CÂY BÚT KẸP GIỮA TRANG GIẤY
Lâm Vĩ TìnhHứa Giai Tô: nhân vật tôi viết nhật kíLâm Mộc Tân Trác Du Cố Thương NguyKỳ Đăng "Chúng ta có một giấc hẹn, giấc hẹn tuổi thanh xuân. Khi hạt mưa giao hòa mặt đất, hẹn nhau ở bến tàu đến biển xa"…
Lâm Vĩ TìnhHứa Giai Tô: nhân vật tôi viết nhật kíLâm Mộc Tân Trác Du Cố Thương NguyKỳ Đăng "Chúng ta có một giấc hẹn, giấc hẹn tuổi thanh xuân. Khi hạt mưa giao hòa mặt đất, hẹn nhau ở bến tàu đến biển xa"…
là một chuỗi bài viết về những thử nghiệm từ ngữví dụ, thử nghiệm đưa ra một định nghĩa mới mẻ cho từ "và" để biến nó thành một động từ thay vì một liên kết từ như bình thường.…
Tình duyên đẹp thuở niên thiếu chớm nở. Chia xa phút chốc cũng chẳng phải cả đời. Người có tình sẽ ở cạnh nhau thôi. Tác giả: Tử Vân, July…
Bình tĩnh thanh thuần tốt nghiệp đại học danh tiếng tiểu chó săn nguyên lai thầm nghĩ tìm gia xí nghiệp đi làm làm ruộng tan tầm thu đồ ăn cần cù chăm chỉ hồi báo xã hội đối nàng tài bồi, không nghĩ tới đi làm đệ nhất thiên liền bị ngự tỷ quản lý vô tình "Lộ số" ...Quản lý, cầu nghỉ!Ha ha, hoặc là văn phòng tăng ca hoặc là chúng ta buổi tối tái "Tăng ca" .Chủ thụ, bạch thỏ thanh lãnh sinh viên thụ x phúc hắc ngự tỷ quản lý…
"Có bình yên nào mà không xót xa?" là một câu hỏi, cũng giống như một lời khẳng định, rằng muốn đạt đến tâm tư thanh tịnh lòng dạ an nhiên, bạn phải chấp nhận đánh đổi một thứ gì đó. Hoặc là những giọt nước mắt, hoặc là một bài học đau đớn khắc cốt ghi tâm.Như trong một cơn mưa năm ấy, tớ với cậu nắm tay nhau ra về. Cả hai chẳng có gì cả, đều ướt nhèm dưới làn mưa lạnh toát. Chúng ta chỉ có nhau, có bàn tay đó đan nhau thật chặt. Cơn mưa thanh xuân ấy lấy đi những cái ôm, những nụ hôn đầu. Để lại trong tớ một mùa yêu đầu tiên đẹp đẽ mà bây giờ, khi mà cả hai đã có hạnh phúc riêng, tớ vẫn muốn quay lại cơn mưa năm ấy mặc dù biết sẽ bị cảm lạnh. Vì nhiều khi, để tìm được người thương mình thật lòng, bạn phải trải qua vài món tình, vài lần cắm sừng và tan vỡ. Bạn mới nhận ra ai thương bạn nhiều hơn. Vì dẫu có cho cuộc đời là một phép thử, thì mỗi lần muốn trải nghiệm đều phải đổi lấy những thương đau. Chẳng ai có thể trưởng thành mà chưa từng vấp ngã, chẳng ai có thể lớn lên mà không ngu dại đôi lần.Hướng tới chủ đề là "Có bình yên nào mà không có xót xa", nhóm write đã tâm đắc, dồn nén những cảm xúc riêng tư của từng cá nhân, để viết lên những mẩu truyện hẳn chính các bạn đã đừng trải qua. Ở đó có nỗi nhớ, có nỗi niềm tâm tư, để lại qua từng dòng chữ viết trong một cuốn nhật kí đã bạc màu.Rất mong các bạn có một khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ. Vì biết đâu, câu chuyện đời của mỗi con người, bạn lại tìm thấy chính mình trong những dòng tâm tư của chúng tô…
Xuyên tiến một cái vườn trường Tu La tràng mua cổ văn, Úc Thu Nhiễm phát hiện chính mình đúng là "Nam chủ" chi nhất.Thả nhân thiết là ôn nhu học trưởng, cố chấp hắc hóa, bị này hắn nam chủ liên hợp béo tấu, bi thảm mà chết.Mà ở quý tộc học viện bốn vị "Vương tử" , truy đuổi bần cùng thiện lương hảo cô gái , trừ bỏ nàng vị này cô độc u buồn giả nam nhân "Úc điện hạ", còn có --Cuồng huyễn khốc bá, nói một không hai "Ngao điện hạ" ;Tao nhã hoa lệ, phong lưu phóng khoáng "Hoa điện hạ" ;Trầm mặc ít lời, vũ lực bạo biểu "Chiến điện hạ" .Úc Thu Nhiễm: ... Từ xưa ôn nhu nhiều nam nhị, ta đối muốn làm cơ không có hứng thú. Huynh dei, ta trước tiên lui vì kính, cáo từ!Ở nàng hưởng thụ một đoạn kỷ niệm ngày thành lập trường đại chiến bọn cướp, xã đoàn bị bắt cao quang, đêm thất tịch chương đám cháy cứu người, thường xuyên thân hãm Tu La tràng... Bình tĩnh (cũng không) vườn trường cuộc sống sau, nàng phát hiện --Phong nhã hoa điện hạ bất động thanh sắc học làm các thức điểm nhỏ tâm, mỗi ngày vì nàng rửa tay làm canh;Băng sơn Chiến điện hạ chịu mệt nhọc sạn thỉ, dưỡng nhất oa tiểu động vật cung nàng xem;Bá đạo Ngao điện hạ thật cẩn thận dính lại đây, quả thực đối nàng nói gì nghe nấy.Như thế thiên vị, dùng cái gì vì báo, ngay tại nàng rối rắm rốt cuộc giúp người nào tiểu đồng bọn thượng vị khi,Hệ thống: Đứng lên buôn bán! Nữ chủ đối với ngươi hảo cảm độ tối cao!…
"Như hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau rồi mãi mãi chia xa"…
"Vương Nguyên, em không nghe lời anh""Vương Nguyên, tại sao em lại không cẩn thận""Vương Nguyên,mau ngủ sớm đi""Vương Nguyên, tiểu tử ngốc, đã bảo phải ở cạnh anh mà"Đúng vậy, phải ở cạnh anh, không được rời xa anh. Nhưng tất cả do ông trời sắp đặt. Chưa kịp nói lời yêu em, em đã đi rồi.…
đây là câu chuyện ko cs thật,"tôi không biết mình đã làm sai điều gì tôi chỉ biết bây giờ chúng tôi đã là 2 ng xa lạ"…
"một mối tình dang dở, một cái kết bỏ lửng giữa chờ đợi và rời xa"…
Những câu truyện này ra đời nhờ cái "trí tưởng tượng bay cao và bay xa" của ta=))))))))…
Cô - Diệu Minh Minh , một nữ nhân bình thường, được sinh ra trong một gia đình bình thường. Cuộc sống có thể coi là yên bình đó nhưng trớ trêu thay ông trời lại ban cho cô một nhan sắc thu hút nam nhân và một tài năng thiên phú là ca hát. "Thật phiền phức quá đi mà" "Em ngoan ngoãn mà ở đây đi" "Cô gái này thật xinh đẹp nha" ......... Tại sao ta lại bảo cuộc đời cô trớ trêu khi có cả tài năng lẫn xinh đẹp thì đọc truyện đi rồi bt nha. ~Mong mn sẽ ủng hộ truyện nha~…
Nội dung: Mình đã từng nghe một câu nói khiến mình nhớ mãi: "Chúng ta sau này sẽ có tất cả, kể cả chúng ta". Và có lẽ đó là một thông điệp nào đó mà vũ trụ đã gửi đến cho mình trước khi thử thách mình vượt qua những khúc mắc trong cuộc đời mà cụ thể ở đây là trong tình yêu và tình thân. Mình đã từng trải qua rất nhiều mối tình, nhưng có lẽ do họ không nằm trong số "tất cả sau này" của mình nên chúng mình dần rời xa nhau. Cho tới khi gặp anh.*Truyện được viết theo những ngôn từ Việt Nam thân thuộc. Và đây cũng là bộ truyện mình ngẫu hứng viết để giải toả tâm trạng nên đôi khi sẽ mang màu sắc u tối hoặc vui tươi xen lẫn.…
"Nếu có kiếp sau ta nhất định sẽ sống trọn đời, trọn kiếp bên chàng Phong ca " Lệ tràn khóe mi??? - "Ko nàng ko đc chết, ta vốn là một người kiêu ngạo mà sao lại ...." - " Ta ko thể sống bên chàng đc rồi, chỉ mong chàng đừng bao giờ quên ta" khụ khụ..... - "Nàng đừng nói gì nữa " -" Chỉ muốn nói một câu XIN LỖI CHÀNG" -"Ko..... đừng rời xa ta " Á.....á........ - HẸN GẶP LẠI Ở KIẾP sau. ??Tui là người viết mà còn mún khóc quá a???????♤♡♢♧☆( viết trên điện thoại nên nó ko đều nha )…
Câu chuyện xảy ra ở một trường THPT chuyên tỉnh nọ. Nơi có nhiều học sinh nơi khác đến ở.....…
Rất nhiều điều mình chưa nói cùng nhauNhưng mình chẳng biết bắt đầu sao cảTừ "rất thương" rồi trở thành "xa lạ"Đoạn đường này đã từng mấy người qua?___Một vài lời mà mấy năm trước tôi chưa kịp nói cho anh nghe...…
"Hóa ra em mới là kẻ thứ ba" là câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng như nước. Dịu dàng bước vào cuộc sống thanh xuân của nhau rồi cũng bình lặng bước ra khỏi thế giới mang tên trưởng thành. Ngọt ngào có, bất ngờ có, vui vẻ có, đau lòng có, xót xa có, chỉ thiếu mỗi lời chào tạm biệt.…
"Aaaaaaaaaaaaaa tránh xa tôi ra tôi xin anh hãy buông tha cho tôi"- Tiếng kêu tuyệt vọng của chàng trai nhỏ bé vang lên trong đêm tối tĩnh mịch khiến ai nghe qua cũng cảm thấy xót xa"Kim TaeHyung Tôi Hận Anh"" Jeon JungKook em nghĩ em sẽ thoát khỏi tôi sao"- Hắn cười nhếch miệng"TaeHyung cứu em""JungKook anh xin lỗi""JUNGKOOK TRÁNH RA""Papa ơi ba của con đâu"""…