Thay đổi
Tôi muốn thay đổi muốn vứt bỏ thể xác yếu ớt kia. Tôi muốn trở nên mạnh mẽ để trã thù…
Một bắn vì vã…
Julie 17 tuổi đã lên kế hoạch cho tương lai của mình-chuyển ra khỏi thị trấn nhỏ với người bạn trai Sam, học đại học trong thành phố, dành một mùa hè ở Nhật Bản. Cuộc sống tràn ngập những hi vọng trong tương lai. Nhưng rồi lại Sam đột ngột qua đời. Bỏ lại Julie một mình. Thế giới của Julie cũng vì đó mà dần thay đổi.Đau xót đến xé lòng, Julie đã không tới dự đám tang của Sam, vứt bỏ mọi thứ liên quan tới Sam và cố gắng làm mọi cách để quên đi anh cùng với cái chết bi thảm. Nhưng một ngày, tin nhắn mà Sam để lại trong cuốn kỷ yếu đã khiến những ký ức hạnh phúc bên nhau của họ ùa về. Khao khát được nghe giọng nói của anh một lần nữa, Julie đã gọi vào điện thoại của Sam chỉ để nghe tin nhắn trong hộp thư thoại.Nhưng Sam đã thực sự nhấc máy.Một phép màu đã xảy ra, Julie đã được trao cơ hội thứ hai để nói lời tạm biệt. Một kết nối là tạm thời. Nhưng nghe thấy giọng nói của Sam chỉ khiến cô ấy ngày càng nhung nhớ anh, và với mỗi cuộc gọi, việc để anh ấy ra đi càng trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, việc giữ bí mật về những cuộc gọi ở thế giới bên kia giữa cô với Sam không phải là điều dễ dàng, đặc biệt là khi Julie đã chứng kiến sự đau khổ mà gia đình Sam đang trải qua. Không thể cứ mãi giữ im lặng và nhìn những người thân yêu của họ đau đớn, Julie bị giằng xé giữa việc tiết lộ sự thật về các cuộc gọi của họ, mạo hiểm kết nối của họ và mất anh mãi mãi.----------Cuốn sách bạn đang đọc: You've reached Sam - Dustin ThaoBạn đang kết nối tới Sam - Dustin Thao - Dịch: Quả Táo…
"....""Thường ví von người con gái là đoá hoa tươi thắm của cuộc sống. Tôi tặng cô""....""Bông hoa đang nở rất đẹp. Nhưng lại tự đẩy hết nguồn dưỡng của mình sang cho đám cỏ dại bên cạnh"..."Ở đó có anh, đúng không?""Không bao giờ tôi rời bỏ cô"___________Tình tiết không liên quan đến cốt truyện gốc.Không có logic trong fic này. Vứt não trước khi đọc.100% nhân vật bị OOC cực kì nặng. Khuyến cáo clickback ngay nếu không muốn một ngày tuyệt đẹp bị phá huỷ bởi mấy chương truyện vớ vẩn.Fic tôi luật tôi, có sạn bạn nhặt. Không hợp ý bạn xin mời đi tìm fic khác.…
"Chỉ cần cậu có thể vứt bỏ gánh nặng trong lòng.. khiến cho cậu cảm thấy thoải mái... thì cho dù có chết cả trăm lần.... vì cậu.. cũng cam chịu!"…
Thể loại: Duyên gái, thuần Việt, SEBối cảnh: khu vực Nam Bộ Việt Nam trước năm 1975 "Một mùa thu trước, mỗi hoàng hônNhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,Tôi chờ người đến với yêu đương.Người ấy thường hay ngắm lạnh lùngDải đường xa vút bóng chiều phong,Và phương trời thẳm mờ sương, cát,Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng.(...)Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,Lòng tôi còn giá đến bao giờChồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đờiÁi ân lạt lẽo của chồng tôi,Mà từng thu chết, từng thu chết,Vẫn giấu trong tim bóng "một người"." Hai sắc hoa Tigon - T.T.Kh- Vân Khánh hay còn được gọi là cô tư Khánh là con gái thứ hai của má tám Lành, cháu gái của bá hộ Thắng giàu nức tiếng ở xứ Trà Vinh. Cổ là giáo viên văn mới được bổ nhiệm về dạy ở trường trung học Tân Đông này được hơn tháng rưỡi. - Thảo Phương tức là chị út Phương, nhà chỉ ở bên kia xóm chùa. Chỉ về trường Tân Đông đây dạy môn Vật lý được hai năm lẻ ba tháng rồi nhưng mà kín tiếng dữ lắm, ít có giao thiệp với ai. Nghe phong thanh thì biết chị út sanh ở tuốt miệt Gò Công. Vì được nhận công tác ở trường Tân Đông nên mới cùng mẹ chuyển về ở tại Sa Đéc. Hình như chị út hổng có ba, nghĩ mà thương hết sức...nhưng thôi kệ người ta, hơi sức đâu mà quan tâm chi cho hoài công! 🌼🌼🌼Tình tiết trong truyện chỉ là hư cấu về bối cảnh, thời gian phù hợp với mạch truyện nên không nhằm công kích bất kỳ ai hay điều gì và…
CHAP 1: …….purple line let me set up my world…….- Yaboseyo!- anh chộp ngay lấy điện thoại khi vừa nhìn thấy tên người gọi-bác sĩ Shim Chang Min- mẹ tôi làm sao hả bác sĩ? Hay là đã có cách chữa bệnh cho mẹ tôi rồi? anh tìm ra cách rồi đúng không?...- Anh Jung ah. Anh bình tĩnh lại đi, đừng quá kích động. bây giờ anh đến ngay bệnh viện đi, tôi sẽ nói rõ với anh, thế nhé! Cụp…..tút…..tút……. Không nghĩ ngợi gì nhiều anh vội vã lấy áo khoác rồi vụt chạy ra ngoài, còn gì qua trọng hơn mẹ anh lúc này nữa chứ… những lần bà ngất đi trong đau đớn làm tim anh như vỡ ra ngàn mảnh, anh chỉ muốn mình có thể chịu đau thay cho mẹ nhưng mẹ anh cũng đã ngất đi biết bao nhiêu lần vì đau đớn. cái thông báo của bác sĩ lúc anh đưa vào viện khi bà ngất đi cách đây hai tháng khiến anh muốn quỵ ngã:”mẹ anh bị ung thư não giai đoạn cuối, chúng tôi rất tiếc, đã quá muộn để có thể làm được gì, anh nên chuẩn bị tinh thần, bà ấy có thể ra đi bất cứ lúc nào. Thời gian không còn nhiều nữa đâu, chúng tôi cố hết sức cũng chỉ có thể kéo dài sự sống của bà ấy được 3 tháng nữa thôi. Chúng tôi rất tiếc!”. những câu từ ấy cứ như đang cứa sâu vào tim anh, bọn họ có biết họ đang nói đến cái gì không? Là sự sống của một con người đấy! là cuộc sống của mẹ anh đấy, làm sao họ có thể… cả thế giới như sụp đổ trước mắt anh, anh đau, anh hận cả thế giới này, tại sao đối xử với anh như thế? Cướp cha anh đi khỏi mẹ con anh khi anh mới 8 tuổi, ban cho anh cuộc sống nghèo khổ vất vả, anh đã phải đi…
"Làn da trắng như tuyết, đôi mắt như viên hồng ngọc...Mùa đông tuyết rơi phủ trắng màn đêmKhoảng khắc chạm nhau như ngưng lại...Bông tuyết và ngọn lửa Sự tan biến hay vụt tắt..."Chú thích của tác giả: Tác phẩm đầu tay còn nhiều sai sót, mong độc giả bỏ qua và có thể cho thêm góp ý. Cảm ơn mọi người nếu có đọc truyện…
Tôn cục cưng ở tốt nghiệp lúc sau nguyên nghĩ muốn bán nhà mình đích cũ nát tổ trạch, ai ngờ lại bị theo cổ họa trung đi đi ra đích lịch đại tổ tông nhóm hung hăng giáo huấn một chút!Tổ phụ vô cùng đau đớn: cái gì? Ngươi ngay cả hồng thiêu nhục(thịt kho tàu) cũng không hội làm?Ông cố phụ thổi râu trừng mắt: gỗ mục không thể điêu cũng, ta đều giáo ngươi ba lần, còn làm không ra quý phi kê!Cao tổ phụ táo bạo đích cầm trúc tiên: ngươi dám hỏi ta dương phương giấu ngư là cái gì, ta khiến cho ngươi xem xem ta trong tay là cái gì!Chỉ có cao ông cố phụ bưng hiền lành mặt, ý đồ giãy dụa: ngoan ngoãn, đông an kê khả hội?Tôn cục cưng mộng bức lắc đầu.Rất / tổ phụ nhíu mày: đồ sấy hợp chưng đâu?Tôn cục cưng mộng bức lắc đầu.Thái huyền tổ phụ băng bó ngực còn không hết hy vọng: đường dấm chua cá chép đâu?Tôn cục cưng hai mắt sáng ngời: "Này ta sẽ, thêm dấm chua thêm đường thêm sốt cà chua!"Tất cả tổ phụ mí mắt vừa lật: lần thứ hai tốt!Vào lúc ban đêm, một đống râu trắng bệch đích lão nhân ôm đầu khóc rống, nước mắt tứ giàn giụa: ta tích cái thiên gia, tôn gia tự điển món ăn thật đúng là phải đoạn tuyệt !*Tổ tông nhóm cộng đồng có cái không gian, sự thật một ngày =hông gian một tháng, vì tôn gia đích tương lai, tổ tông nhóm lấy đao bức tôn cục cưng đến không gian học tố thái!Nhìn trời sơn, nổi tiếng du lịch cảnh điểm.Dưới chân núi, một chỗ vứt đi đích nhà cũ thế nhưng bị cải tạo thành tiểu tiệm cơm.Từ nay về sau, này nho nhỏ nhìn trời thôn đâu,…
Trả test cho @One_Piece_Team…
Tên: Mi gian tuyết (Nguồn QT: CeciliaVan Quynh) Tác giả: Toàn Chuyển Mộc Mã Chung Tương Để ĐạtNguyên tác: Husky và sư tôn mèo trắng của hắn - Nhục Bao Bất Cật Nhục Couple: Nhiên Vãn (ver 0.5 aka hai người của kiếp trước)Số chương: 4 chính văn, 0 phiên ngoại.Thể loại: ngược quằn quại thê thảmVăn án:Tự thuật hàng ngày và con đường truy thế gian nancủa Đạp Kiều Kiều. Tiếp nối tuyến thời gian của ChỉGian Sa nhưng là dưới góc nhìn của Đạp TiênQuân.Sư tôn là một người sẽ không khuất phục vận mệnh, bất kể tại thời điểm khó khăn đau khổ thế nào cũng sẽ kiên cường đấu tranh.Mặc Nhiên cũng vậy. Chẳng sợ sư tôn lưu lại dị thế, chẳng sợ người đã ra đi, hắn đều tuyệt đối sẽ không vứt bỏ.WARNING: Bản edit lấy hoàn toàn từ QT của chị CeciliaVanQuynh, chỉ giữ được 60 - 70% ý gốc của tác giả!!!Editor: Truyện là tui tự dịch, văn phong cũng theo kiểu của tui...…
Đơn giản là một số đoản văn…
Tác giả là người mới nên có gì sai sót mong mọi người thông cảm😓…
*****Truyện Sưu Tầm Lưu Về Đọc*****Nguồn :truyenfull.vnVăn ÁnVăn án 1:Biệt danh của Diệp Lâm Tây là: Máy tiêu hủy tiền biết đi, phiên bản giới hạn thế giới. Thực tế, trong xương cốt cô đã khắc sâu hai chữ: Hư vinh. Có tin đồn rằng, cô chỉ vì muốn vứt bỏ "Danh hiệu" thiên kim tiểu thư không học vấn, không nghề nghiệp, nên đã bảo cha mình đem quyên tặng hai tòa nhà, sau đó chen chân vào học viện Luật thuộc Top1 tại Mỹ.Cho đến khi tin tức cô kết hôn với Phó Cẩm Hành xuất hiện trên khắp các mặt báo, nào là sính lễ đáng giá trăm triệu, nào là đám cưới thế kỷ, nào là chuyện tình cổ tích đáng ghen tị, khiến chị em không khỏi xôn xao bàn tán về bí quyết cưa đổ nam thần của cô.Diệp Lâm Tây khẽ cười: "Bởi vì anh ấy là người giàu nhất trong số các ứng cử viên kết hôn của tôi." Nào ngờ vừa quay đầu lại, đã thấy một người đàn ông khoác trên người bộ vest màu đen, dáng vẻ cực kỳ đẹp trai, kiêu ngạo đang đứng ở cửa uể oải nhìn cô. Diệp Lâm Tây mặt không biến sắc nói thêm: "Ông xã của tôi còn đẹp trai nhất nữa."Văn án 2:Anh là người thừa kế của gia tộc họ Phó, là một người có sắc đẹp bán nước hại dân, không ai có thể hiểu nổi lý do tại sao anh lại kết hôn với Diệp Lâm Tây. Vì vậy, họ đã đánh cược với nhau rằng cuộc hôn nhân của anh và cô sẽ không kéo dài quá một năm. Nào ngờ, khi hai người xảy ra tranh cãi, Diệp Lâm Tây khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói ra hai chữ "Ly hôn". Mọi người đều nghĩ rằng, ngay một giây sau Phó Cẩm Hành sẽ phủi áo quay đi, nhưng anh lại khẽ thở dài, giọng nói dịu dàng:…
TRUYỆN CƯỜI: TỨC CƯỜI QUÁ!…
Quá khứ lạc lõng vì yêu đơn phương…