Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-Link truyện: http://kpopnews.vn/truyen-tranh-cuu-vi-biet-yeu-chuong-01_5bcb1f9e9dc6d668c2486c22.html-Tác giả: Vodkas @WALers-Sản xuất: Kpopnews.vn -Giới thiệu: "Do một lần nghịch ngợm quả cầu phép thuật của Lão Cao nhân, tiểu hồ ly Bạch Hiền xuyên không ra hiện tại, may mắn được Ngô Thế Huân, một doanh nhân trẻ, cưu mang, yêu thương, chăm sóc. Tưởng như đó đã là cuộc sống viên mãn của người và hồ ly nhưng biến cố đã bất ngờ ập tới..."…
[ĐAM MỸ] BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ LẠIThể loại: Hiện đại, ngược nhẹ, ngọt, giới giải trí, song hướng thầm mếnTóm tắt:Tống Duy luôn nghĩ mình nhớ nhầm, rằng bóng hình mơ hồ từng thỉnh thoảng xuất hiện trong tâm trí anh, người ấy đứng giữa thư viện mỉm cười với anh, hay giọng nói nhỏ nhẹ gọi tên anh trong lễ tốt nghiệp... chỉ là trí tưởng tượng của những năm tháng sinh viên đã trôi qua quá lâu. Anh chưa từng hỏi, cũng chưa từng tìm kiếm, vì sợ khi nhớ lại, thật ra chẳng có ai chờ anh ở đó.Thế nhưng khi gặp Lục Viễn, chàng trai đứng lặng người giữa dàn thí sinh casting hỗn loạn, mắt nhìn xa xăm hoàn toàn không phù hợp với khung cảnh này, Tống Duy nhìn đến ngẩn ngơ. Có thứ gì đó rất hoài niệm trong mắt người kia, rất buồn, rất yên bình. Và tim anh bất giác đập lệch nhịp.Một tháng sống chung, Tống Duy phát hiện Lục Viễn rất khác với những diễn viên mà anh từng gặp: Cậu ít nói, không tranh spotlight, nhưng lại luôn sẵn lòng dọn bếp, nấu ăn, nhường phần mình cho người khác. Ánh mắt cậu lúc nhìn anh có gì đó lạ lắm, như chứa một lời tạm biệt chưa kịp nói.Lục Viễn cũng không khá hơn. Cậu tưởng mình đã vượt qua, tưởng trái tim đã trở nên bình thường khi gặp lại người xưa với tư cách "đồng nghiệp" chứ không phải "người từng yêu". Nhưng càng ở gần Tống Duy, thấy anh cười, thấy anh bước trên hành lang vào sáng sớm để nói lời chào với cậu... Lục Viễn lại thấy mình rung động từng chút. Nỗi đau năm xưa chưa từng nguôi, nó chỉ ngủ quên một thời gian dài.Cả hai đều nghĩ người kia chưa từng để ý đến mìn…
Câu chuyện xoay quanh nhân vật Như Yên bị một hệ thống "dởm" trói định linh hồn, bắt cô xuyên qua các vị diện hoàn thành nhiệm vụ, Liệu cô có thoát khỏi sự khống chế hay chấp nhận số phận. Rốt cuộc ai mới là quân cờ,ai mới là người đánh cờ. Phần hay còn ở đằng sau.(~_^)Như Yên said " một diễn viên chuyên nghiệp, khi đã diễn thì đến người bị diễn cũng nghĩ đó là mình....một kiếm nhân thực thụ, khi đã dùng kiếm thì kiếm chính là tâm.....một nhiệm vụ giả, khi đã thực hiện nhiệm vụ thì phải đặt mình vào nguyên chủ... Một con người, khi đã sinh ra như phần"con" thì hãy sống như phần người...."…
Tác giả:Lục Thanh YTrans-Edit-Beta: Thanh Tú Văn ánĐại thiếu gia Lý Chu vô tình nhặt được một "bảo vật" tên Tô Hòa.Thiếu nữ Tô Hòa mềm mại yêu kiều bị mất trí nhớ, người vừa ngọt ngào lại ngốc nghếch, hỏi gì cũng không rõ, chỉ nhớ tên chính mình. Nhưng Lý Chu lại cực kì cưng chiều cô gái ấy."Anh à, tối nay anh đừng đi tiệc rượu kia, có được không? Tiểu Hòa sợ, không dám ở nhà một mình."Sau đó, tiệc rượu náo loạn vì xảy ra ám sát, Lý Chu nhờ ở nhà mà tránh thoát được."Anh à, anh có thể đầu tư công ty này không? Nhìn họ đáng thương quá!"Vài ngày sau, công ty này đã hoàn vốn, Lý Chu thu được lợi nhuận khổng lồ."Anh à, Tiểu Hòa muốn ăn kem, anh mua cho em có được không?"Lý Chu cầm kem trở về, liền nhìn thấy tiểu khả ái ngu xuẩn đáng yêu của mình, lạnh lùng khiển trách hai người đàn ông mặc vest. "Anh à, em......." Vẻ ngoài của người nào đó khoác lên từng chút từng chút một lộ ra, làm cho người ta thán phục, làm cho người ta cực kỳ khó tin."Tiểu ngốc nghếch che giấu kỹ như vậy, hả?" Ngón tay Lý Chu nhẹ nhàng điểm mũi Tô Hòa.Tô Hòa vốn là một đại lão, lại khoác lên áo choàng, thành một thiếu nữ ngây ngôĐể trả ơn cứu mạng của Lý Chu, cô liền giả vờ mất trí nhớ để được Lý Chu nhặt về nhà, giúp Lý Chu tránh được rất nhiều nguy hiểm, trong quá trình ở chung, dần dần nảy sinh tình cảm.【Ngọt văn】【1v1】Nam chủ cao lãnh, nữ chủ mềm mại phúc hắcTruyện này mình cảm thấy hay nên trans rồi edit lại có những lỗi sai nào mong mọi người góp ý!…
Trần Phàm là Long Nha sát thủ, vương bài sát thủ của Trần gia ở Bắc Kinh...Một thế lực khiến cho rất nhiều người nghe danh phải kiêng nể. Nhưng không hiểu nguyên nhân tại sao hắn bị đuổi ra khỏi Trần gia. Bước ra ngoài xã hội sống trong vỏ bọc là sinh viên của trường đại học Đông Hải, nhưng cái danh hào "đồ tể" của hắn vẫn khiến cho các vị đại ca tứ phương nghe tên mà sợ mất mật.Hắn có một vị hôn thê xinh đẹp, đồng thời trải qua năm tháng nhân sinh cũng có rất nhiều vưu vật nhân gian dần dần xuất hiện, xoay quanh cuộc đời của hắn... Hắn, từng có một quá khứ đầy máu lửa... Hắn, từng đêm đã chìm đắm trong những cơn ác mộng triền miên... Hắn, nắm giữ sự điên cuồng của một phần tăm tối trong con người mình, để biến thế giới xung quanh thành một màu huyết sắc...Trong tăm tối, hắn đang tìm kiếm con đường trở về quang minh, cùng người mình yêu và người yêu mình xoa dịu đi nỗi đâu của quá khứ, bước lên đỉnh cao thế giới...Trong hắn,sự khát máu tồn tại cùng lòng nhân bản, tình yêu tồn tại cùng dục vọng dã thú. Lòng thù hận tồn tại cùng sự bao dung...Nhân sinh của hắn là những chuỗi ngày tâm linh chiến đấu, ác ma và chiến thần hiện hữu, nhân bản nào ở trong con người hắn sẽ giành chiến thắng cuối cùng?https://utruyen.com/cuc-pham-thien-vuong.292/…
Toàn triều đều biết, Nguyên Hòa Đế còn trẻ đăng cơ, trừ gian thần, thanh xã tắc, là đương thời khó được minh quân.Nguyên Hòa Đế bên người có một gã theo tiểu tùy tùng phụ tá trọng thần, quân thần hợp tác khăng khít, cũng vừa là thầy vừa là bạn.Nhưng thực ít có người biết, Nguyên Hòa Đế đối người này trọng thần, ôm khác tâm tư.Đáng tiếc vị này trọng thần thủ hướng bình thường, không thương nam tử, chích yêu hồng nhan.Thân là minh quân, tự nhiên không đành lòng bị hủy triều đình quăng cổ, bắt buộc một thế hệ lương thần thượng long giường.Nguyên Hòa Đế trăm nhẫn thành cương.Độc thủ cô đơn thâm cung, mắt lạnh nhìn Mai đại nhân thú kiều thê, sái cẩu lương, thượng gián thư, tuyển hoàng hậu.Quân thần tình cảm ngày càng lãnh đạm, hình đồng người lạ.Nguyên tưởng rằng đời này sẽ như thế đi xuống, không nghĩ tới văn thao vũ lược, tâm tư trăm khiếu Mai đại nhân, lại tuổi còn trẻ, bệnh nặng quấn thân, khẩn cầu thả về lão gia, táng hồi tổ lăng.Nguyên Hòa Đế long mục rưng rưng, cải trang ngàn dặm đi Mai thị lão gia, thầm nghĩ gặp bạch ánh trăng cuối cùng một mặt, bắt tay nghe nguyện vọng.Không nghĩ tới... Hắn thấy được cái gì? ? ?Sương mù khí trời trong bồn tắm, giải khai trước ngực băng mỹ nhân lười biếng ghé vào bên cạnh ao, cảm khái ngàn vạn,"Mười năm, ngạnh sinh sinh đem đời trước bạo quân điều trị thành một thế hệ minh quân, ta dễ dàng sao ta!""Đời này gia còn tại, cha mẹ còn tại, tiền còn tại, vị hôn phu còn tại. Đặc sao chỉ có ngực mất.""Ở kinh thành chậm trễ phát dục, ngự…
thể loại: đam mỹ, trọng sinh , thành xuân vườn trường, ngược tâm, HEVăn án: "Thanh xuân của tôi có cậuThanh xuân của cậu liệu có tôi?...."Hữu Dương yêu Lưu Thanh rất nhiều. Cậu trao tất cả mọi thứ của mình cho anh nhưng đổi lại cậu nhận được gì? Ánh mắt chán ghét từ anh, lời nói dè bĩu phát ra từ người cậu yêu thương thắm thiết. Mỗi phút giây hai ngươi ở bên nhau cậu đều lặng lẽ khắc ghi. . Mặc dù một là "đồ ti tiện", hai là "thằng đồng tính ghê tởm", ba là"cút đi cho tôi nhờ"....lời cay đắng thế cậu cũng ráng lưu giữ cho bằng được. Vì....cậu chẳng nghe được lời ngon ngọt nào khác từ anh. Cậu biết rằng tình yêu này là sai trái và nó đã đi lệch hướng kể từ khi bắt đầu.....Nếu như ..cậu chưa từng thổ lộ thì tốt biết mấy. Dù chỉ là bạn bè bình thường cũng được, cậu muốn ở bên anh được ngắm nhìn anh hạnh phúc. Đối với cậu thế là đã mãn nguyện lắm rồi. Nhưng cậu đã không còn cơ hội quay đầu....*Kítttt* bùm*Chiếc ô tô mất phanh lao nhanh về phía cậu, dòng máu đỏ tươi phun toé lên như muốn nhuộm đỏ trời xanh. Cậu cứ thế mà rời xa thế giới tàn khốc này."Hữu Dương tôi cả đời này sống thiện lương, tay chưa từng nhúm máu. Chỉ vì yêu anh cuộc đời tôi hoá vô vàn ngã rẽ. Nơi đâu cũng là địa ngục không hồi kết....nếu có kiếp sau, tôi nguyện bỏ đi chấp niệm khổ sở này". ........................................ "Duyên ta còn chưa tận?"Hàng lông mi dài mảnh lẳng lặng mở ra. Ông trời cũng xót thương cho tôi sao, lại cho tôi cơ hội sống lại lần nữa....…
Anh - Phác Chí Mẫn (Park Jimin) - "Tôi luôn nhớ mãi cô bé ấy, mối tình đầu của tôi..."Cô - Phác Thái Anh (Park Chaeyoung) - "Tôi đã từng có một mái ấm gia đình mà bất kì người nào cũng phải ngưỡng mộ...""Ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã không hề thích cô!""Đó là chuyện của anh, không liên quan đến tôi."Tên truyện: It's Love... (Đó là Yêu...)Tác giả: Đinh Mặc LinhThể loại: Truyện fanfictionCouple: Phác Chí Mẫn ( Jimin - BTS) & Phác Thái Anh (Chaeyoung - BLACKPINK)Rating: Không dành cho trẻ em dưới 13 tuổiTình trạng: Chưa hoàn thành Nguồn: Vnkings.comLink truyện: https://vnkings.com/its-lovedo-la-yeu.htmlTruy cập link trên để đọc chương mới nhất.XIN KHÔNG RE-UP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
Đây là một câu chuyện tình yêu, kể về chuyện tình của nam chính mệnh danh là núi băng cùng với cô nàng thích đùa với lửa.Anh có xuất thân là thiếu tướng, hiện tại thân phận khác đó là một tổng giám đốc bá đạo và lạnh lùng trong giới làm ăn.Cũng vì vậy mà bạch đạo sợ, hắc đạo kính, người ngoài gọi anh là: "Sát thần mặt lạnh".Anh cuồng ngạo, ý chí như sắt đá nhưng lại bị cô mặt dày mày dạn quấn lấy.Cả hai gặp nhau lần đầu là ở địa điểm: Toilet nam của bệnh viện."Ồ! Người anh em, đừng kéo khóa làm gì, anh bạn cứ tùy tiện đi, tôi chỉ đi dạo thôi." Sau đó chuồn mất.+ Lần thứ hai gặp mặt, địa điểm: Phòng bệnh."Đó là nơi công cộng, anh không biết sao?"Cô cưỡng từ đoạt lý, anh thờ ơ lạnh nhạt, cuối cùng lập tức vác lên vai, đóng gói khiêng đi.Cô lời ngon tiếng ngọt, từng bước áp sát; anh lạnh lùng như núi băng, lù bù bất động. Rốt cuộc, một ngày anh cũng không thể nhịn được nữa...+ "Đàm Hi, tôi đã cảnh cáo em là không cần đùa với lửa chưa?"+ "Ừ, anh chính là lửa, số phận đã an bài để em chơi rồi."+ "Đừng hối hận!"Ngày hôm sau, cô nàng nào đó chân tay mềm nhũn khóc không ra nước mắt: Sao bảo là núi băng hệ cấm dục cơ mà.…
Sơ lược:Chiêm tinh. Thiên văn học. Kết quả?12 cung hoàng đạo chiếu mệnh và thể hiện tính cách của con người.12 cung hoàng đạo đại diện cho từng tính cách, từng đặc tính riêng làm nên một vòng tròn Hoàng đạo.12 tháng. 12 cung hoàng đạo. 12 tính cách...Con số 12 ở đây không hề đúng...Bởi vì trong trò chơi này có tới 15 linh hồn, 15 số phận đang tranh giành nhau sự sống, tự do, ánh sáng và công lí...Liệu họ có thể giành lấy hay hóa thành hư vô......"Đối mặt với nó từng ngày từng giờ, mỗi phút giây các người lơ là, sẽ chết. Sẵn sàng đón nhận nó chưa?"..."Tôi không muốn kết cục như họ! Tôi không muốn! Vậy nên... Cô phải thay thế tôi!"..."Chạy trốn? Ảo tưởng! Đừng hỏi, đừng lo bất cứ gì cả, tôi sẽ cho các người thấy, lòng tin chỉ là giả dối!"..."Trong cuộc chơi này, không ai được quyền sống sót!!!"…
○ NHÂN VẬT CHÍNH:1/Nữ 9: Lưu Khiết Ninh (18): Là 1 cô gái xinh đẹp, luôn yêu đời, hướng ngoại, có một mối tình thanh mai trúc mã 3 năm và đã có hôn ước từ bé nhưng bỗng dưng một ngày cô phát hiện người đó đã phản bội cô và cô trở nên hướng nội, sống khép kín.2/Nam 9: Tô Nhất Phong (20): Là 1 chàng trai được mọi cô gái yêu thích, đúng chuẩn "boy lạnh lùng vạn người mê" của khoa Luật-đại học Bắc Kinh.○ NHÂN VẬT KHÁC:1/ Nam 8 (1): Âu Vũ Triết (20): Là sinh viên năm 2 khoa Kinh tế-đại học Bắc Kinh. Ngoài ra, anh còn là Tổng giám đốc tập đoàn Âu thị-công ty đối thủ của Tô thị.2/ Nam 8 (2): Triệu Kính Vũ (19): Là sinh viên năm 2 khoa Kỹ thuật, là vị hôn phu của Lưu Khiết Ninh trước nhưng sau này lại cùng với bạn thân của cô phản bội cô.3/ Nữ 8 (1): Sở Tuyết Anh (18): là một cô gái mưu mô, xảo quyệt, trước đó là bạn rất thân với Lưu Khiết Ninh nhưng sau đó vì một chút tham lam mà đã phản bội người bạn thân mình bằng việc "đồng cam cộng khổ" cùng Triệu Kính Vũ....Và một số nhân vật khác sẽ được thiệu nếu tôi thích 🙂…
[ ngươi này nhân vật chính, có độc [ mau xuyên ]] / tác giả: Lý Truyền ngôn Giới thiệu vắn tắt: Sở Ngôn Tránh gần nhất chiếm được một phần tân công tác -- đỉnh bao sắm vai các loại trong tiểu thuyết nam xứng, làm cho bọn họ biến thành nhân vật chính, vi các độc giả mang đi tân sảng khoái cùng yy.Nhưng mà có một vấn đề lại là vô hình mà trí mạng .Sở Ngôn Tránh, này hóa có độc.[ ngài hảo hữu: Tận chức tận trách Long Ngạo Thiên thích văn nam chủ đã hạ tuyến ][ ngài hảo hữu: Không ấn lộ số ra bài có độc nam chủ đang tại trọng liên ][ một lần nữa nối tiếp ]Sở Ngôn Tránh:"Đối mặt tật phong đi ! hầu tái lôi !"Chủ công, mau xuyên, không biết nhân muốn mắng nhận thức nhân muốn đánh có độc ma tính công x bất đắc dĩ sủng nịch bối nồi hiệp thụ.Thực lực nhân vật chính, mang băng toàn trường.Bằng hữu a: Ta chưa bao giờ gặp qua như thế vô liêm sỉ chi nhân !Sở Ngôn Tránh:"Rõ ràng có thể dựa vào mặt ăn cơm, ta càng muốn dựa vào tài hoa !"Lâm sát:"Ta van cầu ngươi liền dựa vào mặt đi !"Nhập v thông tri văn này thứ năm nhập v, đến lúc đó càng một vạn, tác giả viết văn không dễ, còn thỉnh các tiểu thiên sứ tư từ, đại lực yêu yêu đát ~Bìa mặt vi nhân vật chính nhân thiết, cọ màu tác giả như trước là cao cấp phế _[:зゝ∠]_, có lẽ sau sẽ ở chương tiết lý phụ tặng biểu tình bao...... Lấy hạ vi tân nhân thiết _[:зゝ∠]_[ liền ngươi này ngốc x sự nhi nhiều…
Jin là công tử nhà giàu, đẹp trai nhưng lại quá hiền lành nên thường bị trêu chọc, ăn hiếp. Ngược lại Joon là một chàng sinh viên phong trần nghèo khó, mạnh mẽ và nghĩa hiệp.Cả hai gặp nhau trong tình huống dở khóc dở cười đó là một tai nạn xe đạp. Joon đã tận tình đưa Jinvào bệnh viện, từng ánh mắt lo lắng, cử chỉ dịu dàng, hành động quan tâm của Joon đã "đốn tim" chàng công tử nhà giàu Jin…
Hắn "Lệ Sa! Tôi đã từng ghét em"Cô "Doãn Kỳ! Em biết mà"Lệ Sa của ngày xưa có anh trai rất tốt nhưng anh trai ngày nay của Lệ Sa rất ác.Tại sao vậy? Đơn giản vì họ không phải cùng một người.Doãn Kỳ của ngày xưa có em gái rất hiền nhưng cô em gái của Doãn Kỳ ngày nay rất dữ.Tại sao vậy? Đơn giản vì cô em gái ấy đã hóa thành nóc nhà của hắn.…
Nàng vốn chỉ là một đứa trẻ mồ côi được sư phụ nhặt về, được chăm sóc nuông chiều từ bé thành hư nên lúc nào cũng hành sự ngỗ nghịch, để lại cho sư phụ giải quyết hàng tá rắc rối lớn nhỏ. Những lúc ấy, sư phụ thường đen mặt cằn nhằn: "Hừ, không biết ai dạy dỗ nên đồ nhi ngốc như vậy chứ!" Còn nàng thì đắc ý cười thầm.Nhưng cũng có lúc chân nàng chạy mỏi, gối nàng chùn bước, những lúc ấy nàng lại sà vào lòng sư phụ.Sư phụ nói: "Đồ nhi à, đừng đi trêu chọc người khác nữa, mọi thứ chỉ là phù vân hư ảo."Nàng liền ngây thơ chỉ chỉ vào tiên nữ gần đó: "Vậy đống xiêm y của Bạch Liên tỷ tỷ cũng là phù vân sao? Sao chúng không biến mất vậy sư phụ?"Khóe miệng sư phụ kịch liệt co rút, vị tiên tử kia ôm mặt chạy mất dạng, từ đó không ai thấy Bạch Liên tiên tử tới Tử Vân Các, A Vân nàng lại âm thầm mở cờ trong bụng.Chỉ là... Mãi sau này nàng mới hiểu hết hai chữ phù vân trong câu nói của người._________________Bìa được des bởi bạn Gá aka GA93. Nick bạn ý là @WisteriaHarynan, des bìa đẹp lắm đó!…
Việt Anh (26 tuổi): Cao ráo, điềm tĩnh, thấu hiểu, làm công việc "dọn ký ức" giúp người khác xử lý kỷ vật của người đã khuất. Anh trầm lặng, sâu sắc nhưng luôn che giấu nỗi cô đơn.Thanh Bình (25 tuổi): Thư sinh, nhạy cảm, nội tâm nhiều mâu thuẫn. Mất mẹ khiến anh càng khép kín, khó bộc lộ cảm xúc, nhưng bên trong rất chân thành và giàu tình cảm.…
Từ nhỏ Diệp Hàm đã rất thích thực vật, tới lúc tốt nghiệp lại vì ngành học không được ưa chuộng nên cũng không có ai quan tâm đến cô.Một ngày nọ, cô nhận được một lời mời đặc biệt.Bên trên viết tới một nơi tên là 'vườn bách thảo Nam Sơn' để làm việc, lương một năm lên tới con số một triệu!Một triệu?Diệp Hàm mặt không đổi sắc, tắt email lừa đảo này đi.Nhưng mà giây tiếp theo, thẻ ngân hàng đã vang lên tiếng một triệu đã được cộng vào tài khoản!Diệp Hàm: Đúng ngành đúng nghề + tiền lương còn cao, trên đời này còn có chuyện gì tốt hơn chuyện này nữa không?Chẳng qua lúc đi đến nơi này cô mới hiểu ra được một chuyện, quả nhiên sẽ không tự dưng có bánh từ trên trời rơi xuống.Vườn bách thảo Nam Sơn vô cùng tồi tàn, hồ nước thì bốc mùi, cây cảnh thì héo úa, không có một vị khách nào.Hệ thống: 【Số 544 Ngân Hà - Hệ thống bảo vệ thực vật xin hân hạnh được phục vụ cô, mong cô hãy cứu lấy thực vật ở trong vườn, thất bại thì sẽ bị trừ một triệu tiền lương.】Diệp Hàm: ???Mấy ngày sau, Diệp Hàm thu hoạch được bàn tay vàng là【Nghe được thực vật nói chuyện】, cô cũng đã sắn tay áo chuẩn bị bắt đầu làm thí nghiệm.Bạch Ngọc Lan: "Oa oa oa, cách 40m tính từ chỗ tôi có sâu hại, mau tránh xa tôi ra --"Cây Bàn Đào: "Đồ ngốc này, tưới nước lại còn tưới dư năm ml nước, định khiến ông đây chết đuối hay gì? Mau tới đây xới đất giúp ông đây đi."Diệp Hàm: ... Má!…
- Tên truyện: Dominic và Gã phù thủy lãng du.- Tác giả: Katle.- Thể loại: Tiểu thuyết, phiêu lưu, phép thuật, phù thủy, kinh dị.- Giới thiệu:Dominic từ bé đã tự gọi mình là Dominic, nó chẳng biết tại sao lại vậy nữa. Nó chỉ biết rằng, cặp vợ chồng tuổi trung niên đang nuôi dưỡng nó hay gọi nó là Dominic thôi. Dominic mồ côi cha mẹ từ thuở mới lọt lòng và được bỏ xó trước cửa nhà cặp vợ chồng kia, hiển nhiên, họ chẳng ưa nổi nó vì khi không đang yên đang lành thì trên trời lại rơi xuống một "cục nợ" là nó cả."Dominic, có người tới tìm mày kìa."Dominic đưa mắt nhìn người đàn ông cao khều, toàn thân từ đầu tới cuối chỉ toàn một màu đen, đội chiếc khăn choàng cổ thật dày dẫu cho tiết trời đã vào mùa hè nóng bức. Nó chớp mắt, hết nhìn người đàn ông kia rồi nhìn sang người đàn bà bấy lâu nay đã nuôi nấng nó."Tới lúc chào tạm biệt rồi ha, Dominic!"Hai vợ chồng cười phá lên đầy thích thú sau khi ném chiếc túi nhỏ đựng vài ba bộ quần áo của nó ra đường. Cánh cửa ra vào khép lại, Dominic ôm chiếc túi vào lòng, hai mắt dán lên người đàn ông kia."Đi thôi."Người đàn ông kia nói rồi quay người bỏ đi trước, Dominic chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng lon ton chạy theo sau. Cuộc hành trình mới của nó sắp sửa bắt đầu...…
Tên truyện: Trù Thần không muốn làm ảnh đế thì không phải thần tượng xuất sắcTên khác: Bất tưởng đương ảnh đế đích trù thần bất thị hảo ngẫu tượngTác giả: Kim Ti Biên Nhãn KínhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Mỹ thực , Giới giải trí , Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , 1v1Số chương: 192 + PNEditor: hahn13690Converter: DuFengYu, Mochi (wikidich)Link convert: https://wikidich1.com/truyen/tru-than-khong-muon-lam-anh-de-thi-khong-XfwgjFS4CG3kY70jBìa: wikidichVai chính: Đỗ Nhược, Văn Thích 【 Văn án một 】Làm giới giải trí một dòng nước trong, Đỗ Nhược cùng mặt khác thần tượng đều bất đồng.Những tổ hợp thần tượng khác: có biết ca hát,biết khiêu vũ, biết diễn kịch.Đỗ Nhược không giống nhau.Hắn chỉ có gương mặt này.Nhưng sau khi Đỗ Nhược tham gia một show thực tế......Tôm xào Long Tĩnh, phật nhảy tường, cua biển mai hình thoi xào, bánh mật, tôm rang, cá chua Tây Hồ......Nhìn Đỗ Nhược vén lên cánh tay trắng nõn gầy yếu, nhẹ nhàng nấu ăn.Đỗ Nhược fans: Dần dần thạch hóaĂn dưa quần chúng: 666666【 Văn án nhị 】Đỗ Nhược làm Trù Thần, vẫn luôn an an phận phận ở trong miếu Trù Thần nơi hoang vu, lại không nghĩ một lần ngoài ý muốn, thế nhưng trọng sinh lên người 1 thành viên nhóm nhạc thần tượng.Hắn chờ rồi lại chờ, cuối cùng lại chỉ chờ đến Thiên Đình cùng địa phủ liên danh một giấy đặc thù nhâm mệnh thư.Bất đắc dĩ, Đỗ Nhược chỉ có thể lấy "Đỗ Nhược" thân phận, tham gia vào chương trình thực tế mà người đại diện đã an bài.Nhưng là nhìn thấy…
Hắn là Tiêu Thần ,Tổng tài của tập đoàn Tiêu Thị. Sở hữu khuôn mặt anh tuấn,lạnh lùng,ngạo mạn theo chủ nghĩa "Thuận ta thì sống,nghịch ta thì chết"Đồng thời cũng là một mỹ nam đại si tình.Cô là Hàn Thiên Vu thông minh,lanh lợi, ,ngang bướng, kiêu căng là một diễn viên nỗi tiếng.Luôn theo chủ nghĩa độc thân,châm ngôn sống là :"Có ơn tất báo,có thù tất trả"_______________________Cô vừa ngủ dậy mắt nhắm mắt mở đã không thấy người bên cạnh đâu. Cả người lười biếng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh. Tay cô mò mẫm khắp giường, lật tung tủ quần áo sang trọng đang được treo ngăn nắp, gọn gàng, rồi náo loạn cả phòng ngủ cũng không tìm thấy cái đó.... cái đó của mình đâu. Cô đi vào phòng tắm, tự chửi rủa thầm. "Cái tên biến thái này, tôi giết anh!"Bước ra khỏi đó, cô khoác một chiếc áo choàng tắm đi xuống cầu thang.... tối qua vận động mạnh bây giờ đói bụng quá -.-Thấy ngay một người đàn ông có vẻ nhã nhặn, cao lãnh đang ngồi ghế sofa chính giữa trong phòng khách, chỉ có cô mới biết trong ruột hắn thối thế nào? Vẻ mặt cô lập tức trở nên giận dữ, hùng hổ xông lại."Tiêu háo sắc áo lót của tôi đâu?"Ai đó nghe xong liền ngẩng đầu lên từ quyển tạp chí đang đọc dở, vẻ mặt hời hợt trả lời như lẽ đương nhiên."Tôi nói em rồi, ở nhà với tôi không cần mặc áo đó. Cmn vướng lắm."Nghe xong, môi cô nở một nụ cười tà mị. Coi xoay người ngồi chéo chân lên đùi hắn. Tay cô rút từ sau lưng ra một khẩu súng đen ngòm, chỉa thẳng vào ngực hắn, kề bên tai hắn nói nhỏ...."Được lắm. Muốn trả, hay muốn ăn đạn …