Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Sẽ như thế nào khi Ashlyn bị rơi vào một thế giới song song.Liệu cô sẽ làm gì ?" Nè, tôi có chuyện cần bàn vớ-... " - Ashlyn" Cậu là Ashlyn ? " - Rinna " Còn cậu là ai ?!!, tôi cần tìm bạn của tôi " - Ashlyn" Họ không biết cậu đâu, nhưng tôi thì có đấy " - Rinna " Cậu không thuộc về nơi này đâu, cút đi ! " - Rinna" Cậu cũng vậy mà ?..... " - Ashlyn…
"Hắn giấu mình sau bộ áo khoác rộng và che giấu khuôn mặt mình bằng chiếc mũ liền sau áo, kèm theo cái khẩu trang đen đen. Tôi chưa từng thấy hắn ta tiếp xúc với bất kì ai, chỗ ngồi của hắn lúc nào cũng là phía cuối lớp, và cũng chưa từng thấy một ai cố tiếp xúc hay bắt chuyện với hắn. Tôi tò mò về khuôn mặt của kẻ dị hợm ấy, tò mò muốn nghe được giọng nói của hắn. Và bằng một cách lạ kì nào đó tôi đã bị cuốn hút theo vòng xoáy của một kẻ dị hợm."…
- Ritsu-kun, mình đang đi đâu vậy?- Đếch biết.- Ritsu này, cậu không thuộc câu lạc bộ này mà sao cứ đến hoài vậy?- Hỏi Ông Giời ấy.- Ritsu, thôi vứt lòng tự trọng của mình cho cây kem đi.- Hem nhe.- Ritsucchi, cậu đang làm gì đấy?- Nhìn zú Đỏ.Câu chuyện về một lũ khờ._Hoshi_- My stories are always weird, so you know what to do =))- Click back if you don't like it.…
✴ taemin ♢ vmin ✴--câu chuyện đi du lịch lấy tin tức của nhiếp ảnh kim taehyung và tình nguyện viên park jimin ở châu phi.[collab with đế anh @neoscene]started: 19072019end: ??cover fic by @-kookonut…
Since the day Harley was born, Lesley feel something keep getting close to her little brother, something invisible, something that only her brother see, something... dead.Ayyy wtf did I just created, this oneshot is damn weird, but I cant stop... mf...…
One shot của tất cả những ý tưởng tự nhiên tôi có trong đầu và tất nhiên là nó rất rời rạc, nhưng tôi vẫn muốn viết ra để ngày nào đó nhỡ mình cần ý tưởng hoặc chỉ đơn giản là ngắm lại ngẫm nghĩ xem khả năng của mình đã vươn lên được bao nhiêu.Thế thôi :DĐọc vui vẻ nhá mọi người…
Tác giả: Mèo Yêu Miêu. Thể loại: fanfic, all27, trọng sinh.Tsuna thừa nhận, cậu rất yếu đuối. Vì vậy cậu đã lựa chọn chạy trốn thay vì đối mặt. Chạy một vòng rồi lại trở về vị trí ban đầu. Nhưng lần này người sợ hãi không phải là cậu....(author's note: viết lại từ bộ [KHR][All27] Again gắn tag all27 nhưng không hẳn là tất cả mà chỉ một số thôi)…
Dương Đỗ Quyên chớp mắt, chậm chạp định hình xem mình vừa nói gì. Cô thầm oán trách tính tình thất thường của bản thân. Gương mặt cô nóng bừng, tai cũng đỏ lên nhưng từng lời Quyên thốt ra đều rất kiên định:"Đức Dương, cho phép tớ chờ cậu nhé, tớ chờ được mà."Đừng thích ai có được không, tớ sẽ đau lòng chết mất.Người con trai trước mắt cô đột nhiên bật cười, tiếng cười lanh lảnh, chói chang hơn cả mặt trời. Môi cậu mím lại như kìm nén, nhẹ nhàng nói:"Không cần đâu.""Quyên, tớ thích cậu."Chỉ có một câu này thôi mà Quyên nghĩ rằng trái tim cô đã vọt ra ngoài ăn mừng bằng tất cả nội lực của nó. Đức Dương để cô gái này kích động vò đầu như mọi lần, lặng lẽ nắm tay bạn gái vừa mới lên chức quay về bữa tiệc. Cậu chợt lên tiếng khi gần đến nơi."Có ngại quá thì bảo tớ.""...Ừm."Ngại điên lên được, nhưng vì là Dương nên tớ sẽ cố nhịn lại.Từ năm mười lăm tuổi hay đến hiện tại, hay là về sau đi nữa, tớ vẫn luôn như thế khi đối diện với cậu.--Cp: Thiếu niên đáng yêu khờ khạo như cục đá x Thiếu nữ mặt dày nhưng dễ xấu hổ với thiếu niên.Nam nữ chính nhiều khuyết điểm, hai bạn trẻ là tình đầu của nhau, từ từ học cách yêu đối phương một cách trọn vẹn.…
Truyện kể về một cô gái tên Kokona Haruka (nếu biết đây là ai thì im -_-) là một học sinh trung học đã phải lòng với senpai của cô ấy là một chàng trai tên Mingi Erusake. Nhưng do bị từ chối và những vết thương của quá khứ làm tổn hại,Kokona trở nên trầm cảm. Liệu Kokona có chiếm đc trái tim của Mingi hay chỉ mãi mang trong mình một trái tim vỡ nát ?…
Hắn - một sắc trắng bị vẩn đụcNó - một màu đen thanh khiếtCho dù điều đó có thể sẽ chẳng bao giờ thành hiện thựcCho dù hắn sẽ vấy bẩn nóCho dù hắn có hối hận cả cuộc đời mình vì lựa chọn này đi chăng nữaHắn vẫn muốn được vươn tay raVẫn muốn được ở bên đứa trẻ ấy...Vẫn muốn được chạm tay vào đôi mắt mờ đục kia...Liệu hắn... có được phép tin vào thức cảm xúc này một lần nữa không?Lưu ý: - Mọi chuyện đều là trong trí tưởng tượng của tác giả.- Không dàng cho những ai đang tìm fic ngọt ngào hường phấn…
Tóm tắt: Mabel- người mà Pacifica thầm thương trộm nhớ.Mọi chuyện bắt đầu từ lúc cặp song sinh Pines đến thị trấn Gravity Falls. Cô chả có ấn tượng gì về Mabel, đơn giản chỉ là một đứa quê mùa và lố bịch. Nhưng sau khi Weirdmageddon kết thúc, hình ảnh của Mabel đã hằn sâu vào trí óc của cô. Còn Mabel, cô đang tìm kiếm tình yêu của đời mình. Chuyện gì sẽ xảy ra khi Mabel gặp lại Pacifica tại quán cà phê, nơi cô đang làm việc? (^o^)? Bìa được làm bằng Picsart^^ Rất mong mọi người ủng hộ và góp ý~…
Con số trên cổ tay đột ngột nhảy ngược từ 17155 về 1.Một ngày. Chỉ còn một ngày. Một ngày nữa thôi, và rồi tôi sẽ được chết đi. Hoàn toàn...(Linh hồn tôi bị cầm tù trong từng con chữ. Thân xác tôi mắc kẹt ở đây. Và trái tim tôi ở với nàng, với chị.Tôi chỉ muốn nhanh lên và trả lại hết thảy cho nàng.)…
"I continue on trains, station to station, go to places that give me a new look, stop at the point where I find out""như những đoạn băng ruy ghi lại những thước ảnh kỉ niệm , níu tiếc vì chúng đẹp đẽ nhưng thật may , chúng là kỉ niệm mà ta đã lựa chọn để nhớ lại" -Hinata Shoyo "Even though we have to face each other, win points, and move on to victory, even though we are opponents, you and I will still be a weird couple.""dù sẽ phải đối mặt , giành điểm , chiến thắng bước tiếp ,khi dù ta là đối thủ của nhau , tôi và cậu cũng sẽ từng là cặp đôi quái dị thôi ." -??????????????…
Truyện tam đề : là một hình thức của Rakugo (truyện cười Nhật Bản), trong hình thức này người kể chuyện sẽ sáng tác một câu chuyện dựa trên ba đề tài ngẫu nhiên (thường là ba từ hoặc cụm từ ví dụ như : con mèo, radio, mưa).Nguồn: Chú thích trong Cô gái văn chương (http://fiction.vn/threads/truyen-tam-de.6832/)Chào mừng các bạn đến với tuyển tập truyện tam đề ngắn viết bởi các Chaos Minders.…
"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…
[ARTBOOK] It's been such a long time since I last updated on wattpad. It used to be my super favourite social media. Honestly It means a lot cause It came to me as a precious part of my childhood, which I'll never forget. That was the time when I was really into drawing, I spent most of my freetime drawing and painting. I was so dumppp and weird that time, making a lot of mistakes, but I always grateful beacause I could be me, stroke up new relationships with so many friends who have a lot things in common. We have so many memories, can tell how beautiful they were. It just like a dream that I always wanted to come back at that time...…
Có một bức tượng giống hệt người sống trong bảo tàng, và nó biết động đậy.Có một bức tượng mọc ra lông vũ mỗi lần Shuichi gọi nó bằng tên.Có một bức tượng đã tự xưng mình là Thiên thần hộ mệnh của Shuichi.Có một bức tượng đã nói nó yêu cậu hơn bất cứ thứ gì...("Vậy, chính xác thì, anh yêu tôi hay yêu [sự thực] đang ẩn náu bên trong tôi?"Rantarou chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng mà buốt lạnh. Một nụ cười, rõ ràng chẳng có chút gì là giả tạo, nhưng lại trát lên đôi mắt gã cái đắng chát đến chạnh lòng. Như thể biết bao xúc cảm, biết bao câu từ ứ nghẹn chôn sâu bấy lâu đều theo cái nhếch môi nhẹ tênh ấy, lan tràn.Gã chậm rãi, run rẩy áp tay mình lên gò má Shuichi."... Xin lỗi em."Shuichi không nói gì thêm.)…
Câu chuyện bắt đầu với chuyến " du lịch" của cô bé 15 tuổi Stella Glass đến Việt Nam - Quê hương thứ hai của cô. Một thân một mình nơi đất khách, cô đã gặp được Thiên Du - Chàng sinh viên vừa trở về quê nhà và nghèo kiết xác. Hai người sống chung một căn phòng trọ, chuyện gì sẽ xảy ra ? Và Stella liệu có thể vén được bức màn bí mật sau thân thế của " anh chàng đẹp hơn thần thánh" mang tên Thiên Du ?Bắt đầu cuộc hành trình dài...Liệu trong thế giới đầy tội lỗi này có tồn tại con người gọi là " Thiên Thần" ?…