lông vũ, lông hồng ;; jhs x myg
nhẹ như lông vũấm như lông hồngchuyện tình của min yoongi và jung hoseok là tim như ngập bởi đường…
nhẹ như lông vũấm như lông hồngchuyện tình của min yoongi và jung hoseok là tim như ngập bởi đường…
chuyện kể về cuộc đời một nhà kinh doanh tài giỏi…
được rồi, chúng ta có thể ngừng trò chơi ở đây…
Em như là đại dương xanh ngắt khiến bao người ao ướcCòn anh là đám là khô rơi lặng yênÁnh nắng đến vây quanh emCòn nơi anh tàn tro quấn lấyAnh như vì ngàn sao biến mất khi huy hoàngCòn em là bình minh đem theo trong tim muôn vàn rạng rỡTa vốn không thuộc về nhau , sinh ra đã là thứ đối lập nhau…
chuyện kể về Vương Nguyên và cô gái. 2 ng gặp nhau lúc nhỏ trong 1 chuyến du lịch. trong khoảng thời gian đó 2 ng quý mến nhau và Vương Nguyên đã hứa sẽ bảo vệ cô gái tới cùng. nhưng r cx đến lúc phải chia tay. 2 ng đã tặng nhau 1 vật lm tin để mai này gặp nhau, đó là chiếc vòng cổ hình bông tuyết trắng bên trong có khắc chữ Roy & Xu. thời gian vùn vụt trôi qua. cx đã 15 năm trôi qua. vương Nguyên và cô gái lúc này đã 21 tuổi. Vương Nguyên cùng 2 ng bn nữa đã thành lập 1 nhóm nhạc vô cùng nổi tiếng. còn cô gái cx đã trưởng thành và trở thành 1 ng mẫu nổi tiếng, nhà thiết kế tài ba, chủ tịch của dãy tập đoàn nổi tiếng toàn TG. 2 ng tuy đã trưởng thành và có sự nghiệp riêng liệu họ có thể gặp nhau và yêu thương nhau hay chỉ là những người bạn tốt của nhau. chúng ta cùng tìm hiểu tiếp trong truyện nhé…
Nguyên: ( Long tộc ) Đồng nhân: ( chư thần hoàng hôn ) Tác giả: Tịch di CP: Caesar · Gattuso & Sở Tử Hàng (hàm phó CP Lộ Minh Trạch & Lộ Minh Phi) Nội dung nhãn: Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Sở Tử Hàng, Caesar ┃ phối hợp diễn: Lộ Minh Phi, Lộ Minh Trạch, Hennessy, an phách Rothe ┃ cái khác: Long tộc, khải sở, trạch phi, chính kịch ̣…
Không phải gắn bó thân thiết với nhau như anh em ruột thịt, nhưng lại là những tên ngốc đáng yêu nhất, cho nên LNG23 dù là xuân hay hè thì cũng có chút gì vấn vương chứ nhỉ. Nói chung là chỗ ghi lại hành trình chưa trọn vẹn của bọn họ…
"đã từng như thế" gồm thơ và tản văn. những ngày sài gòn trông cô đơn, mình vu vơ viết lên vài ba dòng, không biết cất ở đâu cuối cùng quyết định đem lên đây. câu từ vụng về không ý nghĩa, tuy vậy nó vẫn là những cảm xúc khó quên của cái tuổi ngấp ngưỡng bước sang những ngày trưởng thành, vậy nên mình muốn lưu lại nó, để sau này khi nhìn lại, mình sẽ nhớ bản thân đã từng trẻ trâu đến thế :) nếu #minhseshipYulYencadoimat là một thiếu niên dở hơi chuyên đi viết mấy fic đọc mệt ơi là mệt vì độ sến và chẳng bao giờ câu chuyện đi đến kết thúc buồn thì leo sẽ ngược lại, một thằng ất ơ, vẫn dơ hơi vẫn sến nhưng nó biết buồn và cô đơn. ở đây mình sẽ là leo.dành cho ai muốn hỏi, ảnh bìa mình chụp ó.-từ leo a.k.a #minhseshipYulYencadoimat-…
Mọi người vô tình tham gia một trò chơi, đó là trò chơi Ma Sói. Chia ra 3 phần:- Phần 1: Trò ma sói của các con team Bray và Thái- Phần 2: Trò ma sói của team anh Bâu và Big- Phần 3: cũng là trò đó nhưng với huấn luyện viên và ban giám khảo 3 mùa…
Blue Lock là 1 ngôi trường danh giá hàng đầu ở đó có rất nhiều thiên tài đc hoài tụ tại đây, đc đào tạo ra những viên ngọc quý trong đây có 1 người mang vẻ ngoài sắc xảo đc nhiều người thích thú nhưng đố ai bt đc đây chỉ là vẻ ngoài bên trong giống như 1 thứ đc gọi là "TRÊU ĐÙA TÌNH CẢM"Nhắc nhở : OTP tôi cấm đục! ko thik thì lượn dùmKo thik thì ra ngoài ko tiễn.…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…
Việt Nam là một cô gái mạnh mẽ với tính cách độc lập. Vào năm cô 12 tuổi thì được người anh trai của mình là MTGPDTMNVN tiết lộ rằng cô là một phù thủy nên sẽ phải theo học 1 trường phép thuật mà anh cô đã từng học lúc còn trẻ nhưng trước giờ chưa bao giờ kể cho cô, vào đúng năm 12 tuổi( vì số 12 là con số may mắn) và những chuyện kì lạ trong ngôi trường đó khiến cho cô phải điên đầu.…
Tôi gặp em vào một buổi chiều ở bên con sông nọ, nơi quê hương của tôi và em. Em là một cô gái hiền lành và thường xuyên xếp những chiếc bè bằng lá và để nó trôi dọc con sông, em nói đó là em muốn nó sẽ tạo một kí ức để tôi nhớ, lúc đấy tôi chỉ biết cười và cho qua. Nhưng giờ đây khi biết em đã mang trong mình một căn bệnh làm em mất trí nhớ, tôi đã không kiềm nổi lòng để giúp em nhớ lại, nhớ lại những chiếc bè kia...…
Author: ClassyTomboy9327Link gốc: https://archiveofourown.org/works/26386876BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI ĐÂU HẾT!____________*****__________Lời tác giả: Vậy là tôi đã đọc fanfic In Another Life và tôi có được cảm hứng để viết điều này, và tôi chỉ muốn nói là cho dù câu truyện ấy khiến tôi khóc một dòng sông, tôi vẫn yêu nó rất nhiều. Vậy đó. Cái này giống như một món quà từ tôi, chắc thế? Yep.Note: Lấy cảm hứng từ In Another Life của LittleLuxray____________*****___________Có điều gì thắc mắc thì sang fic 'Những rắc rối khi tui dịch truyện' nha.Enjoy!…
CẢNH BÁO TO ĐÙNG: LUẬN LOAN, MẤT NÃO, THÔ TỤC, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌCSau cái ngày sinh nhật tuổi tuổi 17 bị bố phá thân, Lục Vi Vi lại liên tiếp bị những anh đẹp trai khác nhau chịch, từ đó bị dạy dỗ thành con điếm dâm đãng thèm chịch.Nhưng người mà cô yêu thật lòng là ai?Thích Dương âm hiểm lạnh lùng.Tần Sở hung ác quyến rũThanh mai trúc mã Chu ChuTriệu Tử Mộc dịu dàng đa tìnhHay là người bố vẫn luôn bảo vệ cô?Mãi cho đến khi cô tìm được cô gái xinh đẹp đeo kính râm, cô mới phát hiện ra, chân tướng không chỉ đơn giản như vậy, tất cả chỉ là một trò chơi mà thôi...Cái gì? Trò chơi? Hừ, Lục Vi Vi cô sẽ không chịu chấp nhận số phận như thế đâu, quay người vịt hóa thiên nga, đám đàn ông thối các người cứ tắm rửa sạch sẽ chờ bổn cô nương dạy dỗ đi.Nữ chính trước yếu đuối sau phản côngNP không có nam chính, cao H khẩu vị nặng, có tình tiết cốt truyện.…
Diệp Hoàng Phúc là một chàng trai trẻ với học lực tầm trung nhưng đổi lại được cái nhan sắc...méo bằng ai mà lựu đạn thì méo ai bằng.Mỗi khi cậu đã quăng lựu đạn thì méo ai sống được. Như rằng chơi game, quăng cái bọn địch chết hết. Như rằng mua hàng trả giá, quăng cái: "Nó là của bố mày". Hoặc như rằng bọn ngôn lù đóng trò hãm cẹc trước mặt cậu, quăng cái: "Chúng ta đếch thuộc về nhau~ Chúng ta đếu thuộc về nhau~~~Chúng ta đéo cần gì nhau~~Mày cứ đi theo người mà mày cần~~~"Thế nên lí do sống của cậu rất đơn giản. Sống chỉ để quăng lựu đạn và quăng lựu đạn để sống. Nhưng vào một ngày đẹp trời nọ, cậu không chỉ quăng 1 cái mà là tận 3 cái. Đã méo làm rung chuyển được cái người mà vừa có nhan sắc vừa có một cuộc sống giàu sang, IQ thì lại vô cẹc. Vậy mà còn bị phản lại làm cho cậu muốn hộc máu, lên huyến áp mà thăng hoa ngay tại lúc này mà. Đm đời.…
Hic hic đây là một trong những lí do để toi sống tiếp trong cái fandom này toi yêu hai tác giả Slime và Quill quá trời oi*Tác giả đã đồng ý cho tôi sửa và đăng lại. *Đây là link đến trang của tác giả: https://somebodyalreadytookthis2.tumblr.com/*Hãy hỏi để được repost.…
Truyện này mình cop lại để đọc offline, không phải là của mìnhTác giả:NeletaThể loại:Đam Mỹ, Xuyên KhôngNguồn:covannhahac2412.wordpress.comThể loại: Tương lai, khoa học viễn tưởng, xuyên không, sinh tử văn, HE.Coupe chính: Hiên Viên Chiến (Công) x Lục Bất Phá bản chính (Thụ)Coupe phụ: Thượng Quan Nông (Thụ) x Âu Dương Long (Công) x Tư Không Vô Nghiệp (Công)Edit: Baoabo, CloverTình trạng bản gốc: 132 chương chính văn + Phiên ngoại, đã hoàn.Ngươi đã từng thấy qua gấu trúc chưa? Khẳng định là đã thấy qua rồi. Vậy còn gấu trúc hình người thì người đã thấy chưa? Chưa bao giờ gặp.Nói cho ngươi biết nha, kỳ thật, gấu trúc hình người giống nhân loại như đúc: tóc dài, mặt búng ra sữa, mắt to, hai mí, cao 1m70, cộng thêm các bộ phận trên cơ thể đều hoàn mỹ. Ở thế giới này, hắn chính là người - gấu trúc nói trên; danh hiệu ── Mang Tang Tử - nghĩa là "Gấu trúc*" được mang về từ cố hương. [* Gấu trúc ở Trung Quốc được xem là quốc bảo, ý ở đây nói em Lục Bất Phá xuyên không, được mọi người nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.] Hận, hắn hận a, hắn hận cái miệng quạ đen của mẹ hắn, mỗi ngày ghé vào lỗ tai hắn niệm không ngừng nghỉ "Xuyên qua xuyên qua", kết quả hắn bất hạnh xuyên qua thật. Sai rồi a, mẹ thế nhưng lại tính sai! Hắn không xuyên về cổ đại, lại càng không xuyên tới tương lai, mà... hắn... mà... hắn bay thẳng ra khỏi trái đất, đi vào vũ trụ a! Ô ô, ít nhất cũng phải làm cho hắn cùng dân bản địa giống nhau chứ, tại sao chỉ mỗi mình hắn mang hình dáng thuần khiết của nhân loại ở cái hành tinh Mang Tà này chứ - hắn…
" Anh có biết điều bi ai nhất trong tình ái là gì không? Đó là khi em muốn buông xuôi tất cả thì anh vẫn không biết đã từng có một người yêu thương anh rất nhiều."Seok Jin ! Chàng trai em thương, thương đến chẳng dám chung đường ! Dù sao này, đoạn đường anh đi là với chị ấy...Nhưng em mong, trong kí ức của anh vẫn còn một ngã ba đường dành cho em !…
- Yahhhhh!!!!!!! Đánh này!!!!!!!*Bộp*- Em làm gì thế Osomatsu?Choromatsu ngừng phơi đống quần áo, xoay người lại nhìn bé con đang cầm kiếm đồ chơi, đeo mặt nạ siêu nhân hướng về phía mình. Nhóc con tên Osomatsu kia lùn tịt chỉ cao tới thắt lưng của cậu, là hàng xóm gần nhà cậu, hôm nay bố mẹ nhóc có việc phải về quê nhưng Osomatsu vẫn còn sốt nhẹ nên bố mẹ nhóc không dẫn theo, thật may hôm nay Choromatsu cũng không phải đi học nên sẵn tiện cậu giữ nhóc giúp.- Em là siêu nhân! Phải đánh quái vật!Osomatsu giơ cao thanh kiếm, làm động tác như siêu nhân trong phim, nhưng nhìn đáng yêu hơn nhiều!- Vậy anh là quái vật hả?- Không. Quái vật xấu xí lắm, anh Choromatsu đẹp thế sao làm quái vật được.Nhóc con lắc đầu trả lời, câu nói vô cùng ngây ngô nhưng lại khiến cậu thấy rất vui. Cậu khom người xoa đầu nhóc rồi quay trở lại với công việc của mình. Osomatsu đưa mắt nhìn theo cậu sau đó ngoan ngoãn bắt ghế ngồi cạnh, vẫn đeo chiếc mặt nạ trên mặt.- À, em hạ sốt chưa?Choromatsu vừa móc cái áo lên sào vừa hỏi- Đỡ hơn rồi ạ.Bé con đung đưa chân, mặt cúi thấp, bất ngờ chiếc mặt nạ bị lột ra để lộ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, cậu đưa mặt lại gần hơn, áp trán mình vào trán Osomatsu để chắc rằng nhóc đã hạ sốt. Choromatsu không hề để ý hai tay nhóc con đang siết chặt ống quần mình và đổ đầy mồ hôi, gương mặt nửa cúi xuống vì phải giấu đi cặp má đang ửng hồng, nửa ngước lên vì bị cậu cố định bằng tay.- Ừm, có vẻ đã hạ sốt thật.…