Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cậu còn rực rỡ hơn cả nắng hạ, là điểm sáng đẹp nhất cuộc đời tôi, mãi mãi là thế.Shortfic.Đây là fanfic nên đừng giới hạn trí tưởng tượng của bạn.Mọi nhân vật, tình huống, bối cảnh, địa điểm,thời gian trong truyện đều không liên quan chặt chẽ đến thực tại. Hãy tưởng tượng và nhập vai thôi😉…
Rất lâu sau này tôi mới biết. Câu ấy đã từng thích tôi. Chỉ là một chút rất nhỏ thôi. Một chút rung động thoáng qua trong giây lát của cậu nhưng đeo bám tôi cả thời thanh xuân."Mỗi người xuất hiện trong cuộc đời chúng ta đều có một sứ mệnh. Có phải sứ mệnh của cậu là khiến tớ nuôi hy vọng rồi dập tắt nó ?"Dù sao cũng cảm ơn cậu, thanh xuân của tớ.…
Title: Tìm vuiAuthor: Ngao Tiểu NgưTranslator: QTEditor: BommiePairing: KrisLay, ChanLayLenght: 25 chương + phiên ngoạiStatus: Bản gốc và bản edit đã hoànGenre: Hiện đại, ngược(?), H, HEPrologue"Thành Nam. Khách sạn Stay. Phòng số 1007. Chỗ cũ.Ngô tổng giám VS Trương chủ biên."Jelly: Bản thân ship ChanBaek nên không thích ChanLay lắm, nhưng mà... thây kệ nó :3Link: https://scorpio155.wordpress.com/2014/06/19/editlongfickrislay-tim-vui-muc-luc/…
Tóm tắt: Hào Môn Không Đón Ánh Bình Minh Tư Mặc Kỳ - 55 tuổi, chủ tịch tập đoàn Tư Thị, người đàn ông được cả thế giới ngưỡng vọng, phong lưu, quyền thế, không vướng bận hôn nhân. Một lần tình cờ, hắn bắt gặp Lâm Kha - chàng sinh viên 23 tuổi, thiên tài Toán học, mồ côi từ nhỏ, sống nghèo kiết xác nhưng kiêu ngạo và kiên cường. Tư Mặc Kỳ muốn có con nối dõi nhưng không tin tưởng bất kỳ ai trong giới hào môn. Hắn lựa chọn Lâm Kha - đơn thuần, dễ kiểm soát, rồi sắp xếp một màn gặp gỡ "vô tình" khiến cậu ngỡ mình được yêu. Cậu mồ côi, nghèo, nhưng thông minh và đẹp đến động lòng. Tư Mặc Kỳ thấy thú vị - không phải vì yêu. Hắn chỉ muốn "giữ một món đồ chơi đẹp đẽ bên mình vài tháng", không ngờ chỉ một lần không dùng biện pháp, Lâm Kha lại thật sự mang thai - và là song thai. Khi biết tin, Tư Mặc Kỳ bàng hoàng, nhưng rồi mừng rỡ như điên. "Đúng là món quà ông trời ban. Con tôi, nối dõi tôi... mà không cần ràng buộc với bất kỳ người nào." Hắn bắt đầu giấu đi bản năng chơi đùa, vờ như yêu thương, quan tâm săn sóc cậu từng chút, từ dinh dưỡng đến nghỉ ngơi. Nhưng trong lòng đã sớm tính toán: Khi hai đứa bé chào đời, chỉ cần ép ký giấy từ CHA, giữ lại con - và để cậu biến mất. Lâm Kha ban đầu tưởng mình gặp được tình yêu, càng ngày càng chìm đắm trong dịu dàng hắn dựng nên. Nhưng trong một lần dọn dẹp phòng làm việc của hắn, cậu tình cờ thấy tài liệu pháp lý nhận nuôi toàn phần, và bản ghi âm giọng hắn lạnh tanh.…
Không có tam quan rõ ràng, chỉ là muốn thấy cảnh Hirata thao túng thành công Shunichi như thế nào thôi.Mỗi chương sẽ là một câu chuyện khác nhau.Tất cả đều dựa trên trí tưởng tượng của tác giả.…
- Nơi tôi tự bón hàng cho mình vì nó ít quá T^T- Crea bìa : @kkimalevin / Twitter (Thích người này lắm lun ý:3)- Chung Au với Solar, Thorn và Dark sống chung một nhà…
Nếu như hắn có một cơ hội để làm lại từ đầu, nếu hắn chọn một cách khác để yêu em, thì Shunichi... liệu em có ở lại với hắn không?...Bị dụ xem phim để rồi sang chấn 🫠🫠 Tui phải thay đổi nó huhu TT***Chú ý: Fic hường phấn, OOC để chữa lành trái tym bị tổn thương***…
"Bakugo, tớ muốn cùng cậu đi hết quãng đời này."..."Liệu cậu có biết..."...| idea là của me, it's me, phiền not re-up, nếu bae thấy thích, okay, vote nhớ.mote.…
Thể loại : Xuyên không , ma cà rồng , ........CP : Jennifer Cullen X MarcusTrần Gia Hân , một cô gái có đam mê nghệ thuật điêu khắc một cách cháy bỏng đến bất chấp mà chả có lý do . Khi đang đắm chìm đắm vào từng nét điêu khắc , từng nét vẽ mang đầy dấu vết lịch sử nhưng lại không mất đi sự lộng lẫy trang nghiêm . Cứ thế cô cứ mải mê ngắm nhìn , bước đi một cách vô thức ..... Rồi trước mặt cô bỗng xuất hiện một bức tượng điêu khắc của một người đàn ông . Anh ta toát lên hơi thở cô đọng của năm tháng , gương mặt được khắc hoạ một cách tỉ mỉ , nếu không phải đây rõ ràng là thạch cao thì cô nghĩ mình đang nhìn là một người thật . Nhìn xuống tên của bức tượng " Thánh Marcus " ...... Khi lời vừa ra khỏi miệng một luồng sức mạnh đã kéo cô vào khiến một trận thiên hôn địa ám . Mở mắt dậy đã là một thân phận khác ..... Jennifer hale . Không ai biết một con người biến mất cùng bức tượng " Marcus " kia Truyện sẽ giữ nguyên nhân vật chỉ thêm nữ chính thôi , vì mình đọc nhiều truyện cứ hắc Bella mà xem phim mình thấy bella rất tốt , rất OK mà . Nên vì vậy mình viết để có truyện cho mình đọc thôi .…
Ôi không!Y/n bị tha hóa rồi!Và sẽ không có gì tồi tệ hơn nếu em không gặp tổ chức tội phạm Phạm Thiên và lan tỏa sự tha hòa cách thiểu năng này.Hãy đồng hành cùng Y/n đi tha hóa cả cái Phạm Thiên này nào.…
"Nhưng mà môi mình cô đơn lắm..."Không lời nào được thốt ra tiếp theo trong một, hai, ba giây.Và sau đó:"Vậy thì," Jeno nói, điềm nhiên như không có việc gì, "Mình nghĩ mình có thể giúp cậu á."Bản dịch dưới sự cho phép của tác giảhttps://archiveofourown.org/works/16821529…
⸻Thể loại: Gặp lại sau nhiều năm, gương vỡ lại lành , từ thầm mến thành yêu, thanh mai trúc mã.1. Nhiều năm sau tái ngộ, Trì Giai vô tình mở nhầm cánh cửa và ngã vào vòng tay quen thuộc.Thẩm Mộ Diêu trần trụi, dựa vào góc phòng, nhướng mày cười tinh quái:"Chưa xem đã đủ à?"Ánh mắt đầy chơi khăm khiến Trì Giai đỏ mặt. Sau khi kết thúc buổi quay, bạn thân cô xuýt xoa:"Thân hình của Thẩm Mộ Diêu khiến ai nhìn cũng mê, yêu anh chắc sẽ vui lắm!"Trì Giai lặng lẽ gật đầu, tiếc là giờ anh là người cũ của cô.2. Trước đây, Trì Giai được Thẩm Mộ Diêu cưng chiều từ nhỏ, luôn ở bên anh. Sau chia tay, anh xem cô như người xa lạ.Một lần tại buổi tiệc, Trì Giai say, vòng tay qua cổ Thẩm Mộ Diêu và hôn lên yết hầu anh.Anh dập điếu thuốc, nghịch ngợm bóp má cô, giọng trầm đầy sắc sảo:"Trì Giảm Giảm, hôn tôi thì phải chịu trách nhiệm đó."3. Sau này, Thẩm Mộ Diêu giành được huy chương vàng Olympic. Một đoạn clip cũ bị tiết lộ:Thiếu niên Thẩm Mộ Diêu trẻ trung phong lưu, đang lau vết thương trên mặt, mạnh mẽ ôm Trì Giai hôn đầy say đắm.Bạn thân của anh shock lớn:"Thẩm Mộ Diêu, đồ khốn!"Trì Giai vừa muốn chạy, đã bị anh bế lên, khẽ cười:"Tao thích làm đồ khốn vì cô ấy."Tóm lại: Trì Giai từng nghĩ Thẩm Mộ Diêu - người xuất sắc ấy - không bao giờ dành tình cảm cho cô. Nhưng sau này cô mới biết: • Căn phòng anh toàn tranh vẽ tay về cô. • Vết thương thời thiếu niên anh mang đều vì cô.P/S: Truyện này mình đọc văn án thấy hay mà không tìm thấy chỗ dịch bản Tiếng Việt nên mình tìm tòi để dịch, chưa xin phép tác giả…