[22:00 - fireplace] sehnsucht
nhánh tầm gửi thứ 23 trong đêm giáng sinh _vương sâm húc mơ một giấc mơ mà hắn đáng lẽ không nên.…
nhánh tầm gửi thứ 23 trong đêm giáng sinh _vương sâm húc mơ một giấc mơ mà hắn đáng lẽ không nên.…
-" hức ...hức ... anh ơi... không ..chia tay nữa ... nhớ anh rồi "-" được rồi đừng khóc nữa tôi luôn ở đây , khóc nữa sẽ mệt cho em "…
Vương Sâm Húc và Trương Chiêu.Vạn Thuận Trị cứ bảo là Vương Sâm Húc thích nó.- Sao mày biết?- Nhìn thôi cũng đủ biết, không thì giở bài ra là em biết ngay.…
Một tên kiêu ngạo luôn luôn sủng vợ.…
Oneshort HTruyện chỉ up trên bbbmix@wattpadTruyện có tình tiết phi logic, thuộc thể loại 18+.…
"Chúng ta yêu nhau không phải bằng lời, mà bằng yêu thương và những điều chưa từng nói - như tiếng sóng vỗ vào bờ, như tiếng tim chạm vào tim."…
Yᴏᴜ ʜᴀᴅ ᴍᴇ ɢᴏɪɴɢ ғʀᴏᴍ ᴛʜᴇ ᴅᴀʏ ᴡᴇ ᴍᴇᴛMᴀᴅᴇ sᴏ ᴍᴀɴʏ ᴍᴇᴍᴏʀɪᴇs I ᴄᴀɴ'ᴛ ғᴏʀɢᴇᴛAʟᴡᴀʏs ᴛʜɪɴᴋɪɴɢ ᴏғ ᴛʜᴇ ᴛɪᴍᴇs ᴡᴇ sᴘᴇɴᴛBᴜᴛ I ᴅᴏɴ'ᴛ ᴡᴀɴɴᴀ ᴛʜɪɴᴋ ᴀʙᴏᴜᴛ ʏᴏᴜ...…
toàn bộ nội dung trong fic đều thuộc quyền sở hữu và trí tưởng tượng của người viết.…
Tình trạng : On goingSố chương : 2/3-----Short ficMydei x PhainonCảnh báo : R18Idea gốc : ErosxPsyche…
thanh xuân năm ấy, anh vì em mà để dành một khoảng trời đẹp đẽ.thanh xuân năm ấy, em nhờ anh mà trưởng thành lên rất nhiều, học được cách yêu.thanh xuân năm ấy, ta cùng nhau để lại quá đỗi nhiều kỉ niệm để có thể bình thản bước qua như hai người xa lạ mà không ngoái đầu. nhưng tình chỉ đẹp khi còn dang dở, em chỉ khẽ buông câu chấm dứt.giờ đây xuống phố lướt qua nhau, em cùng những người bạn mới, lướt qua anh cùng những người bạn mới của anh như hai người dưng không quen biết.quay đầu lại một cái, chúng ta lại thấy người dưng ấy biết hết mọi thứ về chúng ta. sau cùng lại chẳng thể nói gì, chỉ quay đầu để lại quá khứ cùng nuối tiếc, bước tiếp về phía còn lại.cảm ơn em, người đã bên anh bốn năm.cảm ơn anh, người đã bên em bốn năm.…
迢迢 (điều điều): xa vời vợi❗️Warning: OOC, ngược tâm, thế thân. Cấm chỉ định cho người có tâm hồn mong manh dễ vỡ. Vui lòng cân nhắc trước khi bấm vào đọc.Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, họ thuộc về chính họ.…
chuyện vị streamer lớn kia mang thaitag: m!preg, slightly!zzkk, diễn đàn!au…
Một câu chuyện fanfic về Lapis và Peridot =) Đủ thể loại =)…
Tôi có thể chắc chắn rằng, tôi đã yêu người từ hàng ngàn năm trước.-------------(A)Mika Pi…
-Trò chơi của một chú chim nhỏ và con mèo.-Con mèo là kẻ nắm quyền trong trò chơi này, điều khiển chú chim nhỏ bằng móng vuốt sắc nhọn, bằng cái lưỡi quỷ quyệt như rót mật.Con mèo tưởng chừng phần thắng đã nghiêng về nó.Nhưng chuyện gì trên đời này mà không thể xảy ra chứ?…
Vương Sâm Húc rất thích tai mèo của Trương Chiêu còn Trương Chiêu lại cảm thấy đuôi cún của Vương Sâm Húc phiền muốn chết.--------------Golden Retriever × Mèo Anh lông ngắn--------------Lưu ý 1: truyện là versatile.Lưu ý 2: thiết lập của thế giới này là mọi người sẽ có tai, đuôi và có kì động dục dài 3 ngày mỗi 3 tháng.…
Khi mà Patroclus - anh họ của cậu và Automedon - người bạn thân thời thơ ấu của cậu đã cưới nhau, họ còn có một đứa con trai kháu khỉnh với nhau.Năm 25 tuổi, vì bị đuổi việc và mẹ cậu đã từ chối gửi tiền lên cho cậu, dẫn đến việc căn hộ của cậu bị cúp điện do cậu đã không trả tiền điện. Cậu quyết định qua ở tạm nhà của Patroclus và Automedon, trùng hợp làm sao mà Automedon lại đi công tác, bỏ lại người anh họ của cậu, người vợ đẹp đẽ của anh ta đang mang thai tháng thứ năm ở nhà với con trai nhỏ.Khi cả hai người bắt đầu có một mối quan hệ mờ ám, đồi trụy thì Patroclus nhận được tin báo rằng Automedon đã bị tai nạn xe mà qua đời.Ở đám tang của Automedon, Achilles đứng cạnh Patroclus, cảm thấy tiếc nuối và thương hại cho anh ra. Tiếc nuối là vì anh ta đã hoàn toàn bỏ lại người vợ đang mang thai và đứa con nhỏ của mình. Cuối cùng, thương hại là vì bây giờ vợ của anh ta sẽ được chính Achilles - người bạn thân thời thơ ấu của Automedon 'chăm sóc', kiêm luôn ba dượng của hai đứa trẻ nhỏ.…
"Nếu lỡ một mai này quên mất tên ngườiTôi sẽ khắc lại những lần quên bằng nụ cười."Trịnh Vĩnh Khang mất trí nhớ rồi, nó không nhớ tên mình, quên cả tên người.Nhưng không sao cả, người đó không sao, em không sao, chỉ cần em muốn, người sẽ luôn bên em, cùng em trải qua bằng nụ cười của họ.Người muốn cảm ơn Trịnh Vĩnh Khang nhiều lắm, vì nụ cười lúc nào cũng như cứu rỗi anh của nó.…
Tác giả: Tịch MôcSố chương: 152 chươngTình trạng: HoànThể loại:Kiếm Hiệp, Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh, Cung Đấu, Cổ ĐạiNguồn:huyetphong.blogspot.comLúc còn sống, y là cảnh sát, nằm vùng. Hắn là kẻ dã tâm, phản nằm vùng!Một hồi vướng mắc thâm sâu, tạo nên một chuỗi tương ái tương sát của chính và tà,Chỉ đáng tiếc một lần ngoài ý muốn khiến hai người không thể đi đến cuối...Nhưng mà... nhưng mà... ông trời cũng đừng ức hiếp người quá đáng như thế chứ!Xuyên tới cổ đại không có máy tính, không có di động, y cũng đành.Nhưng mà tại sao? Kiếp trước hại y còn chưa đủ hay sao?*Mình post truyện để đọc offline, không vì mục đích thương mại. Nếu nhà edit lên tiếng thì mình sẽ gỡ…
Cấp 3 năm ấy cứ ngỡ sẽ trôi qua thật nhàm chán như cấp 2, vậy mà tớ đã thầm thích một học bá của trường là Huy Bách!..Cậu ấy như ngôi sao vậy vì tớ chẳng thể nào với tới cậu. Thế mà một học bá như cậu lại thích một người bình thường như tớ...Vậy mà trớ trêu thay chúng tớ đã bỏ lở nhau vào mùa hạ năm 2013...Đây là bộ truyện đầu tay của tớ có sai sót gì mong mọi người góp ý nhẹ nhàng. Cùng theo dõi "Cậu là thanh xuân tớ!" liệu họ có đến được với nhau?.…