Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là Nguyên tác tiểu thuyết Lưu Kim Tuế Nguyệt của tác giả Diệc Thư. Bối cảnh truyện sẽ là những năm 90 của thế kỷ trước. Tên và tính cách một số nhân vật sẽ có sự khác biệt với bản truyền hình.Bản quyền bản dịch được đăng tải trên https://hotruyen.com/truyen/luu-kim-tue-nguyet-3237363839312D353133373534Sau khi đọc thì quọ thấy cũng hơi khó hiểu nên dịch lại tổng hợp trên nhiều nền tảng. Nếu khi đọc còn khó hiểu thì các nị tự chịu đi chứ quọ cũng bó tay :)…
Trong đây Tenjiku là một chuỗi cửa hàng pizza, Kisaki quản lý các tài khoản mạng xã hội của họ và Hanma trở thành người thường xuyên trả lời tin của Kisaki Truyện dịch không có sự cho phép của tác giả…
Chả là Creeper không thấy fic về ba người này nên viết để tự thẩm ý mà. Ngoài ra cũng có một số bạn thích ba người này nhưng không thấy fic nên cho phép tớ kiêu ngạo một lần đi.…
Mở mắt ra kí ức đã không còn động lại trong ta... Ta là ai? Cớ sao lại tồn tại? Dạo bước một mình trên dòng đời. Ta, đơn độc tìm kiếm câu trả lời.[Đi tìm chi xa vời vợi,đáp án ngay trước mắt...]"Là ta"Kẻ đang nắm tay ta, ngạo mạn đáp. Đôi mắt sắc bén dưới lớp mặt nạ vàng thuần túy khiến ta bỗng run rẩy. Lần đầu tiên, ta lại lộ vẻ mặt này để cho kẻ khác được chiêm ngưỡng...Vùng khỏi tay hắn, bỏ trốn như nàng Cinderella chạy khỏi chàng hoàng tử khi thời điểm phép màu sắp biến mất.Nhưng, đáng tiếc, ta không phải Cinderella, có thể chạy thoát khỏi hoàng tử và để lại cho chàng chiếc giày thủy tinh còn vương vấn phép màu, để chàng ta cơ hội tìm mình. Bởi lẽ, vốn từ khi bước vào và gặp kẻ trước mắt. Ta vốn chẳng thể trốn được nữa...Hắn kéo ta lại, ép ta nằm trong lòng hắn khẽ thả vào tai ta một lời chủ quyền khiến bất kì nữ nhân nào cũng phải say mê:"Ta bắt được em rồi, nàng bướm của ta." ~~~~~~~~~~~Tên khác: Kẻ bị lãng quênTác giả: KLTình trạng: chưa hoànHiện tại: đang viếtP/s-Có gì sai sót xin hãy bỏ qua vì ta không giỏi văn lắm.-Cứ góp ý thoải mái để ta biết đường sửa chữa nhưng đừng quá đáng(ví dụ nhào vào chửi ta :<)- Truyện chỉ được đăng duy nhất ở wattpad.- Mỗi coment,vote của các bạn là động lực ra chương mới.-Cảm ơn đã ghé thăm coi cái này.…
"Có lẽ bởi con người ta thường không nhớ được mình có những gì nhưng lại nhớ rất rõ những gì mình không thể có."...✍️Chuyển ver CHƯA có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâuĐộ dài bản gốc: 52 chương( full )…
-Yandere trùm hắc đạo tổng tài chiếm hữu công× nhược manh sinh viên nhút nhát khả ái thụ.Văn ánCuộc đời, có ai đã bao giờ nghĩ mình sẽ phải trốn chạy mãi mãi? Con người, luôn luôn có tham vọng. Khi tham vọng quá lớn, nó chuyển thành "chiếm hữu cho riêng mình".Con mồi vốn được định sẵn là kẻ trốn chạy. Một khi con mồi chạy càng nhanh, kẻ đi săn sẽ càng muốn nắm bắt, càng muốn truy đuổi, một mực nhốt nó lại, điên cuồng mà chiếm hữu.Cuộc đời tôi, đã định sẵn là "con mồi".___________________Tôi luôn gặp ác mộng vào mỗi đêm.Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại mơ thấy nó, một ký ức kinh sợ và đầy máu tanh. Hắn ta là một con quái vật... Ngay khoảnh khắc đó, tôi đã phải tự giải thoát mình, tự thanh tỉnh mình, để tôi không ngộ nhận đó là một giấc mơ, một giấc mơ đầy ám ảnh như vừa xem xong một bộ phim kinh dị.Tôi đã phải trốn chạy, trốn chạy khỏi ánh mắt tràn đầy quái dị, trốn chạy khỏi cả thực tại và suy nghĩ của mình. Tôi luôn ước đó là một giấc mơ... ___________________Tôi thật sự rất yêu tự do, tôi không thích bị bó buộc. Tôi không muốn làm một con chim, cho dù được nhốt trong chiếc lồng vàng xa xỉ nhưng lại không thể tự do bay lượn. Nhưng, số phận đã gói gọn chính tôi trong ba từ "không may mắn".Cuối cùng, tôi vẫn là con chim, vẫn là kẻ bị bắt. Càng trốn chạy, càng bị giam lồng, đó là số phận của những kẻ không phải thợ săn. Và con mồi, sẽ chẳng bao giờ thắng. Vốn chẳng thể phản kháng, bất lực dãy dụa ngăn cho thợ săn "chiếm đóng".Mãi mãi không bao giờ thoát k…
"Nhưng, làm thế nào để có cầu vồng... ?" Thành phố cũ, đã từ lâu lãng quên, trên thế giới này có một hiện tượng gọi là cầu vồng... Không một ai còn nhớ được, lần cuối cùng những vệt màu sắc lung linh ấy xuất hiện là bao giờ, cũng không một ai nhớ đến dáng vẻ của nó. Rồi nếu như bỗng một ngày cầu vồng xuất hiện, liệu có đem theo điều gì kì diệu ? Và, làm sao em cứ mãi muốn chờ đợi cầu vồng?…
tác giả: @starshipzvtrans: @hamlemverselowercase. bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không mang ra khỏi nhà mình nếu chưa được sự đồng ý. • văn án: một đêm nọ, chuông báo cháy của trường học đột nhiên kêu lên inh ỏi và đám học sinh nháo nhào thoát khỏi tòa nhà. có vẻ như đó chỉ là chuông báo sai thôi, nhưng sự kiện đó lại tình cờ làm cho wonjin và hyeongjun gặp nhau ở ngoài cổng trường trong lúc tay chân lạnh cóng. wonjin thấy bộ pyjama in hình teletubbies của hyeongjun thì tất nhiên là không nhịn được cười, và cậu bé phải thề rằng mình thấy hàng vạn vì sao trong mắt wonjin.…
Anh ghệ Sơn Khuê deeptry nhà mặt phố bố làm to x Iem ngoan xinh iu Gia Bách mỏ hỗn nhưng dthw =)))Ý là bộ này hài vcl nhưng nó có thể sẽ OE hoặc SE=))) (ừ thì cx có thể HE)Câu chuyện đc kể từ góc nhìn của chính au và đc lấy cảm hứng ngoài đời thật Vui lòng ko mang đi nơi khác ko thì bt tay t O.o…
Nguồn ảnh bìa: https://www.pinterest.com/pin/873065077748333008/• • •Như tiêu đề, vì tôi có quá nhiều cái để nói nhưng không phải cái gì cũng có thể nói với những người xung quanh.Có chửi tục không che. Tôi không phải writer nên lối hành văn có thể lủng củng và khó hiểu. Mong mọi người bỏ qua.Tôi sẽ cố gắng không chọc ngoáy tới những fandom/shipdom mà bản thân không ưa. Nếu có vô tình đả động đến bên nào thì xin hãy nhắc nhở, tôi sẽ xóa đi.Nếu bạn không ưa cái tôi thích thì xin đừng nói lời khiếm nhã. Hãy tôn trọng nhau, nhất là khi bạn đang ở trong sân chơi của tôi.Mong bạn cảm thấy tốt hơn về bản thân sau khi đọc mớ hỗn độn này vì biết ngoài kia vẫn còn một con bé ngu ngơ thất bại hơn bạn.-@ditmehoa_…
Tổng hợp những mẩu chuyện nhỏ, rời rạc về bé Song Hyeong Jun... cũng như các couple mà bé Lem được ship :<< bên cạnh đó cũng là những fic viết chung về từng nhóm nhỏ, X1 và v.v.v…