Chuyến Xe Mang Tên Chúng Ta
Tác phẩm thứ hai. Mong mọi người góp ý^^Đôi khi ta yêu chính những người, tưởng như xa lạ nhưng thực chất lại rất gần gũi, thân quen…
Tác phẩm thứ hai. Mong mọi người góp ý^^Đôi khi ta yêu chính những người, tưởng như xa lạ nhưng thực chất lại rất gần gũi, thân quen…
Nói chung là minna cứ vào xem rồi sẽ biết…
xin lỗi , ta lại đào hố rồi. u mê quá mà :))couple : Sabo ( có chút np )thể loại : Xuyên không , lãng mạn, phiêu lưu,...Một thiếu nữ 19 tuổi trong lúc trở về quê ngoại thì gặp tai nạn trên chuyến xe buýt định mệnh ấy. tưởng như đã chết nhưng không ngờ lại xuyên vào One Piece, bộ anime mà cô thích coi từ nhỏ và lúc nào cũng hào hứng khi nhìn thấy người con trai mà cô mến mộ .…
Tên Truyện: Xe TangTác giả : Tần Cảo Học Sinh Thể loại: Kinh dị Mỗi người mỗi ngày đều đang bận.Chúng ta đều là những con kiến chăm chỉ miệt mài với công việc.Vấn đề là con người đang bận cái gì, con kiến đang bận cái gì?Người hay kiến bận bịu đều là vì tìm kiếm đồ ăn để hòng no bụng. Nhưng có một số ít người lòng dạ không tốt, vì để cho mình có thể thưởng thức đồ ăn càng ngon hơn, lại cố làm ra một số chuyện vi phạm đạo đức!Tin thật việc thật 1: đường số 14 tài xế xe buýt khi còn sống liên tục đi làm 43 ngày, mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi 4 tiếng, bất ngờ mệt chết (Tài xế sức khỏe đang tốt, nhưng người đang khỏe mạnh vì sao lại đột nhiên mệt mà chết?).Tin thật việc thật 2: cô gái trẻ tiểu tiện trên xe buýt ngay trước mặt mọi người, móc ra băng vệ sinh ném trên mặt tài xế (Người bình thường lẽ nào lại làm được việc như vậy? Nhưng ai biết cô gái kia tinh thần rốt cục có bình thường hay không?).Tin thật việc thật 3: đang giờ tan việc, đường số 37 đông nghìn nghịt không thể tả, xe buýt chen lấn xảy ra tai nạn khiến 1 chết, 3 bị thương (Lái xe buýt chứ không phải biểu diễn xiếc, ngươi có chắc là người kia bị chen chết, chứ không phải là chết vì những nguyên nhân nào khác?).Tai nghe chưa hẳn là thật, mắt thấy cũng chưa chắc là thật!Đằng sau các câu chuyện quỷ dị, có thật sự giống như trên tin tức đã nói?Tai nạn giao thông đáng khiếp sợ, ngươi đã từng ngồi trên xe buýt, không nhất định chỉ chở người sống.PS: Truyện rất thật, bút lực tác giả rất mạnh (đọc mà nổi cả da gà )…
Tác giả: Vũ Quá Bích SắcEdit + Beta: Bánh DứaRaw: Lâm PhongThể loại: đô thị tình duyên, ngọt văn, tình hữu độc chung, 1v1, có hỗ công, HE.Nhân vật: Tư Kiêu Kỳ x Tiêu Thần(https://cuunguyetthien9217.wordpress.com/2016/03/22/ml-hanh-khach-cua-ta-la-thuy-than/)Truyện reup nhằm mục đích đọc offline. Thành thật xin lỗi chủ nhà đã reup mà chưa được phép.Văn án:Bác sĩ Tiêu Thần ở phòng cấp cứu liên tục mất ngủ suốt hai tuần lại ở trên xe buýt ngủ thiếp đi, do đó tài xế Tư Kiêu Kỳ không thể không dùng đủ mọi biện pháp đánh thức hắn.Sau này, Tiêu Thần phát hiện Tư Kiêu Kỳ chính là vũ khí thôi miên siêu cấp lợi hại, cho nên Tiêu Thần đã chui vào tầng hầm nhà Tư Kiêu Kỳ.Lúc nào cũng là người ngủ hoài không tỉnh Tư Kiêu Kỳ nhìn Tiêu Thần ở trong căn phòng lớn cỡ lòng bàn tay của mình tổng vệ sinh, anh nói: "Haizz, nếu sớm hơn hai năm, tôi có thể cho cậu một tầng lầu để ở, tùy cậu lăn qua lăn lại!".Tiêu Thần hoàn toàn để những lời này ngoài tai.Nhưng là rất nhanh sau đó Tiêu Thần đã phát hiện ra Tư Kiêu Kỳ này không phải chỉ là một người tài xế lái xe bình thường...Mà Tư Kiêu Kỳ cũng phát hiện ra mình nhặt về là một con mèo ham ngủ... Má, cái này đúng là hại người mà!Hai người đều nhận ra, đối với tình yêu trước mắt, hóa ra thời gian mới là vấn đề lớn nhất. Em gái nhà cậu, cậu đi làm tôi tan ca, tôi đi làm cậu tan ca, hai người làm sao mà nói chuyện yêu đương!Cho nên đây là câu chuyện tình yêu của một người "ngủ say như chết" và một người "ngủ hoài không được" cùng nhau bàn luận về "Trời sáng không hiểu được đêm tối".…
Tác giả: WMX Tên gốc: Quỷ Linh Vườn Trường Thể loại: thần quái, kinh dị, trường học, cơ trí công x IQ cao thụ. Tình trạng: Hoàn, 115 chương. Tình trạng bản edit: Sẽ hoàn vào một ngày không xa lắm nhưng không gần lắm... Dịch: QT-Bản QT cop từ nhà tjeuhodjep. Editor: IB Bản edit không có sự cho phép của tác giả và hoàn toàn phi thương mại-vui lòng không repost bất cứ nơi nào khác ngoài wordpress và wattpad này. Quan trọng nhất, KHÔNG CHUYỂN VER dưới mọi hình thức nhé. Truyện chỉ được đăng bởi editor ở wattpad này (AyameIB-Nguyệt Hạ) và wordpress Ổ Cú Ướp Muối Treo Góc Bếp (nhalienho.Wordpress.com).…
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ."Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông.Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...…
Não Tàn Phấn Thần Mã Chán Ghét Nhất! 脑残粉神马的最讨厌了!Tác giả:Vũ Điền QuânThể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, võng văn, hoan thoát, niên hạEdit: Tiểu LâmCouple: Si tình công x Ngụy tra thụThời điểm bảy năm trước, Kỳ Thiên đã khiến cho đệ đệ phấn nộn của mình biến thành một chàng trai cong hoàn toàn.Bảy năm sau, Kỳ Thiên lại vô tình gặp lại thiếu niên mỹ mạo năm nào trên cùng chuyến buýt.Trong hiện thực là ngụy phong lưu tra thụ X thâm tình trung khuyển niên hạ côngTrên internet là tác giả đại thần tinh phong huyết vũ vô tiết tháo vô hạn cuối X fan não tàn một mực khăng khăng cuồng nhiệt…
Lãng nữ nhu tình chi dâm vợ…
Tên truyện: Chuyến xe buýt đêm đóTên Hán Việt: Na vãn đích công cộng khí xaTác giả: Ánh Sáng Tối TămThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đại, Kinh dị, Giả tưởng Tình trạng bản gốc: Hoàn thànhBiên tập: Sữa hà mã Hiệu đính: Mày là bố tao Bìa: Mo Tập Làm BìaLời mở đầu: Từ khi tôi lên xe buýt vào một đêm nọ, tôi không còn uống rượu nữa.Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tôi | Nhân vật phụ: Người bạn…
Mavie thức dậy ở một nơi mà chính nó cũng không biết là đâu. Mọi chuyện đang diễn ra ở một trạm xe buýt, chỗ mà Mavie thấy một cặp tình nhân đang cãi nhau dưới ánh trăng tròn đang không ngừng tỏa sáng một cách rực rỡ. Và rồi, những gì nó nhớ chỉ có thể đến đó. Tất cả mọi kí ức bị chìm sâu vào quên lãng. ★★★Khi trăng đêm nay chuyển sang màu đỏ. Sói Trắng sẽ mở đôi mắt xanh ngắt của mình để săn mồi.…
Mang thai con của quốc gia bạn trai làm sao bây giờ?!Guen Hazuki run rẩy nắm chặt tờ giấy báo cáo xét nghiệm, mặt khờ dại phát ra linh hồn hỏi thăm thế giới đầy kha học.[Luận năm đó có nữ nhân thượng quá công an cảnh sát Furuya Rei!][Honey trap Bourbon bị nữ nhân đè mất trong sạch chuyện này!].................................Guen Hazuki nước mắt thành sông bi thương nói: "Ô uế nam thần thật không phải ta a!"…
Chuyến xe buýt về nhà cuối ngày của Trình Tiểu Thời hôm nay có một điều đặc biệt đáng yêu.Một chiếc fic tặng em mèo trắng nhân dịp sinh nhật 2024…
Viết theo tâm trạng. Cập nhật tùy vào điểm số của tác giả. (╥﹏╥) Cơ bản là xem Haikyuu mị xoắn xuýt với team Inarizaki và Kita quá! (≧▽≦) CP: Kita Shinsuke (Inarizaki) x Otori Lam (OC)~~~Vì một quả mướp mà lên duyên. ( ꈍᴗꈍ)~~~~ -Anh thế mà lại là chủ của sườn đất đằng sau nhà tôi?-Đúng. Còn em là cô bé luôn rình quả mướp mọc sang hàng rào nhà em đấy hả?-Anh sang hái đi. Coi như tôi xin anh. Làm ơn hái nó đi. -Không muốn. Bao giờ nó rụng thì sang lấy. -Ơ??? Thế biết bao giờ nó rụng? Anh bị dở à??-Nếu em thích ăn mướp thì sang đây. Nhà anh có cả một giàn. =)))~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đội trưởng hoá Cáo, dụ dỗ dần dần con Cá Bống tham ăn nhà bên. (ʘᴗʘ✿)^°^°^°^°^°^°^°^°^°^°^°^°^°^°^°^Là một dự án khác của tác giả. Viết vẫn rất non tay. Mong mọi người bỏ qua cho.Mình không sở hữu bất cứ nhân vật nào trong này hết trừ các OC của bản thân. Mọi nhân vật đều thuộc về Haikyuu. ⚠️⚠️⚠️: OOC cực nặng, dìm một số trường trong truyện gốc, bẻ lái cốt truyện, văn nói, từ ngữ tục, chửi bậy, đu trend, teenfic,... =))) Cân nhắc trước khi đọc. Và nếu bạn là fan của thể loại đời thường tự nhiên thì xin mời nhảy hố. <3Ngày bắt đầu viết: 5/7/2020.Ngày kết thúc: ... Chắc còn lâu.⚠️⚠️: Truyện đăng duy nhất ở W🅰️TTP🅰️D và WordPress của tác giả. Các trang còn lại đều là re-up.…
Tôi thu gom đồ đạc vào chiếc ba lô.Khoác hờ chiếc áo bò bụi bặm, tay cầm chặt quai cặp nặng trịch.Tôi đóng lại cánh cửa căn hộ sẽ không bao giờ mở ra nữa, đi bộ đến trạm dừng xe buýt......Không gian vắng lặng đến hiu quạnh. Có lẽ tôi là người đón chiếc xe sớm nhất. CHỈ MÌNH TÔIÔm chiếc ba lô trước ngực, tôi ngồi vào hàng ghế cuối. THẬT TRỐNG TRẢIChiếc xe bắt đầu khởi hành rồi!Tôi đưa mắt liếc nhìn những hàng ghế trống phía trước, chiếc xe rung lắc thật dữ dội.Có lẽ quãng đường không dễ dàng như tôi mường tượng.Chợt ánh mắt tôi dừng trên khung cửa kính, mờ quá!Khung cảnh nhoè đi đến đượm buồn. TÔI ĐANG KHÓC SAO?Không hẳn. Tôi quên không đem theo kính thôi.Tôi im lặng đến khi xe buýt đến trạm dừng tiếp theo đón khách.Một vài hành khách bước lên xe với những chiếc va li nặng nề.Tôi bớt cô đơn rồi!Nhưng họ rời đi nhanh quá!TÔI LẠI CÔ ĐƠN RỒI!Tôi quyết không nhìn lại phía sau nữa.Nhưng chiếc gương xe cứ rọi lại cả quãng đường đã qua và hai bên lề lạnh lẽo.Tôi nhắm mắt.Chiếc xe dần đi chậm lại, vài tiếng còi vang lên não nề buộc tôi phải mở mắt. Tôi biết chuyến xe đã tới trạm cuối cùng, nhưng tôi chẳng thể đứng dậy nổi.TÔI ĐÃ BỎ RƠI THỨ GÌ LẠI PHÍA SAU SAO?Cửa xe hé mở. Một người soát vé tiến vào báo cho tôi xuống xe.Tôi lưu luyến quay mặt lại.Tôi nhận ra......TÔI ĐÃ BỎ QUÊN CHÍNH MÌNH MẤT RỒI...LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD.KHÔNG REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
Tên cũ: Đoá dành dành của riêng anh Tên mới: chắc là "Dành dành chớm hạ" đấyNgày bắt đầu lên ý tưởng và viết: 8/7/2023Ngày kết thúc: 18/1/2024Thái Nguyên ngày 08/04/2016, Trần Hoàng Việt Anh đã gặp được Trịnh Khánh Hạ của đời mình.Bìa: Lấy ảnh trên pinterest, edit by me…
Cuộc sống thành phố hối hả, có bao giờ bạn bạn cảm thấy mình thật lạc lõng chưa?Bạn đã bao giờ thử từ bỏ phồn hoa phố thị tìm về với vùng quê chưa?Bạn có muốn thử trải nghiệm cuộc sống của một ngư dân đêm đến thắp đèn câu mực hay sáng ra cảng chào đón con tàu đầy ắp cá về không?Chúng ta hãy cùng theo chân Mai Hảo- cô gái 27 tuổi hiện đang là nhà thiết kế cho một công ty ở thành phố Trung Vân, cô đã làm việc ở đó được ba năm nhưng luôn bị cấp trên mắng nhiếc, soi mói, đồng nghiệp cũng không mấy thân thiết luôn tìm cách hãm hại, đặt điều, nói xấu sau lưng. Sau tất cả thứ giữ cô lại là người bạn trai khác mảng nhưng chung công ty, cứ ngỡ mọi thứ sẽ diễn ra theo kế hoạch nhưng anh ta lại phản bội côMai Hảo chán ghét cuộc sống nơi phố thị xa hoa, choáng ngợp này cô trèo lên chiếc xe buýt, đi mãi đi mãi cuối cùng đi đến một làng chài ven biển- tên Vân HảiỞ đây cô đã viết nên những điều mới mẻ cũng giúp đỡ người dân nghèo nơi làng chài nhỏ phát triển hơn…
Nếu như có thể bên anh cả đời, em nhất định sẽ trở thành một dáng vẻ khiến cho anh không bao giờ muốn rời xa.❝Series: Xe buýt không người❞1. Nếu em có thể bên anh cả đời2. Vì anh không thể bên em cả đời…
Nhân vật: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến (Bác Chiến)Thể loại: truyện ngắn, hiện đại, niên hạ, ngược, HE (Hông dui Ending)Tác giả: cha61n • Tiểu Hạ Phong •Văn án:Đó là một ngày tuyết rơi dày đặc giữa đường phố Bắc Kinh. Có chàng trai thất tình cứ ngẩn ngơ ngồi tại trạm xe buýt. Chàng trai đảo ánh mắt vô thần nhìn xung quanh. Nhìn cái gì ư? Nhìn từng ngóc ngách trên con đường đối diện, nơi in đậm hình bóng của người anh ta yêu. Đáy mắt chàng trai chứa những mảng tăm tối rời rạc, nhìn tới nhìn lui đều chỉ thấy hai màu sắc trắng đen buồn bã. Loạt hình ảnh vô vị ấy cứ lập lòe trước mắt.Ví như, đôi nam nữ giận hờn vu vơ phía góc trái rạp chiếu phim.Ví như, vẻ hờ hững xa cách của cặp tình ở ngã tư đường.Còn có ví như, đôi nam nhân đứng đối diện với nhau từ rất lâu phía trước tiệm cà phê. Chàng trai nhìn ra được, đáy mắt một trong hai người tình ý nồng nàn rồi dần hóa tuyệt vọng. Sạo lại có thể tuyệt vọng đến thế?Sao họ chỉ đứng nhìn nhau như thế?Họ đã bị giá rét đóng băng, hay là đoạn thời gian đã đột ngột ngừng lại? Chàng trai vô thức nhìn họ mà mong đợi. Mong đợi gì?Hai người nói gì với nhau đi chứ.Nói rằng chuyện xưa vẫn chưa nói hết.Nói rằng chúng ta vẫn còn duyên phận.Nói rằng anh sẽ đợi em.Hay nói rằng, nhân danh tình yêu, em có nguyện ý không?Chàng trai thoạt cúi đầu ôm lấy khuôn mặt, giọt lệ dần tràn khóe mi. Cuối cùng, đều là một đoạn tình cảm bi thương. Tuyết đổ to rồi...…
yanma gast & hymeno ran.viên đường trong tách trà đen, ngọt ngào như tình ta ngày cuối hạ tuổi mười bảy.warning: ooc & lowercase.…