(thơ ca) di trú - toska
thơ, cái gì đó đại loại vậy. dành cho những ngày muốn đi hoang.…
thơ, cái gì đó đại loại vậy. dành cho những ngày muốn đi hoang.…
[Low Quality Warning] This is about someone who picked up a sword in their dream, which actually appeared on their bed when they woke up.Seeing this, they decide to become a samurai with no experience because they love the money that the government gives when you fight for them.…
đọc thì bít^^…
Là nơi cung cấp bìa cho truyện của tác giả, nếu bạn chưa có bìa, liên hệ team và vào đăng ký thôi!Phụ trách desgin:Mèo,Cá , Awake, LưuPhụ trách thiết kế bìa:Dừa…
Lục Tử Thanh đột nhiên muốn nhìn thật kỹ hình ảnh của mình ở trong bức tranh, muốn khắc cốt ghi tâm dáng vẻ của mình trong mắt Chu Tố Đan là bộ dạng như thế nào.Một thiếu nữ phiêu lãng, đứng giữa cánh đồng hoa diên vĩ, đồng phục trung học, mang tai nghe, tóc buộc cao bay bay trong gió. Những triền động bắt đầu trở lại trong trái tim của Lục Tử Thanh, cậu cảm thấy dường như người trong bức tranh này không phải mình nhưng thật ra lại chính là bản thân mình.Lục Tử Thanh không biết từ khi nào, đột nhiên như vậy lại quên đi dáng vẻ của mình, quên luôn cả việc đã cùng Chu Tố Đan trải qua thanh xuân như thế nào, thậm chí khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trong nắng sớm ban mai của Chu Tố Đan, Lục Tử Thanh đã không còn nhớ rõ nữa. Cậu chỉ biết rằng mình yêu Chu Tố Đan.Yêu đến đớn đau, tê dại cả xác thân......Hôm nay, trời nổi lên vài trận gió nhẹ, nắng lại dịu dàng ôm ấp lấy nhân gian, cảm giác thoải mái vô tận này rất lâu rồi Chu Tố Đan chưa cảm nhận được, hình như lần cuối cùng có được cảm giác này là vào một buổi chiều nào đó rất xa xôi trên cánh đồng hoa diên vĩ, cùng ai nhỉ? Chu Tố Đan gắng nhớ nhưng cố đến cách mấy cũng không nhớ ra. ...Chu Tố Đan vừa đi vừa suy nghĩ, nghĩ mãi vẫn nghĩ không ra. Chợt một đợt gió thổi đến từ phương Bắc, cuốn lấy những cánh hoa trắng sữa không biết từ đâu đến bay lên trong không trung.Chu Tố Đan nhẹ nhàng bắt lấy cánh hoa đồ mi bay bay trong gió, nàng cảm thấy loài hoa này rất quen thuộc. Hình như đã gặp ở đâu đó hay sao?…
KenZin, cậu bé hiền lành nhút nhát, nhưng do 1 tai nạn hi hữu mà vô tình sở hữu đôi mắt của cả Đế Lôi Thần và Quỷ Băng Vương huyền thoại. Cuộc đời của Zin bước sang một trang mới...…
Tôi nhắm mắt, nhìn thấy ánh đèn sân khấu sắp bật sáng, trong hậu đài mọi người đều tất bật chỉnh soạn. Mùa hè những năm đó, ai ai cũng đều vì mộng tưởng mà bận rộn như vậy, cả đám thiếu nữ thần tượng cùng nhau thăng hoa trên sân khấu, những phút giây đó cả đời tôi cũng không bao giờ quên. Ở những năm tháng đó, Châu Thi Vũ từng hỏi tôi một câu : "Tốt nghiệp rồi cậu muốn làm gì?"Khi đó, tôi vẫn còn là thiếu nữ thần tượng với những mộng mơ của tuổi trẻ long lanh đã không ngần ngại trả lời : "Tớ sẽ tiếp tục hát và nhảy, không làm mấy chuyện này thì tớ không làm được chuyện gì khác đâu." Vậy mà bây giờ tôi cũng đã làm chuyện khác, vả lại cũng không còn chấp niệm gì với sân khấu nữa, hoặc nếu có chỉ là muốn nhìn người khác biểu diễn rồi vỗ tay tán thưởng.Tôi không rõ khi đó mình đã hỏi lại Châu Thi Vũ điều gì, chỉ là vẫn nhớ câu trả lời của cậu ấy."Về Giang Tô mở một tiệm hoa, sống cùng Vương Dịch đến già."Tôi vẫn nhớ rất rõ nụ cười rạng rỡ của cậu ấy khi đó, nó đẹp và tinh khôi đến nỗi đã biến thành ký ức không bao giờ phai trong tim tôi. Châu Thi Vũ đi ngược nắng, ánh mặt trời hắt sáng ở phía sau lưng, cậu ấy có cuộc sống bình phàm mà mình mong muốn, nhưng lại tiếc là những thứ bình phàm thường rất khó để đạt được...…
Koedaru Kanzaki là một nhân viên làm công vô cùng bình thường với thân phận kiếp trước là một ma vương của AcialzWorld.Vào một lần cậu đang đi bộ về thì bị một chiếc xe bus chuyên chở học sinh dã ngoại đâm phải và biến mất trong đường hầm. Về phía Kanzaki và lớp 3E họ đã được một vương quốc triệu hồi đến AcialzWorld. Và thế, cậu và những người trong lớp 3E bắt đầu chuyến phiêu lưu của mình tại AcialzWorld.…
Thể loại: hậu cung, cổ trang, sủng, fanfictionTình trạng: đang tiếp diễn__Văn án__Ông trời chưa từng bất công với ai. Không phải không cho ta cơ hội mà có lẽ chính ta chưa nắm bắt được cơ hội đóNếu có lướt qua lần nữa, ta xin thề sẽ không bao giờ từ bỏ nàng.Thiếp 1 lòng 1 dạ mãi bên chàng, hứa với thiếp sẽ mãi bên thiếp nhé, được không?"Sakura ngoan, ta phải đi rồi, năm sau sẽ quay lại với muộn, tặng muội miếng ngọc bội này, ta và muội mỗi người giữ 1 cái, được chứ""Dạ được, huynh phải nhớ năm sau lại đến chơi với muộn nha, móc tay nào"#Đào•••••••••••••••••Lần đầu tiên Đào viết truyện kiểu này. Mong có gì mọi người giúp đỡ ạ^^⚠Mọi sự kiện, sự việc không liên quan đến bất kì 1 tổ chức hay cá nhân nào. Nhân vật, cốt truyện cũng như tên các cung trong triều đình đều không liên quan tới lịch sự, Đào có lấy tên cung trong lịch sự TQ nhưng là lấy bừa ^^' (do ko nghĩ được tên cũng như ko biết ý nghĩa tên cung)Xin nhắc lại câu chuyện này là tưởng tượng không liên quan tới bất kì 1 tổ chức hay cá nhân nào cũng như không có ý gì đến lịch sử TQ cả. Mọi sự trùng hợp Đào sẽ không chịu trách nhiệm(có gì sai nhớ báo để ta sửa•﹏•)Do ta thích trang phục và quen với truyện TQ nhiều hơn nên lấy bối cảnh là TQ nhé^^••••••••••••••••…
~ Những mẩu chuyện nhỏ về Jungmo và Minayeon ~…
Đọc là biết ha... ^^…
"Em đi rồi tôi biết thương ai như vậy đây" "Em đi rồi ấm ấp này dành cho ai" 🍠Mình là Mco cách đọc phiên âm là "EM CÔ" điều quan trọng nhắc 1 lần in hoa chứ bạn mình hay kêu là mờ co hay Mc o lắm á🥹Về truyện các bạn cứ góp ý nha mình nghe hay hông thì mình hông biết😌😌Nói chứ góp ý nào hợp lý thì mình sẽ làm theo nha, còn nặng nề quá mình xin ok bái bai đường anh anh cứ đi😌Với mình viết tùy hứng nên sẽ hông chắc truyện đi đâu về đâu nữa…
Oneshot."Làm gì có ai muốn yêu người đến chính bản thân mình cũng đánh mất...""Không ai yêu thì anh yêu!"-Toàn bộ đều là sản phẩm của trí tưởng tượng.-Vui lòng không đem pic của mình đi đâu khi chưa có sự đồng ý.…
But close ain't close enough 'til we cross the line 😎…
này là biển, và kia, dào dạtcó cánh buồm no gió căng tràn,đây cánh đồng lúa mì nặng hạtcó bài ca yên ả bạt ngàn.…
Yup....nó như tiêu đề vậy.....…
viết theo đơn, đôi lúc tự viết. Nếu đơn có NOTP, Author không nhận = không trả lời comment hoặc phản hồi không nhận. Author khó tánh, nhưng chiều các bạn, đừng làm Author dận. Warning: OOC. Bối cảnh: Hiện Đại, Cổ trang,.... Miễn bạn muốn.Lộn xộn thể loại, SE, HE,OE, BE,... Có GL, BL, BG.…
Tương truyền trong vũ trụ xuất hiện các viên pha lê huyền ảo được gọi là "Sephire" mang sức mạnh kì diệu. Chúng được tạo ra để gửi cho những người nào thật sự xứng đáng được sử dụng và làm chủ được sức mạnh của những viên pha lê đó. Và rồi một ngày, một cậu bé nọ tên là Roxana bất ngờ tìm được 1 viên pha lê huyền ảo nhưng không may đã bị viên pha lê đó khống chế và tự nó hấp thụ vào người cậu. Cậu không hề biết rằng mình đang sở hữu một sức mạnh khổng lồ cho tới khi được Kyouji, tổng tư lệnh của tổ chức Ratatoskr giúp đỡ, cậu cũng đã được sử dụng sức mạnh đang ẩn chứa bên trong mình để giải cứu các tinh linh, đồng thời cậu cũng phải đối đầu với các thế lực đến bên ngoài trái đất đang có ý định chiếm đoạt các viên Sephire và thôn tính trái đất.…
Từ khi Tohka tan biến,Shidou đã trở lại với cuộc sống bình thường trước đây như lúc Tohka chưa xuất hiện,nhưng cậu đã không còn là chính mình kể từ cái ngày đó.Vì vậy cậu đã nghĩ ra kế hoạch hồi sinh Tohka.Dù cậu biết đó là một việc rất khó thực hiện,nhưng cậu vẫn quyết định rằng mình sẽ phải làm việc đó.- Kotori,hãy giúp anh hồi sinh Tohka Ý của Shidou là sao?Cậu hoàn toàn không nghĩ đến cái giá phải trả cho việc này mà chỉ nghĩ đến việc hồi sinh Tohka để cô ấy có một cuộc sống mới vui vẻ hơn.- Dù ta không chắc chắn rằng việc này hoàn toàn khả thi,nhưng Ratatoskr chúng ta sẽ cố gắng hỗ trợ anh trong nhiệm vụ này.Mọi người hãy chuẩn bị cho nhiệm vụ cuối cùng của chúng ta nào.Khi quyết định đó được đưa ra cũng là lúc báo hiệu rằng Shidou sẽ phải vượt qua rất nhiều trở ngại để có thể hồi sinh Tohka và giúp cho mọi người vui vẻ trở lạiDATE•A•LIVE…
Viết về M-TP Không biết giới hạn. Ngẫu hứng viết về anh thôi…