Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ta không tin ác quỷ, càng không tin nhân loại.Ta chỉ tin chính mình.- Author: Kan.- Cover: Commission by Thyy Thy.- Genre: Fanfiction/Đồng nhân Kimetsu no Yaiba.- Main characters: Fubuki Yoru [Amaterasu Taiyou].- Warning: OoC, truyện chỉ mang tính chất giải trí nhưng chứa yếu tố bạo lực, không với mục đích thương mại.- Disclaimer: Ngoại trừ OC thì nhân vật hoàn toàn không thuộc về tôi mà thuộc về tác giả Gotōge Koyoharu, nhưng trong truyện này tôi là người quyết định số phận của họ.…
Thể loại : Tình Trai , Trọng Sinh , Ít Ngược, SủngTác Giả: SàTrạng Thái : Đang cập nhậtThiên chỉ vì một sự lỗi lầm của quá khứ đã mang đến sự tồi tệ cho anh ở hiện tại. Anh đã bỏ lỡ người kia của mình chỉ vì anh không trân trọng tình cảm ấy . Tình cảm một thời không quên tình cảm của sự hồn nhiên chớm nở của tuổi học trò. Anh cảm thấy hối hận lắm . Cũng chính con người ấy bây giờ hiện tại còn tốt không anh còn không biết . Cho tới khi...Vũ cậu đã mắc một căn bệnh ngại giao tiếp với xã hội chỉ vì tình cảm gia đình tan vỡ vào lúc cậu 6 tuổi. Lúc đó , cậu chỉ biết làm bạn với không khí trong một căn phòng trống rỗng . Thế rồi có một người tên Thiên đã cứu rỗi sự thu hận của cậu để cậu có thể bước ra ánh sáng lần nữa... Nhưn rồi ......…
Năm tôi 3 tuổi, cậu 5 tuổi. Dưới cái nắng mùa thu, mẹ cậu dắt cậu qua nhà tôi làm quen. Đó là lần đầu tiên tôi gặp cậu.Năm tôi 6 tuổi, cậu 8 tuổi. Cũng dưới cái nắng mùa thu ấy, hai chúng ta cùng học chung một trường. Cậu luôn đi trước còn tôi thì chỉ luôn lẽo đẽo theo sau cậu.Năm tôi 11 tuổi, cậu 13 tuổi. Vẫn dưới cái nắng mùa thu ấy, tôi vì cậu mà ra sức học hành. Thi đỗ và cùng cậu trải qua 4 năm cấp II.Năm tôi 15 tuổi, cậu 17 tuổi. Thanh xuân là 3 năm, vậy mà tôi đã bỏ lỡ mất 2 năm. Nắng thu như nhạt dần, tôi lại hết mình vì một năm thanh xuân duy nhất.…
Một cô gái bất hạnh vô tình gặp được anh, vị cứu tinh của đời cô! Anh là người đã làm cuộc sống của cô khác đi từ cách suy nghĩ cho đến cách sống, ngày anh đến tất cả mọi thứ đều thay đổi sang một trang khác. Nào ngờ sóng gió ập đến ngăn cản tình yêu của cô giành cho anh, rốt cuộc sau cơn mưa thì trời có lại sáng hay không? Cô có chấp nhận vượt qua bao nhiêu thử thách để đến được bên anh không? "Từ nay tôi sẽ bảo vệ em!""Làm ơn đừng hại đến người tôi thương""OkHeun anh yêu em""Jungkook à, mình chia tay đi!"Thể loại: Fanfic, HE…
-Mộc Hân và Mộc Nhi là hai chị em, Mộc Hân lớn hơn Mộc Nhi 11 tuổi. Mẹ mất sớm, cha bị tâm thần, từ lâu hai chị em chỉ biết nương tựa nhau mà sống. Mộc Hân nghỉ học ở tuổi 18 để theo một đoàn kịch hát. Hai chị em sống chết có nhau-Phùng Nhất, chàng tiểu giám đốc của công ty đào tạo ca sĩ chuyên nghiệp, là 1 đại thiếu gia họ Phùng bậc nhất Kinh đô, với tính cách nông nỗi, háo thắng và không khiêm nhường quyết tâm 1 sống 1 chết với đứa em Mộc Nhi để giành lấy cô chị xinh đẹp - Mộc HânNotice: Truyện không loạn luân, không cái gì hết, chỉ hơi ngược và về cảnh H thì tác giả còn quá non để viết, đợi các tập sau sau sau tác giả sẽ suy nghĩ ạ!!!!!Edit: cái ảnh bìa mình lấy trên pinterest của bạn Black House ạ!…
Một fanfic của mình dựa trên thế giới của Genshin Impact ,các sự kiện trong fic có thể xảy ra trước hoặc cùng thời điểm Nhà lữ hành ( Aether) tỉnh dậy và đồng hành cùng Paimon đi khám phá Teyvat .Các nhân vật của mình thêm vào trong fic sẽ có bối cảnh dựa trên cốt truyện của Genshin Impact cùng với một số sáng tạo của mình .*Lưu ý : Các nhân vật trong đây chỉ là tưởng tượng ,không liên hệ với người thật và không có trong cốt truyện chính của game .Cp chính : Nguyên Châu Luật, Lâm Trận Mài Thương, Diệp Tư, Đổ Ngô Tư Nhân, Đặc Hải Lam, Hoa Hạo Nguyệt Viễn....và sự góp mặt của một số chuang nhân khác .Xin mọi người có thể góp ý và ủng hộ mình hết mình ạ :3…
Tên: Mục TiêuTác giả: 3616CẢNH BÁO OOC NHẸ!!!Update: fic sẽ được up chương mới vào thứ 7 hàng tuầnNguyễn Tùng Dương × Bùi Anh NinhThể loại: song khiết, gương vỡ lại lành, ngọt, hiện đại, mưu kế Văn án: cậu vô tình chạm mặt anh trên sân trường lại đem lòng khảm sâu hình bóng vào ngực trái. Những năm tháng đó là cuồng nhiệt là si mê là hy vọng, nếu nói Bùi Anh Ninh yêu cậu là muốn công khai với cả thế giới thì Nguyễn Tùng Dương yêu anh bình lặng, giản dị. Tình yêu của họ ngây ngô, non nớt lại không bị vấy bẩn một tí bụi hồng trần. Một thế giới nhỏ bé nơi có tình yêu sâu đậm của cả 2 do tớ tưởng tượng ra và 70% dựa vào những tình tiết được chính chủ kể. Fic là của tớ nên không đem đi đâu…
Ngày ấy, nơi cậu gặp anh là tại canteen đại học Siam. Lúc đó cậu năm ba và anh năm cuối. Ngỡ rằng chỉ là sự tình cờ quá đỗi bình thường, vậy mà sự bình thường ấy lại là định mệnh giữa anh và cậu. Thứ định mệnh đó khiến ngày hôm ấy họ đến với nhau. Vậy mà tại sao? Tại sao cậu lại rời bỏ anh ở lại cùng một khoảng không trống vắng kia, bỏ anh ở lại với vườn hướng dương trước kia đầy ắp tiếng cười cùng sự hạnh phúc của cả hai, bỏ anh lại với những bức thư và những món quà sinh nhật không phải chính tay cậu đưa mà lại từ tay người bạn thân của cậu. Tại sao lại bỏ anh lại một mình. Dưới gốc cây rẻ quạt những ngày nắng mưa có một người đàn ông cùng đóa Tulip trắng cứ bình yên ngồi cạnh chiếc bia mộ như đang chờ đợi ai đó trở về. Thật đẹp làm sao...…
Sinh Sinh [生生]CP: Gia Nhậm/Trương Gia Nguyên x Nhậm Dận Bồng OOC Tác giả: 寒扬-HYYYNguồn: lofterTình trạng bản gốc: chưa hoànTình trạng edit: đang tiến hànhEditor: khoai tây/salmon_pieBeta: holing > Khoai: Thật ra mình hoàn toàn không biết tiếng Trung, một chữ bẻ đôi cũng không, mình dùng QT để dịch và nhờ một cô bạn một chữ tiếng Trung cũng không biết như mình beta hộ nên là sẽ có những chỗ còn sai sót hoặc không đúng nghĩa, nên là mình không đảm bảo nội dung là chính xác hoàn toàn, chỉ đúng tầm tầm 60-70% thôi, nên các bạn cứ bình luận để nhắc mình chỉnh sửa bổ sung nhé. À một điều nữa là truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả nên mọi người vui lòng đừng mang đi đâu nhé.…
Blue Lock Au!School - Confession :Khoá xanh nơi chứa những chú bò tót và cờ đỏ của tụi nó !Cp : Rinisa Hionana Shisae Nagireo Kainess maybe Ocxness ? Kunichigi Egoanri Karatoya Các cp sẽ có thể thay đổi !!?Câu chuyện đôi lúc sẽ ở dưới góc nhìn của Y/N ma!e :° Cốt truyện hoàn toàn là của tôi ° Nhân vật cực Ooc ° Không nuốt được mời out…
Hết thảy đều đưa mắt nhìn xuống, cao cao tại thượng trên đầu chúng thần.Chỉ có thể là, Kanshin.- Author: Kan.- Cover: Commission by Thyy Thy.- Genre: Fanfiction/Đồng nhân, non-cp.- Main characters: Kamio Kanshin, những đứa trẻ đến từ thế giới Bungou Stray Dogs, Jujutsu Kaisen, Katekyo Hitman Reborn.- Series:i. Truy Ước.ii. Thần Tâm.iii. Thánh Âm.iv. Kình Lạc.- Warning: OoC, truyện chỉ mang tính chất giải trí nhưng chứa yếu tố bạo lực, không với mục đích thương mại.- Disclaimer: Ngoại trừ OC thì nhân vật hoàn toàn không thuộc về tôi, nhưng trong truyện này tôi là người quyết định số phận của họ.…
"-Trò chơi của anh tôi sao phải đánh đổi tự do của bản thân?" "-Chết thì sao? Cho dù là trước mặt tôi đi chăng nữa!"Là em không phải cô ấy, nếu anh lầm tưởng cảm xúc của chính mình giữa em và người ấy. Làm ơn đi! Ít nhất cô ấy sẽ là mặt trời sưởi ấm trái tim anh ở khoảng khắc trong quá khứ...Hắn lạnh lẽo như tảng băng chìm sâu nơi tối tăm, hắn yêu người con gái tên Nhan Lã Bạc, tận cùng trong hắn đều phẫn hận cha nàng_Tần Thừa Huân, cô là Tần Khiết Tâm_là con gái của người hắn hận không thể phanh thay nhất. Đến cuối cùng, người hắn thực sự dành trọn trái tim là cô? Hai người sẽ đi đến đâu? Là yêu, lại vô cùng thống khổ... Cô yêu hắn đến chết đi sống lại, liệu hắn sẽ không ngần ngại mà đáp lại tình yêu đó? Hay chính là ảo mộng cô tự mình thêu dệt ra...…
Đây đều là những bài viết mình re-up lại từ blog Cellar 1993. và đều đã có sự đồng ý từ bên blog.link blog: https://m.facebook.com/cellar1993/Những bài viết trong đây đều là những suy nghĩ, tình cảm về Bangtan và những thành viên. Bởi vậy mong các bạn ủng hộ và cùng chia sẻ cho chúng mình về tình cảm với Bangtan.Cảm ơn vì đã quan tâm ♥♥…
Hán Việt: Bá đạo tiểu thúc, thỉnh khinh liêu!Tác giả: Mặc Mặc Khanh KhanhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Sảng văn , Đô thị tình duyên , Ngược tra , 1v1Sát thủ nữ vương trọng sinh trở về, lại sợ hai dạng khác biệt đồ vật......Cái thứ nhất là tước gia liêu -- liêu người chết không đền mạng!Cái thứ hai là tước gia thương (súng) -- sát thương (súng) luôn là cướp cò!"Tiểu thúc, tất cả mọi người đều là người đứng đắn, thỉnh nhẹ liêu!"Vệ hàn tước ngoéo một cái môi mỏng, "Ai nói ta là người đứng đắn?"An quân:......【1V1 ngọt sủng văn, nữ cường nam cường cường sủng sảng văn, yên tâm nhập hố! 】…
Tớ là một cô gái mang trên mình đầy những vết thương chưa lành-Cậu là chàng trai ấm áp tràng đầy năng lượng tích cựcThanh xuân của tớ là những ngày mưa ngâu lạnh lẽo-Tuổi trẻ của cậu là những tháng năm rực nỡ ánh dương....Chúng ta vốn dĩ đã là người của hai thế giới, là hai đoạn thẳng song song không hề có giao điểm...vậy tại sao...cậu lại bên cạnh tớ chứ?Xin được gửi một chút tâm tư của mình vào nắng để có thể cảm nhận được hơi ấm, sưởi ấm cho tâm hồn đang dần khô héo kiaHmmm tui viết truyện còn lơ tơ mơ gà mờ lắm nhưng mà hi vọng các bác đón nhận nha. Tình tiết trong truyện với cảnh vật là do tui tự tưởng tượng với lấy trong trải nghiệm của tui í nên nếu mà có sai sót và khác với thực tế thì các bác thông cảm bỏ qua nhe!!!!!!…
(Cô = Y/N. Anh=Oikawa)"Sống là gì?..Là một vận mệnh được sắp xếp cần trải qua những gì cần thiết trong cuộc sống. Sống cần phải giao tiếp, sống cần có mục đích..Sống mà bị cô lập thì không phải sống..Đó chỉ là Tồn Tại."•••-"Ê! Lại đây! Tớ có cái này hay lắm!"-"Ui! Cậu khéo tay thế! Gì cũng làm được."Ngồi bên một góc lớp, cô không phải người thích những cuộc trò chuyện dài đằng đẵng. Chỉ là cô không có thói quen giao tiếp với những người bạn mới, chỉ là cô không muốn nghe những cuộc vui vì thấy thật nhàm chán..Cớ sao lại cô đơn vậy?••Oikawa Tooru..Anh là một người nối tiếng trong trường. Những lần anh được tỏ tình hay được những cô nàng hú hét khi tập luyện không phải là điều hiếm có. Với một người nối tiếng như vậy, thì liệu cô có với tới?…
* Một phút trải lòng cho tuổi trẻ điên loạn: đây là một câu chuyện ngọt ngào không biến cố không đau thương nhẹ nhàng như một tách trà chiều giúp người ta quên đi mệt mỏi. Nếu nhìn ra cuộc sống bạn thấy màu xám thì trong này bạn sẽ thấy màu hồng. Tôi 17 và tôi có quyền mộng mơ quyền ảo tưởng cho đến khi tôi hết 18 khi mà tôi phải đối mặt với cuộc đời nghiệt ngã này. Dù giọng văn không hay vì tôi không giỏi văn nhưng cũng xin đừng giẫm đạp lên đứa con tinh thần của tôi. Tôi chắc đây là điều điên rồ nhất tôi làm khi tôi còn trẻ. Thân!Văn án: có một câu hát như thế này ' best laid plan sometimes are just a one night stand' (sự an bài hoàn hảo nhất đôi khi chỉ là một đêm gặp gỡ). Thất tịch năm ấy có một cô gái ngốc đòi một chàng trai dẫn mình vê nhà. Thất tịch năm ấy mưa xối xả lạnh lẽo nhưng ở đâu đó hai trái tim đang ấm dần. Ở một vương triều xa xôi không tồn tại nào đó chuyện tình của họ bắt đầu...…
AU: Heo Sogogi Couple: ChanBaek (main), HunHan (suport) Thể loại: đầu ngược, sau hường, ngọt, sủng, HE. *Sumary: Cậu yêu anh đến mức buông xuống cả lòng tự trọng, làm cái đuôi nhỏ của anh suốt 5 năm, luôn dõi theo anh, quan tâm anh và nhận lại từ anh là sự lạnh lùng, tàn nhẫn. Với anh cậu chỉ là một con người phiền phức, con người khiến anh cảm thấy ghê tởm.... Vì một sự cố, anh, chính anh đã cướp đi lần đầu của cậu..... rồi lại chính anh vu oan cho cậu, nói cậu không từ thủ đoạn để có anh, nói cậu bày mưu tính kế làm cho anh mắc bẫy...... và nói rằng cậu càng khiến anh ghê tởm hơn........ Cậu yêu anh đến chết đi sống lại, bị anh ghê tởm và khinh thường, cậu vẫn mặc kệ, cậu vẫn mặt dày bám theo anh..... cho đến khi...... cậu.... bị anh đâm một nhát dao...... đau....thật sự rất đau.... đau đến tê tâm phế liệt......đau đến nỗi cậu chẳng còn chút sức lực nào để theo anh nữa...... Cậu buông tha anh như là buông tha cho chính mình....rời khỏi anh.....rời khỏi nơi đã có những kỉ niệm đau buồn nhất của cuộc đời cậu với một tiểu sinh linh trong bụng..... Sau khi cậu rời đi, anh ngạc nhiên vì cậu không còn xuất hiện , cứ tưởng cuộc sống này sẽ trở nên thoải mái hơn bao giờ hết, sẽ không còn phải thấy khuôn mặt kia, sẽ không còn phải nghe giọng nói kia, sẽ không còn phải......... nhưng hình như anh đã lầm...... từ khi người con trai bé nhỏ kia biến mất, cuộc sống của anh trở nên thật vô vị....... một loại cảm giác dâng lên trong lòng ngày một tăng, dư vị thật khó chịu, nó khiến anh có một loại…