thơ vui.com
Chỉ là thơ thôi…
Chỉ là thơ thôi…
Truyện nói về nàng sinh viên 18 tuổi và cô bác sĩ ngoài 30…
- Tô Văn An con người bị tổn thương bởi sự hạnh phúc của chính mình, tình yêu mù quáng. Xung quanh quanh anh chỉ bao trùm bởi sự hận thù không biết điều đó đúng hay sai cứ mù quáng không tin vào thực tại chỉ tin theo cảm tính, quá khứ người khác để lại sau cùng " Đổ Lỗi".-" Chúng tôi đã nói với anh rồi mà hung thủ không phải cậu ấy" Tiếng nói cảnh sát từ nghiêm túc đã sang hoảng hốt! *Tô Văn An đi tới chỗ Văn Hy ngồi khụy xuống đang khóc túm lấy cổ áo cậu*" Là cậu sát hại Nhiễm nhi đúng không là cậu chính cậu, cậu ghen tị tôi với Trần Nhiễm đúng không? Nếu vậy đi tôi cho cậu tất" Tô Văn An nắm lấy tóc cậu kéo đi tới chỗ xe " Ưmm ưn ưmm " trên gương mặt cậu nước mắt tuôn trào và sợ hãi ( thụ bị câm nha mng) ( " Em không có sát hại anh Trần Nhiễm là anh ấy tự xác mà không phải em, đừng mà không phải em) LẦN ĐẦU MỊ VIẾT TRUYỆN CÓ CÓ SAI SÓT BỎ QUA CHO MỊ NHA🤗 Cứ mình là "Mị"…
warning: lowercase original work by @sakuatsoft on twitter source: https://twitter.com/sakuatsoft/status/1475692335950282754BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢmình cũng tìm được một bài khá hợp vibe nên khuyến khích mọi người nghe nháa…
Trương Huyền xuyên việt qua dị giới, thành một tên quang vinh giáo sư, trong đầu nhiều hơn một cái thần bí thư viện.Chỉ cần hắn xem qua đồ vật, bất luận người vẫn là vật, đều có thể tự động hình thành thư tịch, ghi chép xuống đối phương đủ loại khuyết điểm, liền, hắn trâu lớn hơn!"Hạo Thiên Đại Đế, ngươi làm sao không thích mặc quần lót a? Đường đường Đại Đế, có thể hay không chú ý một chút hình tượng?""Linh Lung tiên tử, nếu như ngươi buổi tối lại mất ngủ, có thể tìm ta mà, con người của ta hát yên giấc khúc rất có một bộ!""Còn có ngươi, Càn Khôn Ma Quân, có thể hay không ăn ít một chút hành tây, muốn đem lão tử hun chết sao?". . .Đây là một sư đạo truyền thừa, bồi dưỡng, chỉ điểm thế giới người mạnh nhất trâu bò phong cách cố sự.…