[ Kookmin ] Oan gia
" nghĩ đến một ngày nào đó em như bốc hơi khỏi thế giới này thì tôi lại như phát điên lên "…
" nghĩ đến một ngày nào đó em như bốc hơi khỏi thế giới này thì tôi lại như phát điên lên "…
Chúng ta gặp nhau là do định mệnh, còn không ở được bên nhau thì có lẽ là do ta rồi...…
Ừmmmm.... Nói sao nhỉ? Chỉ đơn giản là một câu chuyện đời thường giữa con mèo ngốc và nàng bán hoa. Chỉ là tớ ngẫu hứng viết ra, đừng quá khắt khe nhé 👉👈*Một chút mở đầu: Khi vầng nhật lặn mình say giấc ngủ, không biết tựa bao giờ con phố nhỏ đã trở nên im lìm. Trong cái không gian ấy, tưởng như vạn vật đều đã nép mình bên giấc mơ hồng, thế nhưng nơi tiệm hoa ở góc phố vẫn còn le lói ánh đèn khuya, có lẽ hơi ấm từ ngọn đèn là thứ duy nhất đang ấp ủ cho một linh hồn nhỏ cô đơn, để lại một lần nữa mang tặng đến linh hồn kia sắc màu của cuộc sống.…
Mọi truyện về tam nhãn hao thiên lục đều nói về nhân vật chính là dương tiễn , nhưng câu chuyện mà mình sẽ viết trong đó cũng xoay quanh một nhân vật nữa . Tiễn vẫn là nhân vật chính nha nhưng mình cho thêm một nhân vật chính nữa là tỷ tỷ của tiễn nữa . Z tỷ của tiễn là ai ? Mún bít vô đọc . Nói trước là con ngu văn nên mọi người đùng ném đá là chết ó . Phần giới thiệu hơi nhàm cho nên mn lướt cũng được . Nếu bn nào đã đọc truyện tam nhãn hao thiên lục rùi thì có lẽ vứt phần giới thiệu cũng được .…
Định mệnh kéo 2 con người gần như trái ngược lại gần nhau. Sự tồn tại của người này được tạo ra là dành cho người kia. Như những chú ong luôn bất giác bị thu hút bởi hương thơm và mật ngọt của hoa, như những chiếc lá xanh cần ánh nắng để sống. Mưa và nắng cũng như vậy, cơn mưa trong ánh nắng rực rỡ, tạo nên cầu vồng muôn màu sắc làm say đắm lòng người - như kết thúc tươi đẹp của một câu chuyện tình giữa 2 con người ấy.…
Truyện kể về cuộc hành trình của Tim và Ime đến The Paradise để đưa bảo vật thời gian "Con mắt của Thánh Dayo" cho Emit Suntimer nhằm quay ngược về quá khứ ngăn chặn cuộc chiến giữa The Paradise với phe nổi dậy (là các vương quốc của tộc Human bao gồm: Freeland, Metaland, Winland, Lightland, Rivland, Oceisland và Dragon Island). Liệu việc quay ngược thời gian có trở thành sự thật hay đây chỉ là âm mưu của một thế lực thù địch?…
Ngẫu nhiênTuỳ hứng Chỉ là nhưng điều ad đã từng trải và muốn chia sẻ cùng với mn 🍀Mong mn đón nhận❤️Cảm ơn mn rất nhìu…
Nội dung truyện không có thật và hoàn toàn hư cấu, cốt truyện có những từ ngữ có phần thô tục cân nhấc trước khi xem. Cảm ơn vì đã đọc…
Viết ra vì bỗng dưng muốn nói ra cho ai đó nghe dù không biếtViết ra để chia sẻViết ra để nhẹ lòngMọi chuyện dù chưa, đang hay đã đi qua thì thời gian vẫn trôi, mọi việc vẫn tiếp diễnChúng ta vẫn phải sống, phải chạy đua giữa cuộc đờiCó những lúc muốn nói cũng không biết phải chia sẻ cùng aiCó những lúc muốn viết cũng không biết phải viết gì Có những khi muốn chia sẻ nhưng vừa nói đã thấy nghẹn lại... thôi...Tôi không biết mọi người là ai và mọi người cũng chẳng biết tôi là aiBỗng dưng muốn kể ra...Bỗng dưng nghẹn ngào muốn vừa khóc vừa kể những gì mình phải chịu đựng hay trải qua ...Tôi muốn nói...…
Ẩn sâu trong Mistville là 1 toà nhà to lớn,cư trú trong đó là 9 tử thần.Nói dễ hiểu hơn là các thần chết,sứ giả của cái chết.Mỗi tử thần đại diện cho những cái chết khác nhau:1.Tử thần của các giấc mơ2.Tử thần của việc tự sát3.Tử thần của sự tàn sát4.Tử thần của tuổi tác5.Tử thần của bệnh tật 6.Tử thần của sự trả thù7.Tử thần của các vong linh8.Tử thần của sự chuyển sinh9.Tử thần của sự phán xétNói là các thần chết nhưng các công việc cũng không nhiều cho lắm.Nói gì thì nói chứ họ chỉ là 1 đất nước nhỏ.Không có nhiều việc làm cho lắm,nghe đến đây chắc ai cũng suy ra rằng họ khá là rảnh rỗi.Đây chỉ là câu chuyện nói về họ,không hơn và cũng không kém.…
Đông Từ là bạn thuở nhỏ của Huấn Vy, cậu lúc nhỏ mập mập đáng yêu nên Huấn Vy rất thích chơi cùng. Sau này khi học cấp 3, cậu từ nước ngoài quay về, lột xác thành 1 chàng soái ca, theo đuổi Huấn Vy.…
Author: Tử DươngParing: JunSeobRating: K+Category: sad, OOCStatus: completedLength: 5,661 wordsDisclaimer: Họ thuộc về nhau, fic thuộc về tác giả.Summary: "Cậu đang bị Hanahaki đúng không, Junhyung?" - Tiếng Yoseob vang lên nhẹ tênh, xen lẫn tiếng thìa va vào nồi súp. Junhyung chột dạ, ngụm nước vừa trôi suốt cổ họng bỗng lạc sang hướng khác khiến anh bị sặc...."Hanahaki, có cánh hoa yến thảo dính trên má cậu kìa." - Yoseob quay sang nhìn anh, cười, cậu nói như thể căn bệnh của Junhyung chỉ là thứ rất vô cùng bình thường, thản nhiên như không. Junhyung đưa tay lên mặt mình, cánh hoa màu xanh đúng là đang dính lên má anh. - "Cậu đang thích ai à?"..."Junhyung, cậu bị Hanahaki vì tớ, có phải không?"Tớ xin lỗi...A/N: một cái shot sequel cho cái Peculiar ra từ khoảng n tháng gì đó. Mình viết thì cũng vì tào lao thôi, tại nghĩ đó giờ hành xác thằng Yoseob quài tội nó quá nên giờ viết cái này hành Junhyung cho bõ ghét (cứ cho nó là kiếp trước của Yoseob đi). Mình nghĩ nó chả tới trình angst đâu nên mình kiểu để category nửa vời thế này thôi. Fic viết ra hoàn toàn vì cao hứng nên chắc chắn lỗ hổng logic rất là nhiều, mong mọi người ráng đọc và cảm thứ gì có sẵn trong fic, chứ khoan hãy góp ý cái mình chưa có, vậy nha.Thân tặng bà đã đề bạt cho tui viết cái NamJin, nhưng vì tui cũng yêu Junseob với thấy chưa ai viết Hanahaki cho Junseob cả nên thôi triển luôn trước khi có đứa nẫng tay trên =))) Hi vọng chưa ai quên tui *ngàn thương nhớ*…
tinh cảm, tự viết, là chuyện từng trải của mình hồi hs…
chàng trai và cô gái tình cảm học đường…
SE :))))…