NHẶT ĐƯỢC VỢ NGOAN
Tổng tài lạnh lùng Lăng Duệ vô tình nhặt được bé thỏ con Vương Việt. Hãy chờ xem sói lớn ăn thỏ con như thế nào nhé!…
Tổng tài lạnh lùng Lăng Duệ vô tình nhặt được bé thỏ con Vương Việt. Hãy chờ xem sói lớn ăn thỏ con như thế nào nhé!…
Ncnmm--> Nhà chung náo loạn…
Truyện này mình thấy nhiều người đăng rồi nha!!!. Mà khổ nổi hợp lại 1 một phần to lắm í. đọc dễ đau mắt lắm. Nên mình chỉ tách riêng ra từng chương thôi. ❤ thích truyện này lắm à😆 Tác giả:Nặc Nặc Bảo BốiThể loại:Xuyên Không, Trọng SinhNguồn:tuytienlaucac.wordpress.comTrạng thái:FullCô là thiếu tướng trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của quân đoàn 36 bộ đội đặc chủng, em trai chết, khiến tính cách cô thay đổi một cách to lớn, không tiếc gì cô tìm cách tiêu diệt hang ổ của bọn đầu sỏ đã gây nên cái chết của em trai mình.Khi mối thù đã được báo, cũng là lúc cô phải trả giá bằng cả tính mạng của mình.Chết đi tái thế làm người cô trở thành đứa con mồ côi của Mộc gia.Ba tuổi, cô bị ném vào hầm tối chết chóc, chỉ vì muốn chọn ra một con rối tốt nhất;Bảy tuổi, khuôn mặt trắng nõn mềm mại của cô lại bị khắc lên một đóa hoa sen máu nơi khóe mắt, đơn giản là bởi vì vẻ mặt cô có bảy phần giống với con gái của cậu, không những vậy so với cô ta lại càng hoàn mĩ hơn;Mười tuổi, cô trở thành con rối ưu tú nhất Mộc gia;Mười sáu tuổi, chị họ đào hôn, cô bị bắt thay thế gả đi, trở thành Lạc Vương phi.Thương Diễm Túc, Thương Lang quốc - Lạc Vương nắm quyền thế lớn nhất.Bảy tuổi, trong phòng tối của Mộc gia hắn thấy một đôi mắt lạnh lùng cao ngạo như loài sói, từ đó về sau ánh mắt đó tiến nhập vào trong lòng hắn, không thể tự kềm chế.Khi hắn nhìn thấy nàng trong nháy mắt đã nhận ra nàng, cũng không phẫn nộ khi tân nương bị thay đổi, ngày đó, hắn nói với nàng: cả…
Lần đầu viết truyện nên có sai sót mong mọi người bỏ qua❤Hai con người với tính cách trái ngược nhưng được nối với nhau bằng sợi chỉ mang tên tình yêu…
Câu chuyện về Giang Hành và Lý Phái Ân---Ngày đầu tiên đến thử vai, Hứa Vĩ Kiện xa xa nhìn thấy một người con trai đang ngồi nép mình cạnh bồn hoa lớn, tĩnh lặng khe khẽ đếm từng chiếc lá nằm rải rác trên mặt đất...."Phái Ân à, mơ đẹp nhé"...Cái hôn gửi qua bó hoa trắng lặng lẽ đáp trên mái tóc mềm của Lý Phái Ân, là câu trả lời của Giang Hành khi đã sẵn lòng "xuống biển".…
phần lớn thời gian, họ đẩy đưa, ra vào giữa vũng máu của cực khoái lẫn đớn đau - giường, đất, sỏi cứa khung vailàm tình như là để chết;tw: implied mental illness…
Ôm lấy chân của mình, lưng thì dựa vào người Nguyên. Tôi để im lặng nhấn chìm mọi nỗi đau, sự xấu hổ và cảm giác rát buốt ở trên da thịt. Những mảng đen ngòm xung quanh giờ đây trở nên rõ ràng nhờ ánh trăng trong đêm. Dù cũng chỉ là những cái cây ngọn cỏ, nhưng khi vác lên mình cái áo choàng màn đêm, trông chúng nó lại đáng sợ hơn gấp nghìn lần. Tôi tự hỏi nếu bây giờ có ai đó đột ngột tấn công tôi thì sao? Lỡ như hắn cầm theo một cái bao lớn và nắm chân chúng tôi bỏ vào trong. Ai là người sẽ giúp chúng tôi giữa nơi trống vắng cô độc thế này? Ai là người sẽ chấm dứt những kẻ xấu xa đang ẩn nấp để tấn công ngoài kia? Dù là đêm nay hay đêm mai. Trong nhà hay ngoài nơi vắng vẻ. Dường như vẫn chỉ có chúng tôi mới mang lại sự an toàn cho nhau. À, với tôi là vậy. Nguyên còn có mẹ của nó. Nhưng tôi cần Nguyên là một điểm sáng soi tỏ cho con đường tôi đi. Nguyên có lẽ chỉ cần là ánh trăng giúp tôi thấy bóng hình của thứ xung quanh, giúp tôi định vị được đâu là nơi tôi có thể đặt chân vào. Tôi không muốn tàn phá Nguyên như hôm nay nữa, nó vốn dĩ đã sống bình yên hơn nếu không có tôi trong đó rồi. ==Bối cảnh truyện đa phần ở miền Tây, có những mặt tối gây khó chịu cho người đọc, cẩn thận trước khi ấn vào.TAG: bạn hồi thơ bé, từ bạn bè thành người yêu, có tình tiết buồn, có tình tiết gây ức chế, tình cảm lãng mạn, có tình tiết lạm dụng trẻ em (bạo lực, @u d@m, kiểm soát)...…
Đây là lần đầu viết truyện nên mình mong mn góp ý nhé😊Nhân vật nữ chính sẽ tự kể lên cuộc sống tiểu thư của mình ở một vương quốc nhỏ cùng với anh chàng quản gia người sói.…
truyện đăng tải nhằm phục vụ bản thân chưa có sự đồng ý của tác giả và dịch giả…
Cà phê không chỉ là một loại đồ uống. Nó là thứ gì đó đang xảy ra. Không phải mốt thời thượng, mà giống như một sự kiện, một nơi để đến, nhưng không giống như một địa điểm, mà giống như nơi nào đó bên trong bản thân. Nó cho bạn thời gian, nhưng không phải thực sự là giờ và phút, mà là một cơ hội để làm chính bản thân mình, và uống cốc thứ hai.Trong màu đen của cà phê tinh ý sẽ thấy được nét sóng sánh của màu nâu đỏ, sau vị đắng ngắm lòng là dư vị ngòn ngọt lạ kì của vị hương. Nhìn đời qua lăng kính phân kì sẽ thấy ngỡ ngàng sự hòa quyện của một tập hợp bao nhiêu là màu sắc, thoang thoảng trong kí ức bao trùm cả không gian là những mùi vị của yêu thương. . .Vậy cho nên, chúng mình rất cần đến cậu, người sẽ khiến team trở nên sôi nổi hơn, sinh động hơn. Chào mừng cậu đến với Latte Team.…
Tác giả: Thương Nam (thuongnamn)Thể loại: Summary: Đỗ vào một trường đại học chỉ có thể dùng hai từ "ọp ẹp" để hình dung, ôm tâm trạng chán nản kinh hoàng mỗi ngày đến trường, tôi thật sự không biết rằng đời mình đã sang trang mới. - Bạn học, bạn đừng có lộ liễu thế được không?- Không. - Này, bạn kéo tôi đi đâu đấy?- Đi "ăn". - Hả?! Aaaaaa, ai cứu tôi với! Bạn học là sói a, cứu!…
Ai rồi cũng hạnh phúc thôi chỉ là bây giờ vẫn chưa phải lúcAi rồi cũng sẽ tìm được người đi cùng đến cuối đời thôi, cho đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy.Ai rồi cũng sẽ phải khác đi, nhưng xin đừng lo lắng quá, nỗi đau rồi cũng qua chỉ còn lại những điều quý giá!Mọi vật thay đổi , mọi thứ đổi thay , nhưng em ơi, hãy chỉ là em thôi....cho anh yêu thương đến hết đời này!…
Một thế giới khác hoàn toàn với Trái Đất. Ở đây vẫn y như Trái Đất chỉ khác là mỗi người đều có một vị thần xuất hiện ra giúp đỡ. Vị thần này hình thành sức mạnh từ tính cách của mỗi con người. #Sói_aka_Sue(ASF)…
Stan Loona.Stan talent.…
Có những cơn mưa không rửa trôi quá khứ,chỉ khiến ký ức nở rộ thêm mùi ẩm của cô đơn.Đêm ấy, thành phố lên đèn. Giữa tầng không, mưa rơi từng hạt mảnh như sợi tơ, khâu lại những mảnh vụn rời rạc của thời gian. Lâm Vũ Đình ngồi dưới mái hiên, ngẩng nhìn bầu trời loang nước, tự hỏi:"Phải chăng ta vẫn đang sống trong một giấc mộng ai đó chưa kịp tỉnh?"Nàng sinh ra trong một ngày mưa tầm tã - người mẹ lặng im, người cha quay lưng. Từ nhỏ, mưa là bạn, là chứng nhân, là tấm gương phản chiếu tuổi thơ không ai dỗ dành. Nàng có giọng hát làm mưa ngừng rơi, có nắm đấm khiến gió phải đổi chiều, nhưng chẳng có ai ở lại để khen rằng nàng giỏi.Rồi một ngày, cơn mưa khác đổ xuống - dữ dội, hoang dại như vận mệnh bị kéo lệch khỏi quỹ đạo. Khi tỉnh dậy, nàng thấy trước mắt mình là trời xanh không vướng khói, đất rộng ngàn dặm, và ánh nhìn của một người đàn ông mang khí chất của cả biên cương.Hắn là Lăng Đông Quân, vị tướng quân sinh ra từ ánh dương, mang trong lòng cả thiên hạ mà vẫn lạc lối giữa nhân tâm. Họ gặp nhau như cơn gió chạm vào mưa, như hai thế giới vô tình giao nhau ở ranh giới của hư và thực.Và từ đó, mưa không còn chỉ là mưa nữa. Nó trở thành tiếng gọi của một nỗi nhớ - và có lẽ, cũng là lời tiễn biệt chưa từng được nói ra."Nếu một ngày mưa ngừng rơi, liệu người còn nhớ giọt nước từng vướng nơi mi ta?"…
18 tuổi, nàng một thân lam chơi gian giáo phục vọt vào xa hoa như điện phủ giống như "Gia", xé rách hắn tinh xảo cổ áo:"Dựa vào cái gì nói ta tác tệ? Ta căn bản không có! Ngươi bị hủy của ta thi vào trường cao đẳng! Ta cả đời đều phải cõng này đáng xấu hổ chỗ bẩn! Ngươi dựa vào cái gì bị hủy ta! !" Trong mắt trong suốt có lệ.Của hắn mâu quang dày thâm thúy, to lớn cánh tay một cái dùng sức thu nạp ở nàng bạch cáp giống như linh lung kiều nhỏ thân thể, mũi đối mũi, tiếng nói trầm thấp ám ách: "Nếu không đâu? Thi vào trường cao đẳng sau, thả ngươi xa chạy cao bay?"Cười lạnh bức người, đại chưởng khấu nhanh của nàng sợi tóc, thấu càng gần: "... Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi có lẽ?"***Khổng lồ Mộ thị gia tộc, rắc rối khó gỡ nhân vật phong vân, này dài bỉ tiêu. Hắn Mộ Yến Thần tuyệt đối là phản quang hàng không mà đến một vị nhân vật, ngắn ngủn ba tháng nội, dọn sạch thương chính hai giới, tại Mộ gia cúi xuống lui bại hết sức ngăn cơn sóng dữ."Lan Khê, đây là ca ca ngươi, kêu!"—— lớn tuổi mười tuổi ca ca? Lan Khê ngạc nhiên!Nàng tái nhợt khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một tia tà ác giảo hoạt, tay nhỏ bé nhất quán: "Chẳng lẽ là lão cha trộm tanh trộm đi ra ca ca?"Một cái đại cái tát gào thét mà đến ——Nàng sợ tới mức nhắm mắt.Đại chưởng nắm lấy phụ thân thủ, hắn con ngươi bên trong quang lúc sáng lúc tối: "Nàng còn nhỏ, đừng như vậy giải quyết vấn đề."…
nhân vật: trí khang ( hay còn gọi là bò tái khang)bà ngoại hưng con sói mr cookie( hay còn gọi là thằng bánh quy)và mấy em vệ sĩ của cô bé quàng khăn đỏMẹ namBố ánhĐề nghị các nhân vật ngoài đời đọc xong ngàn vạn lần đừng cắt cổ em…