vdtt002
…
Bật 4G Lên? BAO DUNG SỰ NGHỊCH NGỢM CỦA EM…
Xuân sang Hạ đếnThu vềĐông tàn......Khi nào có chap?…
Tuyết Y luôn yêu say đắm Đại Tướng Quân Ngục ThạchNhưng hắn lại không yêu yĐến khi vì chờ đợi hắn trở về mà chếtHắn nhận ra mik đã đem lòng yêu y nhưng đã quá muộnKhông sao Trời cao có mắt cho hắn trở về lại quá khứ" Ta thề từ nay về sau ta sẽ bảo vệ em không để em tổn thương nữa "…
Ngao Thịnh lúc bé đã là một chú sói con, đến khi trưởng thành lại là một tên ác lang độc đoán tàn nhẫn. Hắn làm hoàng đế quyết đoán, thô bạo. Đại thần khuyên nhủ: "Hoàng Thượng, trị quốc phải nhân từ." Ngao Thịnh khinh thường: "Bạo quân vẫn tốt hơn hôn quân." Tương Thanh là một khối băng trôi, hỉ nộ bất biến, vui buồn không nhìn ra. Y chẳng qua chỉ cho con sói kia một chút ôn nhu, ấy vậy hắn lại mê luyến đến bất chấp tất cả, bám lấy y không dứt. Khi ấy, giữa ngôi vị hoàng đế và Tương Thanh, chỉ có thể chọn một, Ngao Thịnh đã chọn đế vị, bởi ngoài việc phải làm hoàng đế, hắn căn bản không có cơ hội để lựa chọn. Vì thế, Ngao Thịnh đăng cơ, Tương Thanh rời đi. Sau khi lên ngôi, Ngao Thịnh vận dụng hết tài lực, chỉ mong tìm về cho mình một Tương Thanh cũ. Hắn đã làm hoàng đế, đã có quyền lựa chọn. Đại thần can gián: "Hoàng Thượng, trong thiên hạ mỹ nhân nhiều vô số." Ngao Thịnh cười nhạt: "Ta không có hứng thú với đám mỹ nhân ấy." Đại thần nhíu mày: "Hoàng Thượng, lễ nghi..." Ngao Thịnh lạnh lùng cười: "Tìm không được Thanh về, trẫm liền bồi táng các ngươi cùng hai chữ lễ nghi."…
ngẫu hứng nên viết ạ…
Từ nhỏ đã được bỏ lại trước cổng cô nhi viện. Cô lớn lên trong sự ghẻ lạnh tại nơi đây, cho đến năm mười sáu tuổi cô gặp được anh - thiếu gia hắc đạo. Anh muốn cô trở thành trợ thủ của anh, cô thông minh hiểu được lợi ích khi đi cùng anh nên liền đồng ý. Anh đặt cho cô một cái tên mới: An An, lòng cô dấy lên một cảm xúc khó tả. Anh vẫn cho cô tiếp tục đi học, trong khi đó lại đào tạo cô thành một sát thủ chuyên nghiệp hỗ trợ anh ở mọi phương diện. Cô xuất sắc hoàn thành mọi nhiệm vụ, không để anh phải bận lòng.Năm hai mươi tuổi, cô nhận ra tình cảm dành cho anh nhưng anh lại xem cô là một trợ thủ đắc lực. Cô đỡ cho anh một phát đạn, anh xem đó là bổn phận mà cô phải làm. Cô vì nhiệm vụ anh giao mà hết lần này đến lần khác vào ra sinh tử, anh lại xem đó là bổn phận mà cô phải làm. Cô làm mọi thứ chỉ để đổi lại một mẩu tình yêu của anh nhưng tất cả chỉ là vô vọng.Đến khi anh nhận ra tấm chân tình của cô, liệu cô còn đứng nơi đó chờ anh?…
Ê t cũng chẳng biết là t theo cái cốt này được bao lâu đâu. Nhưng sẽ cố gắn.…
Ngọc Mạn nàng, từ nhỏ tới lớn chỉ yêu thương một người, đó là sư phụ nàng Mộ Tịch Lam. Chỉ là, kẻ đầu gỗ đó, từ khi nàng là đứa bé 7 tuổi cho đến khi thành một đại cô nương 18 xuân xanh cũng chưa bao giờ tiếp nhận tình cảm của nàng. Được, nàng xem sư phụ và nàng, ai phải đầu hàng. Nàng muốn cho người biết rằng, NÀNG LỚN RỒI.…