(ĐM)Chúng Tôi Yêu Em,Liệu Em Có Biết?cđjksfhjs
Nhất thụ đa công,thụ bị đám lang sói theo đuổi,liệu có thoát hay bị xoáy sâu trong đó??Hãy đón xem…
Nhất thụ đa công,thụ bị đám lang sói theo đuổi,liệu có thoát hay bị xoáy sâu trong đó??Hãy đón xem…
Thể loại: hiện đại, sinh tử văn, 1x1, he, phúc hắc ôn nhu công x dương quang ngây thơ thụ…
Câu chuyện số 2Có những người gọi là "người đi gieo thương nhớ." Họ chẳng ở xa ta, cũng không ở lại quá gần. Họ không khẳng định nhưng cũng không phủ định. Họ cứ gieo vào lòng ta hy vọng rồi lại bỏ đi.Thi thoảng họ tìm tới, tưới nước cho hy vọng ấy trong ta.Thank @Annbiuu for this lovely bookcover…
Hán Việt: Ám luyến biểu bạchTác giả: Tĩnh Thủy BiênTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Đoản vănVăn án: Một từ thôi "Ngọt"Hạ Ngôn_Thụ, Mục Hằng Quang_công…
Mình là người viết truyện mới vì vậy sẽ còn nhiều sai sót mong mọi người thông cảm , góp ý để mình sửa với ạ !!!Truyện viết theo hình tượng Mỵ Châu trong lòng của mình nhoa ^3^…
[Bản gốc là tiếng Hàn, bản này đã đc dịch qua tiếng Trung, tui chưa lần ra txt full]Đây là bản tiểu thuyết của một phim Hàn trong list phim tuổi thơ của tui.…
Tác giả: Giản Diệc DungThể loại: ngôn tình, cổ đại, sủng, song trọng sinhLịch ra chương: 1 chương/2ngàySố chương: 107Ngày đào hố: 30/10/2020Văn án: Sau khi trọng sinh, Từ Ấu Gia chỉ muốn sống yên ổn qua ngày.Trong lòng Từ Ấu Gia run rẩy, nàng nhìn người trong tương lai sẽ trở thành quyền khuynh triều dã mà nói:Biểu ca, xin hãy che chỡ muội...Sau khi trọng sinh, Chu Túc Chi chỉ muốn bù đắp những nuối tiếc cho tiểu cô nương mà chàng đã bỏ lỡ ở kiếp trước.Ánh mắt Chu Túc Chi sâu thẳm:Ngoan, nhanh chạy đến vòng tay của biểu ca nào...…
Thiên bình là ông cô gái hoat bát, dê thw,hoà đông nhung ai nd dc sao bô măt dok là ông sát thu máu lanh giêt nguoi vô sô cô còn là con gái cua ông trùm ông ngôn trong lúc cô làm nhiêm vu và găp dc hăn lê quã re sao mong min nguoi thiên dõi…
"mảnh vỡ trong lòng anh còn chưa dọn hết, sao có thể để em bước vào đây? anh sợ em sẽ bị thương mất.""để em cùng anh làm."…
những câu chuyện xoay quanh otp-Notp xin lướt ạ…
Có một cậu bé ngốc nghếch chưa từng nghĩ đến ước mơ, nó có tài năng nhưng không đủ kỳ vọng và khích lệ để nỗ lực đến tận cùng. Gia đình nghĩ nó hay gây chuyện, bạn bè nghĩ nó không đáng tin, huấn luận viên nghĩ nó còn lười nhác, người hâm mộ nghĩ nó cũng chỉ là chiếc bóng của ai đó.Mà ai đó thì khác, cậu chỉ có một ước mơ, cậu biết rõ khả năng của mình, cậu luôn không ngừng rèn luyện để tiến về phía trước. Dù cuộc sống của cậu luôn hỗn độn, bóng tối nhấn chìm cậu biết bao lần, cậu vẫn hết sức mình vươn lên. Cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc buông bỏ, nhưng khi gần chạm đến đỉnh cao, vì người kia cậu lại lưỡng lự.Đoạn tình cảm này thật dài, quen thân nhau cũng thật lâu, nhưng có đủ xứng đáng để đánh đổi bằng cả sự nghiệp đỉnh cao đang từ từ rực sáng.Phần 1: Khai chiến (Ngược Đại Vương)Phần 2: Đấu tranh (Ngược Con Sen)Phần 3: Chấn thương (Ngược Đại Vương)Phần 4: Từ bỏ hay lại lần nữa đấu tranh (Nên nói là ngược ai đây)…
Bao Bao phá lệ ngượng ngùng nói rằng: tướng công, đừng như vậy ~Thù phúc hắc vô hạn cười: nương tử, trốn chỗ nào!Lòng vòng dạo quanh rất nhiều năm về sau - -Thù tóm mệt mỏi, ngửa mặt lên trời thét dài: thối bánh bao, ngươi rốt cuộc là theo còn chưa phải theo! !Đến tột cùng là vui mừng oan gia, ước hẹn cộng phó cua đồng? Vẫn là tìm niềm vui khác, tuyệt ko đâm lao phải theo lao?Khách quan đừng nóng vội, mời xem cái này đối "Búp bê thân" JQ vô hạn quẫn quẫn đời người đi.…
Chấp niệm một đời, bi thương một đời, tất cả cuối cùng cũng hóa tro bụi.Suýt nữa thôi, suýt nữa cả anh và cô đã không phải cách nhau hàng vạn trùng rồi. Đáng tiếc! Tất cả chỉ còn trong hai từ "Giá như!"…
Lưu ý ở đấy chỉ đu Drahar ai ko thích thì vui lòng ko đọc Kết He Có H, có ngọt , có mặn , có ngược…
khoảng trống…
Tôi từng bước vào những mối quan hệ không tên, nơi không có yêu thương thật sự, chỉ để lấp đầy những khoảng trống trong lòng.Cho đến khi anh xuất hiện...khác biệt, ấm áp và đủ để khiến tôi muốn yêu lại lần nữa.Nhưng quá khứ khiến tôi lùi bước... và bỏ lỡ một "ngoại lệ" mà cả đời này tôi không thể quên.…