Mười hai năm trước, một ngôi làng nhỏ bé ở ngoại ô Sài Gòn bị tấn công bất ngờ bởi những con quỷ khát máu hung bạo. Mặc dù cuộc tấn công đã bị đẩy lùi kịp thời bởi các thợ săn quỷ, rất nhiều người trong làng đã chết oan uổng với những thân thể không toàn vẹn. Hai trong số những người sống sót là hai đứa trẻ con nhà họ Thân, người anh trai thì mất một chân và hai con mắt, còn cô em gái thì hầu như nguyên vẹn. Mười hai năm sau.....Nhiều nam sinh của trường Trung học phổ thông TVG mất tích bí ẩn.Tại một nơi khác, trên con đường trở về kí túc xá, một nữ sinh bị tấn công. Và đó chỉ là những cuộc tấn công mở đầu cho một âm mưu lớn hơn.…
Bánh xe vận mệnh thay đổi, anh từ một cậu bé suốt ngày bị cha ruột nát rượu tra tấn thể xác tình thần, may mắn đã đến với anh khi anh được người bà tốt bụng mua lại. Cuộc sống anh bổng chốc thay đổi hoàn toàn. Ngày đó ánh trăng tròn vành vạnh, được nghe ba nói người cô-con gái của bà từ Hà Nội trở về. Trong trí nhớ của anh người cô ấy mang một vẻ đẹp quyến rũ bế theo một đứa trẻ mặc chiếc váy xanh dương, nghe bảo được 6 tháng tuổi. Cô bé như tỏa sáng dưới ánh trăng đêm đó vậy. Nếu để diễn tả em tôi nghĩ là em là búp bê sứ đặt trong tủ kính trưng bày khi tôi lên chợ thị trấn với bà tháng trước vậy. Tên em là Bông, tôi thấy giống em lắm trắng trắng tròn tròn. Từ ngày Bông xuất hiện, em luôn cuốn lấy tôi. Và tôi âm thầm nguyện làm ánh trăng soi sáng cuộc đời em, bảo vệ em. * một câu chuyện Việt Nam do em viết, mong mọi người ủng hộ em và đừng reup nha mọi người. em tạo một kênh tiktok là midungvietlach, có gì em sẽ đăng văn án lên đó:>chúc mọi người đọc vui vẻ ạ"…
Minh Quân và Thảo Nhi vốn đã học cùng lớp từ năm lớp 10, nhưng suốt cả năm đó, họ hầu như chỉ là hai cái tên trong cùng một danh sách. Với Nhi, Quân là một cậu bạn ít nói, đôi khi mờ nhạt trong đám đông. Nhưng với Quân, Nhi từ lâu đã là một sự chú ý thầm lặng - từ buổi văn nghệ đầu tiên cậu thấy cô đứng hát dưới ánh đèn, cho đến những lần vô tình bắt gặp nụ cười của cô giữa sân trường.Bước sang năm lớp 11, một sự sắp xếp tình cờ của cô giáo khiến Nhi trở thành bạn cùng bàn với Quân. Từ đó, những ngày học tưởng chừng bình thường lại bắt đầu có thêm nhiều khoảnh khắc đặc biệt. Tiết Văn buổi sáng, giờ ra chơi nơi hành lang, buổi học nhóm trong thư viện, hay cả những lần dọn lớp cuối tuần... đều trở thành những dấu mốc nhỏ, dần xóa nhòa khoảng cách giữa hai người.Câu chuyện diễn ra trong không khí quen thuộc của đời sống học sinh: những trò trêu chọc tinh nghịch của Đức Huy, sự tinh ý và dí dỏm của Phương Linh, những lần cả lớp rộn ràng chuẩn bị văn nghệ, những chuyến dã ngoại ngắn ngủi nhưng đầy ắp tiếng cười. Giữa những điều giản dị đó, Quân và Nhi dần nhận ra sự hiện diện của nhau đã trở nên quan trọng theo cách nào đó mà chính họ cũng khó diễn tả.Không có những xung đột quá kịch tính, cao trào của truyện nằm ở những khoảnh khắc rất đời thường: Nhi căng thẳng vì áp lực học tập, Quân âm thầm giúp đỡ; Quân ngại ngùng trước đám đông, nhưng lại dũng cảm hơn khi có Nhi ở bên; đôi khi chỉ là một câu nói nhỏ, một ánh mắt vô tình, cũng đủ làm lòng họ xao động.Khi năm học lớp 1…
Gió lay nhẹ cành cây, những tán lá xì xào trong cơn gió cuối hạ, hòa vào cái nắng chói chang đang dần dịu đi của ngày hè oi ả.Thanh Di cầm chậu hoa cẩm tú cầu đặt lên quầy trưng bày trong cửa hàng. Cô gái bước ra cửa, vươn vai tận hưởng làn gió mát mẻ. Bỗng một tiếng: "Rầm..." vang lên. Chiếc xe đạp thể thao màu đen pha đỏ ngã sõng soài trên vỉa hè. Ánh mắt Thanh Di dừng lại trên khuôn mặt của chàng trai vừa ngã xe đó, mắt chạm mắt, bỗng cô cười "Phụt" lên một tiếng. Lần gặp gỡ đầu tiên của Thanh Di và Hoàng Dương chả lãng mạn gì sất, ngược lại còn trong tình cảnh vô cùng xấu hổ nữa là đằng khác.Câu chuyện của Boy hay ghẹo và Girl hay dỗi...| Nam chính: Nguyễn Hoàng Dương | | Nữ chính: Phan Lê Thanh Di |…