Một Đoạn Đường
Con đường anh đi cùng em là con đường rực rỡ nhất.…
Con đường anh đi cùng em là con đường rực rỡ nhất.…
TẤT CẢ CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG.Mình lưu lại để đọc. Truyện dịch không chuẩn.…
AU thế giới song songNgười trở về x ông chủ doanh nghiệpDịch fic với mong muốn lưu trữ, bản dịch không chuẩn xác.Tên fic gốc : 5114 | 春日见Tác giả : Wiyyyy (AO3)…
"Anh không thể hiểu được trái tim em, nhưng anh sẽ mãi yêu em."…
Truyện dịch.…
Tên gốc: 换盏Tác giả: 绘空事 (LOFTER)AU! Ngày tận thế…
đôi khi em thấy lòng mình nhẹ, và em cười, em gối đầu lên tay và ngâm mấy câu hát thật lâu sau đó…
Gương vỡ lại lànhOCC…
Mong rằng sự cô đơn của em sẽ vượt qua sóng nước trong quãng đời còn lại. Nhưng chỉ cần đừng chữa lành nơi đã từng có anh.…
"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》…
𝗲𝗹𝘆𝘀𝗶𝗮𝗻: peaceful, perfect just as our relationship…
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.…
Lâm Vĩ Tường bị mất trí nhớ, ký ức dừng lại ở hai năm trước - thời mà Lưu Thanh Tùng vẫn còn là của hắnTác giả: 小耳朵Tên gốc: 攀月亮Nguồn: https://annie-memiki.lofter.com/post/1f98d76e_1c66b3301Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả.…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
sau tất cả liệu ta sẽ trở về không? --toàn văn hoàn.…
anh biết anh sẽ yêu em như cách anh yêu em trong giấc mộng.…
Hãy hôn người yêu theo cách của bạn…
"Sự phú quý vinh hoa chẳng khác nào một giấc mộng, mơ mộng hão huyền không thực tế."…
Bỗng nhiên, cả hai cùng nhìn nhau cười.Hai bàn tay nắm chặt trong bóng tối ánh sáng lấp lánh trở nên vô cùng chân thật và sâu sắc.Vương Sở Khâm đã đợi được rồi, Tôn Dĩnh Sa đã đặt cược đúng.Hồng Kông sẽ không có tuyết, nhưng Đức thì có ánh nắng ấm áp.Điều không thay đổi là chúng ta. Duyên phận đã đâm rễ và nở hoa, đó chính là chúng ta.…