Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
63 Truyện
Xuyên nhanh: nam chính chỉ yêu nữ phụ

Xuyên nhanh: nam chính chỉ yêu nữ phụ

11 1 1

Tác giả: Mạch Dạ Tử YênEdit: phachnguyetTình trạng edit: cách từ 1 đến 4 ngày sẽ có chương mới, không cố định lịch đăng.Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Hiện Đại, HE, Xuyên NhanhVăn án:Tử Tô sau khi bị hại chết, trói buộc cùng hệ thống công lược. Hệ thống nói chỉ cần nàng đạt đủ điểm tích lũy liền có thể trọng sinh trở về báo thù.Vì thế nàng bắt đầu xuyên qua 3000 thế giới, mở ra hành trình công lược các nam thần. Mỗi một cái thế giới là một đoạn tình yêu khắc cốt ghi tâm. Cho dù mỗi lần nàng làm xong nhiệm vụ, đều sẽ bị xóa kí ức, nhưng tình yêu xâm nhập tận linh hồn không có cách nào phai mờ.Hắn là chúa tể của 3000 thế giới, vô tình vô dục, lại lúc sau gặp được nàng, hiểu được thế nào là yêu. Từ đó, hắn đuổi theo hình bóng của nàng, cùng nàng trải qua mỗi một cái thế giới.Hai người lần lượt bị phong ấn kí ức, lần lượt tương ngộ, lần lượt yêu đối phương. Cái này chính là cái gọi là duyên trời tác hợp. Vô luận thế giới thay đổi như thế nào, vô luận có nhớ rõ nhau hay không, bọn họ đều cũng sẽ gặp gỡ mà yêu nhau.Mặc Dạ Nhiễm: "Tại đây trong luân hồi vô tận, ta chỉ nguyện ý đi theo thân ảnh của nàng, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không chia lìa."Tử Tô: "Có lẽ, ta xuyên qua vô số không gian, chỉ vì cùng người gặp gỡ, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn làm bạn."3000 thế giới, vô tận luân hồi. Chỉ cần có người, đó là hạnh phúc.…

Chờ Nhau Mười Kiếp

Chờ Nhau Mười Kiếp

7 0 2

"Em tin trên đời có vận mệnh không?""Vận mệnh? Thế nào gọi là định mệnh?""Hmmm, định mệnh là khi hai con người xa lạ gặp nhau và yêu nhau.""Ví dụ như?""Như là... hai con người ấy vốn chẳng liên quan gì đến nhau, vậy mà vận mệnh lại buộc họ lại với nhau, gặp nhau mười kiếp, yêu nhau mười kiếp và chờ nhau mười kiếp.""Vậy, sau mười kiếp họ có đến được với nhau không?""Hmmm, họ..."...Khúc Y Nguyệt ngồi trên sân thượng, hai chân đung đưa, ánh mắt nhìn xa xăm.Bỗng, một người đàn ông xuất hiện sau lưng cô, trên tay còn cầm theo đóa hoa hồng đỏ rực. Anh ấy ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, chìa đóa hoa trước mặt cô: "Tặng em."Khúc Y Nguyệt mỉm cười, đưa tay nhận lấy, hỏi: "Vì sao tặng em?""Vì em và nó giống nhau." Người đàn ông trả lời mà không bận tâm suy nghĩ."Giống thế nào?" Khúc Y Nguyệt nghiêng đầu, chờ đợi đáp án từ người đàn ông."Em và hoa đều xinh đẹp."Khúc Y Nguyệt cười thành tiếng: "Không ngờ anh cũng rất biết cách nói chuyện.""Anh chỉ biết cách nói chuyện với mình em thôi." Người đàn ông dừng lại vài giây, sau đó cất giọng trầm trầm: "Y Nguyệt, phải nhớ luôn luôn phải mỉm cười, khi em cười lên rất xinh đẹp, cho dù ở đâu anh cũng luôn nhìn thấy."Khúc Y Nguyệt cúi đầu, khoảnh khắc ngẩn lên xung quanh cô trống rỗng. Không có hoa, chẳng có anh, thứ trò chuyện với cô chỉ có không khí.Cô nhìn lên bầu trời xanh thẳm, mỉm cười: "Em nghe lời rồi, nếu anh nhìn thấy... anh trở về được không?"Nơi đăng full: https://enovel.vn/cho-nhau-muoi-kiep.15748/…

[Hoa Sơn Tái Khởi] Em buồn

[Hoa Sơn Tái Khởi] Em buồn

17 3 1

Em buồn, rõ ràng là em đang buồn nhưng vẫn cố cười để đời bỏ qua em, cố cười để đời đừng thấy bộ dạng yếu đuối của em. ________Em là cô nàng lăng loàng, em quen, em yêu, em nói những điều mật ngọt, kẻ lạ người quen, nhận xét em cũng chỉ là cô nàng bình thường chỉ được cái luôn tràn đầy năng lượng. Nhưng trong số đó có kẻ lại bảo em đang bất lực lắm, vừa bất lực với nổi buồn kéo đến, người ta hỏi hắn kẻ nào đang vui mà bảo họ buồn? hắn lại cười nhạt rồi bảo:-"Mắt không biết nói dối, nhóc con à"_______Em muốn như chú chim bồ câu trắng kia, bay trên bầu trời xanh với bộ lông màu trắng, nổi bật lên nét đẹp của nó, nó vương cánh bay như cho cả thế giới ngắm nhìn nó mà ghen tị. Nó tự do và thuần khiết_______Em ghét bản thân mình quá, sau lại không chứa nổi thế này? em ước bản thân biết cách bỏ bớt để thu về, bỏ bớt đi những tiêu cực đã cũ chào đón những tiêu cực mới. _______Một chiếc ly thủy tinh bị vỡ nát trên mặt đất, ta nhặt lên rồi dán chúng lại bằng băng cá nhân, nó vẫn hình ra được một chiếc ly nhưng sẽ chẳng thể uống được. Như một trái tim đã vụn vỡ, ta dán lên một câu xin lỗi, xin lỗi như khiến nó thất vọng, cứ như thể chỉ cần nói 'xin lỗi' thì mọi thứ điều có thể được tha thứ vậy! ______Cái im lặng của mùa đông, cảm giác từng bộ phận cơ thể chìm vào lớp tuyết dày, để cho những hạt tuyết nhỏ phủ lên mình, lấp mình lại, rồi trốn đi______Đôi lời chủ bút: ☛ ờm... trong lúc đang bị xamcu thì viết thoi…