[pondphuwin] [joongdunk] Người yêu hay partner
partner or faen…
partner or faen…
* toàn văn kết thúc, cảm tạ các độc giả nhỏ đối với Kiều Kiều ôn tồn ca hậu ái, a a cộc! Tiếp đương hiện ngôn « nàng như vậy đẹp như vậy » *【 khí phách hung tàn lưu manh lão đại vs nũng nịu bạch phú mỹ; theo mọi người nói là cao ngọt 】Nũng nịu bạch phú mỹ Thẩm Kiều, bị liếm máu trên lưỡi đao lưu manh đầu lĩnh Tạ Thanh coi trọng.Đêm nào, hắn hung dữ đem nàng ép góc tường, dao bổ dưa vỗ nàng tuyết nộn non gương mặt nhổ ngụm vòng khói: "Hôn ta một cái, ta liền thả ngươi!"Tiểu mỹ nhân dọa đến nhánh hoa run rẩy: "Tiểu ca ca, cầu ngươi dịu dàng một chút, ngươi, ngươi đem ta dọa sợ..."Có thể nam nhân lại càng nghe nàng khóc vượt hưng phấn: Dáng dấp câu người không tính, liền khóc đều TM dễ nghe muốn mạng!Không được không được, cái này không thể thả, tuyệt không thể thả..."Không cho phép khóc, lại khóc ta liền hôn ngươi!"Thẩm Kiều vạn vạn không nghĩ tới, lúc trước cái kia mỗi ngày dữ dằn muốn hôn nàng tiểu lưu manh, lại là ngày mai thiên chi kiêu tử, kim cương nam thần, nên nói nàng không may đâu, vẫn là gặp vận may đâu?【 nhỏ kịch trường 】Tạ Thanh: "Kiều Kiều, ngươi thích nam nhân kia, ta liền hủy đi nam nhân kia, ngươi nói xong sao?"Thẩm Kiều: "Tốt tốt tốt, kia ta thích ngươi tốt!"Tạ Thanh: "..."Liền, hai người kết làm tình nhân.…
Tác giả: MillenniumRingLời tựa—— ở quang minh bên trong xong xuôi vật ngữVật ngữ đã xong xuôi, nhưng cố sự vẫn chưa chung kếtTruyền thuyết đản với quang minh chính diện, tồn tại với hắc ám mặt tráiBan ngày chậm rãi kết thúc, bóng đêm dần dần ăn mònLữ trình hạ màn kết thúcNgày xưa hào quang ký ức vu tâm Nhưng mà, mọi người lãng quên, là cái kia lưu lạc hoàng hôn...ps: Yugi vương cùng người, thầm biểu hướng vềChú ý: Bài này nguyên lai phát ở baidu thầm biểu đi, hiện tại bản bộ xong xuôi sau sửa văn trùng phát, thuận tiện xem... = =Bản nháp hòm thao tác, đại khái hai mỗi ngày [Tenten] canh một. Bởi vì bình thường rất bận, ma thời gian sửa văn hơn nữa còn muốn viết dưới bộ... Nếu như ngày nào đó quên càng, ngày thứ hai bù đắp...Bài này đam đẹp, không thể nào tiếp thu được xin mời điểm xoa, ta không phải nhiệt huyết người quyết đấu...ps: Nguyên lai bản văn chương này phát ở ta một cái khác ID dưới, thế nhưng ta nghĩ một hồi vẫn là mới tới một người đi, tương đối dễ dàng, trước tiêu đề chương bị ta khóa chặt cắt bỏ , nếu có thể xin mời một lần nữa thu gom đi ~>///
Tần Mịch , Tiểu Hàn, Tử Kì là ba cô bạn thân từ thời tiểu học. Tần Mịch có một vị hôn thê do ba mẹ cô sắp đặc tên là Thiên Sơ... nhưng cô không hề có tình cảm với vị hôn phu này vô tình trong lần xuyên không đầu tiên của cô quay về thời tam quốc lại vướn phải những rắc rối không đáng có... cô đã đắc tội với Âu Băng người mang danh lạnh lùng nhất phong kiến thời đó .cô lại trùng hợp đến đúng lúc hoàng thượng đang tuyển nô tỳ hầu hạ nhị hoàng tử cô đã được tuyển vào cung nhờ vào tài năng xuất chúng của mình... nhưng liệu nó sẽ dẫn cô đến con đường tràn đầy hạnh phúc hay là những phiền phức rắc rối không cần thiết..? liệu cô sẽ có thể trở về để thành hôn với Thiên Sơ theo lời ba mẹ cô hay là bị sự quyến luyến của thời tam quốc níu chân... hay cô đã tìm được ý trung nhân của mình chăng !? đó vẫn chỉ là một dấu chấm hỏi vì thời hiện tại cô đang sống quá cách xa với thời cô xuyên không trở về năm cô sống ở hiện tại là năm 3320 năm cô quay trở về lại là năm 1320 cách nhau tận hai thế kỉ thì liệu cô sẽ chon con tim hay là nghe theo lý trí !?…
Thanh xuân như một cơn mưa rào đầu hạ, Mang phép lạ tưới mát tâm hồn taDù biết nó chỉ là thoáng qua,Nhưng lại có dư vị nhớ mãi.Dẫu cho cơ thể có lạnh giá,Nhưng vẫn tự nguyện đắm chìm.Thanh xuân như là một món quà mà tạo hóa đã mang tặng chúng ta. Nó quý giá và là thứ duy nhất trên cuộc đời này mà chúng ta luôn muốn níu giữ. Cuối cùng món quà nào qua thời gian đều cũng phải cũ đi và trở thành một điều kỉ niệm ghi nhớ mãi trong tim. Nhưng khi nhớ lại bạn sẽ có cảm giác gì ?Hạnh phúc, nhớ nhung hay nuối tiếcNếu như có thể quay về thời gian ấy tôi sẽ học tập chỉ để có thể vào trường đại học tốt.Nếu như có thể tôi muốn chụp nhiều bức ảnh với bạn bè.Nếu như có thể tôi muốn nói với cậu ấy rằng "tớ thích cậu".......................Bạn có nhiều cái 'nếu như' không? Phải chăng chúng ta đã nợ thanh xuân lời xin lỗi?Nếu lúc đó ta đủ trưởng thành thì lúc này chúng ta có còn nuối tiếc?…
Kuro là 1 học sinh cấp 2, vừa mới tròn 15 tuổi, thực chất Kuro được tạo ra bởi DIO và gửi cho 1 gia đình tại Việt Nam để thoát khỏi sự để ý của gia đình nhà Joestar. 1 ngày nọ, cánh cổng không gian liên kết các vũ trụ, người đầu tiên đến được Thế giới của Kuro là Jotaro Kujo. Và cuối cùng Kuro cũng nhận được năng lực Stand, và chuyện này lọt đến tai của Jotaro, anh đi tìm và gặp được Kuro. Và cả hai cũng đều biết rằng DIO còn sống và hắn ta đang nhận được sức mạnh mới - Ascension Heaven. Cả Jotaro và Kuro cùng đi tìm những Jojo khác ở dòng thời gian khác để tiêu diệt DIO, 1 lần và mãi mãi.…
7 năm! Từng nói, từng cười, từng yêu... Chỉ là... đã từng mà thôi. 7 năm thanh xuân chỉ có duy nhất mình anh. Anh vẫn luôn như vậy, chưa từng tin tưởng em. Vì câu nói của cô ấy, chúng ta.... đã đánh mất nhau. Thời học sinh, ngày ngày bên nhau, cùng học, cùng chơi. Lớn lên, cùng nhau cố gắng, đi sớm về muộn, chăm chỉ kiếm tiền chỉ vì.... muốn nhanh chóng được ở bên nhau. Lúc anh nói chia tay, em không níu kéo, vì em biết... chúng ta đã không thể quay trở lại như trước kia được. Giữa chúng ta có khoảng cách quá lớn, một là cô ấy... hai là... bệnh... của en. Mặc dù, sáu tháng còn lại... muốn ở cạnh anh thật nhưng nếu anh không cần... thì thôi. Ngoài chúc phúc cho anh và cô ấy, em không biết nên làm gì. Cô ấy nói, do em nên cô ấy mới bị mù... không hề.. em chưa từng làm. Dù không phải em.. nhưng đôi mắt này.. em sẽ hiến cho cô ấy. Sau này không còn em bên cạnh anh nhưng đôi mắt này vẫn có thể dõi theo anh Chí Khanh, tạm biệt! Chúc anh hạnh phúc ..... Biết rõ mọi chuyện, biết cô đã mất, liệu anh sống thế nào? Anh có hối hận vì những chuyện mình làm không? Anh làm tổn thương cô nhiều như vậy... liệu anh có từng đau khi cô như vậy không? Anh có phải trả giá cho những gì mình làm không? Anh... mất cô thật rồi!!…
tác giả: vô danhCó một loại người từ sinh ra đã cô độc. Đến khi mất đi vẫn cô độc. Cho dù cố níu kéo, thoát ra khỏi địa ngục. Thì cuộc đời vẫn mặc định rằng họ bất hạnh.Cũng có những tiếc nuối, hối hận dặn vặt ta đến suốt cuộc đời này. Dù cho cố gào thét người cần nghe vẫn không thể nào nghe được.Đừng trách bản thân vì không thể giúp ai đó thoát khỏi địa ngục của cuộc đời họ. Vì họ đến với thế giới này chính là để hoàn thành sứ mệnh, hoàn thành trách nhiệm, hoặc để trả nợ thế gian. Để hoàn cảnh chà đạp. Thì kiếp sau mới có thể trọn vẹn.…
Hắn là cái khốc trung mang tiểu bĩ bộ đội đặc chủng, trưởng thành ba mươi mà đứng chuẩn bị thành cái gia,Nhất thời tâm động, thiết huyết quân nhân cư nhiên xem thượng nhìn như nũng nịu đàn tranh lão sư!Truy, vẫn là không truy? Đó là một vấn đề...Văn nghệ cô gái cùng thiết huyết quân nhân giao hòa,Một nửa là nhu tình thủy, một nửa là cứng cỏi cương.Hắn cho rằng: này cô gái nhìn như ôn nhu mà yếu ớt, trong khung đã có dũng cảm mạo hiểm tinh thần, khi thì cẩn thận khi thì rất là lớn mật.Nàng tiếu đáp: người ta rõ ràng cũng rất ôn nhu hiền thục thôi, mục tiêu của ta là muốn làm cái người gặp người thích ôn nhu phái hiền thê lương mẫu.Nàng cả giận nói: lần sau ta muốn đổi cái ôn nhu điểm nam nhân!Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền: đừng làm không thực tế mộng, ta nhưng là chức nghiệp quân nhân. Công chiếm thành trì sau không cho phép quân địch tiến vào!Nàng nhíu mày: chức nghiệp quân nhân rất giỏi a? Kia cũng không thể bắt nạt nhân nha!Hắn cười xấu xa: chức nghiệp quân nhân nhưng là nhược thế quần thể, chịu bảo hộ đối tượng, ngươi đừng bắt nạt ta là tốt rồi.Thoải mái hài kịch, nhiệt huyết mà không cẩu huyết quân ngôn, tuy nói là lãng mạn tình yêu chuyện xưa, nhưng là sẽ có sự thật tình tiết…
Ngày nọ gái nhọ bất lực kéo vào thế giới khác cùng với một quyển sổ thần bí. Sổ Tay: vì mục tiêu kéo nữ 8 em gái mưa ra khỏi cuộc tình của nam nữ 9!!! Cô gái, hãy chiến đấu đi!Gái nhọ nào đó: Mọe, củ lìn nào mau cho bà về nhà.......Cũng là Gái nhọ nào đó sau khi xuyên được 1,2 thế giới: Định mệnh đã cho tôi gặp em, mình yêu nhau đi nha em ơi~Em gái mưa: Má nó biến thái, lốp xe dự phòng đâu rồi mau tới cứu trẫm.Sổ Tay: Đậu xanh, kêu bả tới dằn mặt nữ 8 mà bả ô môi 🙂P/s: Truyện giải trí, logic bay màuP/s thêm: Yếu tố tưởng tượng, không thích xem thì bay đi không níu kéo. P/s thêm thêm: hài văn, hài văn…
Lời nói đầu:" cuộc sống vốn chẳng công bằng với bất cứ một ai cả , chúng ta phải học cách chấp nhận điều đó " , tôi , các bạn và tất cả mọi người cũng cần vậy. Đừng cố hy vọng vào những thứ viển vông trong cuộc sống, cũng đừng hy vọng vào những điều xa vời mà ta chẳng thể nào chạm tay đến. Sống với hiện thực bạn nhé!!!__ Cái gì không thể vứt bỏ... thì hãy trân trọng nó ____ Ký ức nào không thể lãng quên.... thì hãy nhớ lấy ____ Người nào không thể níu giữ.... thì hãy để họ ra đi ____ Những điều không thể thay đổi.... thì hãy chấp nhận nó ____ Con đường nào không thể tiếp tục.... thì hãy dừng lại __…
Tình cảm khắc sâu nhất , cho dù thời gian có chuyển rời cũng không thể quên . Ngô Thanh Phong qua bao ngày tháng vẫn đi tìm một cô gái , anh đã đổi tên , thay họ để trở thành một đại minh tinh Lãnh Kì Minh .Hà Ái Vi xuất hiện khiến khung trời tối tăm của anh mang đến một tia sáng . Cô rất phiền phức ,biết nũng nịu , biết bám gót, sử dụng rất nhiều chiêu thức chỉ vì anh đối với cô là tiếng sét ái tình . Anh không có cách gì chống lại sự nhiệt tình của cô , lại bỗng nhiên biết được người con gái khiến anh đánh mất bản thân lại là ...…
_Bốn tháng trước_- Vũ! Anh tới rồi! - Cậu quay đầu nhìn anh mặt mũi đỏ bừng, hơi thở trắng bốc lên giữa cái lạnh giá của Paris.- Thiên! Sao không đi chậm thôi? Trời lạnh lắm mà! - Cậu lo lắng đưa đôi tay mình áp lên má anh, mát xa nhẹ nhàng tạo độ ấm cho anh.- Tay em cũng lạnh hết rồi! - Anh cười cười nhìn cậu, bàn tay to lớn áp lên bàn tay trắng bệch vì lạnh của cậu....Hai người cứ đứng ở đó, cái giá lạnh của Paris cũng không khiến tình yêu của hai người nguội lạnh....._Ba tháng trước_- Thiên! Đây là Mẫn, bạn thân đại học với em! - Cậu tươi cười cầm tay anh kéo tới trước mặt Mẫn, ánh mắt long lanh mong chờ hai người mình yêu thương nhất làm quen với nhau.- Xin chào! Tôi là Mẫn!- Chào! Tôi là Thiên! Cậu hạnh phúc nhìn hai người bắt tay nhau......_Hai tháng trước_- Vũ! Mẫn đâu em? - Thiên đút tay túi quần, để mặc cậu dựa vào người anh.- Em không biết! Anh gọi cho cô ấy xem! - Vũ tươi cười cầm bàn tay anh áp lên má mình mà nói.- Ừ! - Thiên rút bàn tay của anh ra, lấy điện thoại gọi cho Mẫn.- Mẫn, em đang ở đâu thế? - Thiên nhẹ giọng hỏi, hỏi dường như phía bên kia đầu dây là bảo bối duy nhất mà anh nâng niu nhất..... Vũ cũng nhận ra điều này...Cậu khẽ cười lắc đầu...Làm sao có chuyện Mẫn và Thiên có thể phản bội cậu được.... Mắt thấy Thiên cúp máy, Vũ lại gần cầm lấy tay anh, mấp máy miệng hỏi:- Mẫn sao thế anh?- Mẫn nói hình như bị sốt rồi, anh qua xem cô ấy thế nào! - Thiên giật mình cảm thấy lời nói có chút không đúng liền nói thêm - Em ở nhà ngoan! - Vũ nhìn vẻ mặt lo lắng của Thiên mà lo lắng theo...l…
Tuyển tập Angst. Có liên quan đến tâm lý và self-harm reader cân nhấc kĩ khi bạn muốn tâm trạng mình tồi tệY/n trong tất cả các phần truyện đều có vấn đề về tâm lý và self-harm ( tự làm hại bản thân ). Scaramouche/ Kunikuzuki/ Kabukimono cũng như Wanderer đều sẽ là người 'cứu rỗi' lấy bạn. Những mẫu truyện ngắn đôi khi xuất hiện để thoã mãn trí tưởng tượng của mình và nó chẳng tốt lành gì. Angst là cá chắc. Mình làm chủ yếu vừa đấm vừa xoa.ooc ráng chịu chứ mình làm với mục đích chữa lành hoặc sát chanh và muối vào thêm.[ gốc ngoài lề ]Truyện đa phần do mấy lấy cảm hứng thật và các kiểu đại loại cảm xúc mình đã trải qua cũng như nổi đau mình tự tạo cho cơ thể mình. Nên reader ở đây có thể yếu đuối nhưng mà được Scaramouche cưng chiều như vậy, nghĩ đến không thích sao😍?Mình sẽ xưng hô: cô, em, nàng. Vì mình thích phụ nữ và nâng niu, bởi vì một điều nữa là nó dễ thương 😭…
Giới thiệu vắn tắt: Hai mươi mốt thế kỷ chức tràng nữ lang chân vừa ý, ngoài ý muốn có một cái xuyên qua thời không hồi Tống triều cơ hội. nàng hưng trí bừng bừng quyết định đi chiêm ngưỡng một chút lúc đó chân thị tướng quân tổ tiên phong thái. nàng Tống triều hành phi thường thoải mái dễ dàng bắt đầu, mà ngắn ngủn thời không du sau, nhưng lại ngoài ý muốn mang về một cái chân thị N đại tiền tiểu thúc tổ chân tuấn. cổ nhân ở hiện đại khó có thể thích ứng, cùng với cổ nhân cùng người thời nay ở tư tưởng cùng giá trị xem thượng không hợp nhau, vì chân vừa ý cuộc sống mang đến liên tiếp phiền toái. Để tránh phiền toái, nàng cơ hồ thiết kế ném xuống này phiền toái nhiều hơn tiểu tổ tông. Rốt cục giữa bọn họ đụng va chạm chạm vào lấy được nhất định phù hợp độ, chân vừa ý bắt đầu chân tuấn như thế nào dung nhập hai mươi mốt thế kỷ. Đài Loan gia tộc xí nghiệp mạnh thị huynh đệ; nũng nịu mạnh gia đại tiểu thư; chạy như bay đảng bất lương thiếu nữ đỗ toa giai... Nhất nhất cuốn vào đến chân thị hai người cuộc sống trung, bắt đầu liên tiếp kỳ thú khúc chiết chuyện xưa Nội dung nhãn: xuyên qua thời không ảo tưởng không gian đô thị tình duyên Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: chân vừa ý, chân tuấn ┃ phối hợp diễn: mạnh diệp nhiên, mạnh sí nhiên, đỗ toa phỉ ┃ cái khác: tuyết ảnh sương hồn, ta sống tổ tông…
Truyện dài khoảng..... Tới đó rr bt 😆 truyện này không bản quyền nhưng cũng phải có ngoại truyện đúng hok níu xen xong thí hay thì tui sẽ đăng lên tik tok…
Nếu không phải những kí sinh đô thịNếu như bạn cô đơn sao không chuyển kênh điLắng nghe tôi làm gì?…
!bao gồm chi tiết có máu; lowercase; oocmang đôi bàn tay nhuốm chàm níu lấy người.…
"Anh không thích những cô gái đó ve vãn, vậy thì hẹn hò với tôi đi. ""Tại sao? ""Hmm... Chỉ là tôi muốn diễn kịch chút thôi! ".....…
Một chiếc fic nho nhỏ về cuộc tình của Akito và KohaneTag: soft, fluff, project sekai…