Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một cô bé khi vừa mới chào đời đã bị cha mẹ mình vứt bỏ tại 1 nơi vắng vẻ ko có bóng người. Thì có người vô tình nhặt được cô bé ấy. Nươi dưỡng cô bé đến lớn và bắt đầu hành hạ... Và cô bé đã chịu nhiều đau đớn, vất vả,... Tới khi gặp đc 1 người…
Vì đã quá u mê lcmj quá rồi 😚😚😚 Tổng hợp thành một truyện cho dễ đọc hơn thôi hihi!!!---------------------Truyện được dịch lậu. Vui lòng không mang truyện đi nơi khác. Xin cảm ơn.…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian. Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi. Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh, anh ước là mai ngày nắng. Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại va giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh. Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi Ngày nắng, ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài . Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm vương anh nguyện bi đầy xuống âm trì Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầuGiận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhauAnh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sauNiềm đau là vụt mất khiến ta phải tìm nhau. Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khócNó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tócTình cảm anh dành cho em anh không…
Truyện: Alpha tôi mang về từ quán barTác giả: 唪Nhân vật chính: Trần Vũ Tư, Tả Tịnh Viện_________________________________________Niên hạ công, khoảng cách 7 tuổiP/s: Truyện được dịch lậu. Vui lòng không mang truyện đi nơi khác. Xin cảm ơn.…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…
"Khi một ai đó chết, họ sẽ vứt bỏ đi những thứ như thân xác, tên gọi, danh lợi,... để linh hồn họ sẽ bát đầu với thân xác mới, tên gọi mới,danh lợi mới..."…
- Này, nay là ngày bao nhiêu nhể Yết? - Cô nàng mảnh khảnh với cặp kính cận đáng yêu tự hào là đại diện cho cung Thiên Bình (Libra) lên tiếng phá tan sự yên lặng.Tưởng là sẽ có được một lời đáp lại tử tế, ai dè người trả lời câu hỏi trên lại lạnh lùng vứt cho nàng Li (viết tắt cho Libra ấy mà ^^) chiếc Iphone của mình, chẳng thèm mở lời...♡ Love from Ba Tam ♡Ủng hộ mình nhé!! ^^ Cám ơn nhiều nạ! Và... cùng xem câu truyện hấp dẫn này nhé... ➡Thanks!…