atsh ✗ tình ta
❝ tình là gì? tình là ta ❞…
❝ tình là gì? tình là ta ❞…
câu chuyện không có thật, không có thật, không có thật đừng bê em nó đi đâu cả 🙇♀️…
chính thức khui fic thứ 2 nèe, *tất cả chi tiết trong truyện là FANFICRất mong được ủng hộ và góp ý ạaaa><"Bùa chống to6:)"…
hehe bộ thứ 2 tui vt✨✨✨…
trong một lần đi làm phận sự của mình tại một căn nhà ma ám, Hoàng Đức Duy đã đào trúng một chiếc bia cổ, bia khắc " Hoàng Đức Duy chết ngày Tuất năm Dậu, hưởng thọ 25 tuổi" , điều đó làm cậu hoang mang không ngừng cậu đào được bia đúng ngày được khắc trên bia, lạ lùng thật, cuộc đời cậu gặp được thêm những kẻ lạ lùng khác - người tự xưng sẽ giải đáp những bí ẩn khúc mắc của cậu - Nguyễn Quang Anh và cộng sự của anh - Trần Đăng Dương.rốt cục điều gì đã cuốn ba người tới hành trình này?…
buổi trải bài định mệnh lúc 3h sángcp chính: hieugav cp phụ: duongkieu, rhycap, jsolnicky*fic chuyển ver…
lowcase, bad words, văn phong, textfic,..- ở ngoài nhìn vào tưởng khu người nổi tiếng, ở trong sống rồi mới biết là bản demo khu cách ly tinh thần.…
em là cuộc sống, khiến anh phải nỗ lực mỗi ngày để duy trì.anh là trái tim, để em cất giấu và ở bên cạnh mãi mãi.…
"Thư Tình Không Người Nhận"Những lá thư không tên, những dòng chữ dịu dàng gửi đến một người chẳng hay biết. Giữa những trang giấy lặng thinh, một câu chuyện bắt đầu-nhẹ nhàng, chậm rãi, nhưng chẳng thể đoán trước được hồi kết.…
Thị trấn nhỏ nép mình dưới triền đồi, nơi sương mai buông như dải lụa mỏng và thời gian trôi chậm đến dịu dàng. Một người đến vào buổi sáng lành lạnh, mang theo ánh nhìn trầm mặc và khoảng lặng trong tim. Người kia đã ở đó tự bao giờ như một phần của nơi này, như hương thơm dịu nhẹ trong căn bếp sáng đèn mỗi sớm mai.Họ chẳng nói nhiều. Chỉ là những ánh nhìn chạm khẽ, một nụ cười ấm hơn cả ánh nắng muộn chiều. Và rồi, giữa không gian bình yên ấy, điều gì đó đã nhen lên - lặng lẽ, chậm rãi, nhưng đủ để sưởi ấm những vùng tim lạnh nhất.…
Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả, hoàn toàn không có thật 🫰🫰🫰🫰Bộ này mình viết giống với chương trình đến 70-80 %, mình sẽ thay đổi vài chi tiết cho hợp với chuyện…
" Đăng Dương khó tính, khó chiều ngày nào cũng đến ngày này à?"…
Chuyển ver từ bộ "Nhổ răng khôn gặp lại bạn trai cũ" (tác giả: Môi Bưu Phồn Não) trên web truyenfull Thể loại: Gương vỡ lại lành, oan gia ngõ hẹp, trúc mã, góc nhìn của thụ, tình cảm, 1×1, HE.Quang Anh giả bộ nghiêm túc nhưng thực ra hơi điên x Đức Duy thẳng thắn, ngầu lòi, hiphop😁…
Bùng binh là gì ? Bùng binh là negav ☺…
📌ĐÂY LÀ TRUYỆN CHUYỂN VER✨chuyển ver ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP của tác giả @HanMeyii ✏️lịch đăng: tuỳ hứng❤️🔥______________Đức Duy nghèo đến mức không một xu dính túi, cho đến khi cậu chết đi và xuyên vào tiểu thuyết, trở thành thiếu gia được gia đình giàu có nhận nuôi, có cả một gia tài! Nhưng đây lại là một bộ cẩu huyết: cậu chỉ là nhân vật pháo hôi trong khi thiếu gia giả là tâm điểm. Bị cha mẹ lạnh nhạt, lại còn bị ép kết hôn với Quang Anh - một nhân vật phản diện ốm yếu tàn nhẫn.Trong tiệc đính hôn, thiếu gia giả bày mưu ép cậu bỏ trốn làm trò cười cho thiên hạ. Không ngờ, Đức Duy lại sáng mắt, hào hứng lao đến bên Quang Anh, gọi ngọt ngào: "Chồng yêu!". Trong mắt cậu, Quang Anhi chính là "cỗ máy ATM sống". Không chần chừ, Đức Duy ngồi lên đùi hắn, tay nắm tay đầy tình tứ: "Anh tin vào tình yêu sét đánh chứ?"Mọi người xung quanh kinh ngạc, nghĩ Đức Duy chắc chắn sẽ bị đẩy ra. Nhưng Quang Anh chỉ mỉm cười: "Tôi tin!". Trước mặt bao người, hắn bế Đức Duy lên và đưa về nhà.Đức Duy bàng hoàng: Khoan đã! Để tôi xuống! Kịch bản của anh sai rồi!Trước tình huống éo le, Đức Duy buộc phải dấn thân vào làng giải trí để làm giàu, đồng thời "chăm sóc tận tình" cho "chồng" cho tới khi hắn sắp qua đời theo nguyên tác.Quang Anh yếu ớt hỏi: "Em có đồng ý đáp ứng mọi điều anh nói không?"Đức Duy nhớ đến gia tài kếch xù, gật đầu như điên: "Anh cứ nói đi, em đều đồng ý cả!"Chỉ vừa gật đầu, người "sắp chết" đó lại bật dậy mạnh: "Chính miệng em nói đấy nhé!"Sáng hôm sau, Đức Duy ngơ ngác tỉnh dậy…
- Tớ thích cậu- Quang Anh thích tớ á? Tớ cảm ơn nhé- Hoàng Đức Duy!! Không phải là cảm ơn- Vậy...tớ rất cảm ơn Quang Anh…
ba mươi mấy con người, mỗi người một tính lại gộp vào chung một cái chung cư…
hố đầu tiên của rhycap 🥹all for rhycap…
Anh và em có hôn ước,nhưng anh đã có người yêu còn em thì thích thầm anh từ bé."Hôm nay anh ở nhà với em được không?""Cậu nghĩ mình là ai mà kêu tôi ở nhà!?""Xem lại danh phận đi"Anh nói xong liền bỏ đi,không cần nói em cũng biết anh đi đâu...…
chỉ là mê hai ảnh quá nên fic này ra đờiTất cả tình tiết đều là tưởng tượng của mình.…