[Oneshot][HopeMin] Điểm dừng nơi vô vọng.
Hẹn nhau điểm dừng nơi vô vọng em nhé.…
Hẹn nhau điểm dừng nơi vô vọng em nhé.…
Tôi chính là tình yêu và cũng là nghiệp chướng cuối cùng của Hoseok…
Mãi đến sau này tôi mới biết, người là cả bầu trời vô tình bị những đám mây che lấp đi. Peaceful…
Một câu chuyện cũ, về những bối rối khi diễn xuất hoà lẫn vào đời thực.Làm sao thoát khỏi vai diễn khi kì hạn kết thúc đến gần ?…
Đêm ngọt ngào... cho cả anh và em. _____________Tiltle: Sweet NightWriter: DeaulDisclaimer: Có OOC, nhân vật không thuộc về tôi, truyện được viết ra nhằm mục đích phi lợi nhuận. Rating: GPairing: Kim Taehyung x Min Yoongi. Category: Boylove, 1x1, romance, pink. Status: Two-shot.Note: một chút ngọt ngào ㅇㅅㅇ. Deaul.…
Goodbye,Guess these were very last few words that you had left.…
Hãy nghĩ rằng nếu lũ sát nhân của chúng ta sống lại và sống chung một ngôi nhà với một sát thủ ? Ko chỉ vậy, lại cuồng các trò chơi ? Cuộc sống của họ sẽ thay đổi sao đây ?…
(nói chung ở đây có nữ top=)))))#duzacknathoRachel x ZackZackRayAngelOfDeathẢnh bìa trông khá chill nhưng truyện đôi lúc không chill lắm:)[Cảnh báo có yếu tố giam cầm xamlol, đôi khi ngáo ngáo, !CÓ NGƯỢC! và H(sẽ cảnh báo ở đầu chap:)))]…
Tình yêu vô vọng như sao băng vụt sáng qua đời dài thăm thẳm. Nó trượt khỏi tim đau nhói, lại cũng lặng lẽ xiết bao vào mùa đông năm ấy rồi cả tận vô vàn mùa đông sau.Vỡ tan hết rồi, thương yêu của anh!…
Một entry-based fic sến súa, trích từ entry một thời của Uyên Nghi :<.Lâu lâu cũng phải sống cảm xúc uỷ mị lại, để cảm thấy thì ra thế giới vẫn còn những cái kết lãng mạn, dù nó chẳng đẹp là bao.HopeMin//2708 từ// platonic love (?)…
"Có thứ gì đấy đang quan sát họ, có thứ gì đấy không đúng."...________---------________Ngày x Tháng x Năm xxxxCơ thể tôi nặng nhọc, mắt tôi giờ đây không còn rõ nữa...Có vẻ...Tôi nghĩ tôi sắp mất rồi. Mặc dù thế...hình ảnh lụi tàn và mọi thứ xung quanh là một mớ hỗn độn vẫn rõ nét nhường nào. Chiến tranh, tôi không còn từ nào để nói kịp mất, tôi gần...và sẽ không có thì giờ giải thích nữa. Và rồi, nhìn khung cảnh hoang tàn cuối cùng, mắt tôi càng nặng trĩu hơn. Tôi nhắm mắt, mong chờ một giấc ngủ êm đẹp, thứ sẽ đưa tôi đi thật xa...thật xa...và tại nơi đấy, sẽ chẳng có mặt trời, cũng không có mặt, không gì cả, chỉ có tôi...và giấc ngủ ngàn thu.________---------________..."Kunikida, loại!""Tanizaki, loại!""Kenji, loại!""Tachihara, loại!""Yosano, loại!""Dazai, loại!""Atsushi...""...""Reset."________---------_________Ngày xx Tháng x Năm xxxxHổm nay, chúng tôi phải giải quyết những vụ án kỳ lạ(ờ thì vụ nào chả kỳ lạ). Và những vụ này theo lời Ranpo-san nói thì chúng rất có thể liên quan đến hiện tượng siêu nhiên...Ờm...tôi không có ý kiến gì cả, tôi chỉ làm theo những gì được giao thôi. Dazai-san lại một lần nữa giao cho tôi đống báo cáo. À...cũng được 2 năm rồi nhỉ? Ngày hôm đó vui đùa tiếng cười, những niềm vui tràng ngập vào không khí khiếm mọi người tự động nở một nụ cười thật tươi._________--------_________...Thế rốt cuộc...CHUYỆN QUÁI GÌ ĐANG DIỄN RA THẾ???…
#intheholeofdespair…