Tầm nhìn, sứ mệnh
…
Văn ánBảo Châu: Chúng ta mục tiêu là?Nhất chúng thiếp thất: Sinh nhi dưỡng nữ chưng bánh bao!Bảo Châu: Tứ gia đâu?Nhất chúng thiếp thất: Chỗ nào mát mẻ chỗ nào ngốc đi!-Tai nạn xe cộ xuyên qua, Bảo Châu từ đầu đến cuối thành trong lịch sử không có địa vị, mà lại không có sủng không có tử tứ phúc tấn.10 tuổi lập gia đình, 23 tang tử, 41 vi hậu, 50 qua đời, cả đời gợn sóng không sợ hãi, không có lưu lại bất luận cái nào sự tích, còn nhân Ung Chính con trai quá ít mà bị "Tâm cơ", bị "Ghen tị", bị "Ác độc" ...Bảo Châu nghĩ nghĩ, nàng không thể đi nguyên chủ đường xưa a!Vì thế đại thanh thượng hạ đột nhiên phát hiện, lão tứ hậu viện dân cư tăng vọt --Khanh khách thị thiếp một năm gia tăng bốn năm cái? Hâm mộ!Con trai con gái hàng năm tăng thêm sáu bảy cái? Ghen tị!Cung nữ thái giám hàng năm nhập phủ thượng trăm cái? Ta hận!Trong lúc nhất thời, nguyên bản cha không đau nương không thương tứ a ca có thể nói là hăng hái ý chí chiến đấu sục sôi.Ai ngờ mỗ ngày, Bảo Châu ngăn cản mặt mày hồng hào tứ a ca: "Gia, phủ nhiều người chi tiêu đại, công khố bạc đều tiêu hết , địa phương nhìn cũng không đại đủ ở, người xem, có phải hay không nên đi ra ngoài kiếm tiền nuôi gia a..."Không biết thế nào liền biến nghèo tứ gia: "..." Tiền của ta đâu!Nội dung nhãn: Thanh xuyên cung đình hầu tước hệ thống thích vănTìm tòi quan trọng tự: Nhân vật chính: Bảo Châu…
Ngày xửa ngày xưa có cô gái nhỏ sống một mình trong căn nhà nhỏ giữa rừng, bố mẹ cô bé đã để lại căn nhà ở ven biển này cho cô bé để cô bé tự lập sống ở nơi đó cùng với chú chó cưng của mình mấy năm sau lại có một ông chú đẹp trai nào đó xin ở ké và trả tiền nhà điều đặn rồi mấy tháng sau lại có thêm chàng trai khỏe khoắn tinh nghịch xin tá túc và cuối cùng là sự suất hiện của người con trai ấm áp bao vây căn nhà nhỏ ấy không biết tự khi nào mà cô gái nhỏ đã không còn cô đơn như trước nữa, một câu chuyện sủng nhẹ nhàng đọc giải trí:-)…
Bạn định nghĩa thế nào là tìm được người đàn ông yêu mình thật lòng? - có người cho rằng : người đàn ông yêu bạn thật lòng chính là người luôn quan tâm, che chở bạn trong mọi hoàn cảnh, nâng niu bạn cưng chiều bạn, khoang dung bạn.- có người lại cho rằng: người đàn ông thật sự yêu bạn là người trong lòng chỉ có mình bạn không có ai khác.- có người nói rằng : người đàn ông thật sự yêu bạn chính là người dù trời có sập xuống cũng sẽ không muốn để bạn chịu một chút thương tổn nào. Vì bạn mà vui sướng khôn nguôi cũng vì bạn mà đau lòng cực độ.Còn đối với Hạ Thanh Thanh cô cho rằng định nghĩa điều này không khoa trương như vậy. Đối với cô tìm được người đàn ông yêu mình chính là tìm được người như Trác An Nhiên. Vừa đủ ân cần, vừa đủ chu đáo và giờ phút nào cũng nghĩ đến cô . Người yêu bạn thật lòng là khi dù bạn nấu cho anh ta một bữa cơm chả ra làm sao bị anh ta chê lên chê xuống nhưng anh ta vẫn ăn hết không chừa lại tí nào, là khi bạn chỉ bị thương nhẹ anh ta cũng sốt sắn hết lên, là khi bạn đang trên giường bụng đói cồn cào dù rất lười nhưng anh ta vẫn xuống nấu mì cho bạn. Tình yêu của anh ta không phải dạng tình yêu khiến trời long đất lở, càng không phải kiểu ảm đạm nhàm chán mà là kiểu không khoa trương, không cầu kì, nhẹ nhàng, ấm áp như nhiệt độ cơ thể người vậy, bình thường bạn sẽ không cảm thấy gì nhưng khi mất đi rồi bạn sẽ không sống nổi.###Đây là truyện đầu tay của tui vì vậy sẽ có nhiều thứ chưa được chuẩn bị chu đáo cho lắm. Tui viết chi mang tính chất giải trí+ thỏ…
Tuổi trẻ nào mà chẳng có nuối tiếc, với nó, làm việc gì cũng cố gắng hết sức mình là được. Khi lớn lên, cuộc đời đẩy nó vào nhiều sự lựa chọn, bắt nó phải chịu trách nhiệm với quyết định mình đưa ra. Cả một hành trình trưởng thành từ khi lên cấp ba đến khi đỗ Đại học, những con người nó gặp, những sự việc nó phải đứng ra giải quyết, tất cả đã rèn giũa cho nó rất nhiều. Nhưng nó còn may mắn ở chỗ, ai ai xung quanh cũng yêu thương và sẵn sàng che chở cho nó lúc nó cần, chỉ cần mọi người đứng sau âm thầm ủng hộ, nó tự nhiên có thể xử lý trôi chảy những vấn đề của bản thân.Nó sống bình yên suốt mười sáu năm, cho đến khi bước chân vào môi trường mới, nó gặp nhiều thử thách, gặp nhiều bạn mới và gặp được anh. Cuộc sống của nó cũng không xáo trộn quá nhiều, chỉ là nó được cảm nhận nhiều hơn về cuộc sống của những người xung quanh nó. Nó nhận ra, không phải ai cũng được ngọt ngào dịu dàng như ly Matcha latte của nó, vậy thì nó sẽ là người đưa tay ra, mời anh và những người bạn của nó nếm thử thức uống này.Anh nâng niu nó, vì nó đem lại nguồn sáng cho anh vào lúc anh gặp phải những bế tắc đầu đời. Nó cứ nhẹ nhàng bước vào cuộc đời anh, vô tình trở thành người xoa dịu anh những khi anh cần nhất. Nó là vị ngọt dịu thanh, vị chát nhẹ đọng lại nơi đầu lưỡi, là một ly Matcha latte ấm nóng giữa mùa đông từ từ sưởi ấm trái tim anh. Anh đã quen với cái đắng xen lẫn hậu vị chua nhẹ của những ly Americano mát lạnh. Nhưng từ khi gặp nó anh mới nhận ra, anh cũng cần điểm chút ngọt ngào cho…
Truyện này viết theo cảm nghĩ của mình và nó là Onefic. Và 2 nhân vật chính là Junhui×Minghao(The8) với 1 vài nhân vật phụ....…
Ô Vân Ba chân trước theo Thuận Trị phế hậu kịch tổ sát thanh, sau lưng liền hỉ nói ra 'Chắt trai' phế hậu chiếu thư.Càn Long: Kia lạp thị, trẫm xem ở ngày xưa tình phân thượng lưu ngươi phi vị, vọng ngươi tự xét lại mình thân, bế cung ăn năn.Ô Vân Ba: Hoàng Thượng nói là, sau đó vị, nô tì không xứng.Quay đầu, Ô Vân Ba lấy ra bàn tay vàng, bình tĩnh cấp chính mình đội 【 cho nhau thương tổn *3】 hào quang.Từ nay về sau --Nhàn phi thị tật chi tâm không thành, hoàng thái hậu mệnh này quỳ đối với Thọ Khang Cung trước cửa;Nhất chén trà nhỏ sau, Hoàng Thượng đột phát chân tật, tê liệt ở giường.Lệnh phi rơi xuống nước, vu oan Nhàn phi, Hoàng Thượng giận súy Nhàn phi bàn tay;Đồng trong lúc nhất thời, hoàng thái hậu sưng lên phượng mặt, hai chân nhất đặng, chết ngất đi qua.Hoàng thái hậu cảm thấy Nhàn phi tà môn, nửa đêm mệnh tiểu thái giám ẩn vào Dực Khôn Cung, lấy bạch lăng lặc chi;Ban đêm, Dưỡng Tâm Điện đại loạn, Hoàng Thượng trừng mắt thè lưỡi, suýt nữa băng hà.Càn Long cảm thấy ông trời bất công, mệnh tâm phúc đối với Nhàn phi cơm canh trung kê đơn;Ngày đó sau giờ ngọ, hoàng thái hậu ở cái bô thượng an gia.Mỗ ngày, thái hậu mẫu tử lưỡng tương đối mà ngồi."Hoàng đế, Nhàn phi...""Hoàng ngạch nương, Nhàn phi..."Mẫu tử lưỡng trăm miệng một lời: Lúc này lấy hậu vị hứa chi!…
Một câu chuyện nhỏ là sự gặp gỡ của vạn xúc cảm tí hon trong suy nghĩ của một đứa con gái bc sang tuổi 20. Chẳng có một cốt truyện, nó chỉ đơn gỉan là những cảm xúc, nhưng giấc mơ trong t.Và tôi cũng mong rằng, ở đâu đó trong đây bn sẽ bắt gặp một suy nghĩ, một giấc mơ nào đó đang ngủ quên trong 20 của bạn. Bởi chúng ta đã và sẽ đều 20...." Chúng ta không ngại thay đổi, chúng ta sợ nhưngx đổi thay không báo trước.."Tôi không viết một câu chuyện, tôi viết những đồng điệu cảm xúc cho chúng ta!…
Người khác gia thanh mai trúc mã là hai nhỏ vô tư thân mật khăng khít, mà Ôn Tự gia tiểu thanh mai Việt Miên lại chết sống nhìn hắn không vừa mắt.Vị này khắp nơi cùng hắn đối lập thanh mai trừng phạt không được mắng không được hung không được còn dỗ không tốt, rất giống cái tiểu tổ tông.Có thể Ôn Tự nhưng lại cảm thấy --Vô luận là nàng hùng đứng lên, cố ý chọc giận hắn, vẫn là khóc to bộ dáng, đều đáng yêu đến hắn .Ôn Tự: Tính tính , tiểu tổ tông liền tiểu tổ tông đi.*Thanh xuân mỹ thiếu nữ Việt Miên từ nhỏ xuôi gió xuôi nước, duy nhất ngoài ý muốn, đại khái chính là cách vách gia tiểu ca ca hắn luôn là quản rất nghiêm, tựa như của nàng... Cái thứ hai cha.Việt Miên vạn vạn không nghĩ tới, này trúc mã sẽ tưởng cùng nàng yêu đương!Việt Miên: Này không tốt đi, ba ba, ta nghe lời còn không được sao?1v1 thanh mai trúc mã vườn trường tiểu bánh ngọtGỡ mìn: Nữ chủ kiều trong yếu ớt hùng hài tử ngây thơ quỷ tiểu công chúa tiểu làm tinh tiểu tính tình tiểu vóc dáng (? ), có thể hay không yêu nhìn lại nói bá.Nội dung nhãn hiệu: Hoa quý mùa mưa chuyên nhất tình thanh mai trúc mã ngọt vănTìm tòi chữ then chốt: Nhân vật chính: Việt Miên Ôn Tự ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Nhật kí của một cô gái đang học năm cuối cấp 3.Tuổi trẻ của tôi không cuồng nhiệt, không điên loạn, chỉ lặng lẽ mà trôi qua. Nhưng ai bảo sống như vậy là lãng phí? Tôi tách mình ra khỏi đám đông đó, nhìn mọi người vui vẻ, nhìn mọi người gào thét, nhìn mọi người cháy hết mình, tôi nghĩ mình cũng đang tận hưởng cùng họ, chỉ là đem những khoảnh khắc đó in sâu vào tâm trí, chôn chặt vào trái tim. Có thể sau này họ-những người cùng tôi trải quãng thời gian ấy-không còn nhớ đến những kỉ niệm mà chúng tôi cùng nhau vun đắp, nhưng không sao, còn có tôi, chỉ cần còn một người vẫn lưu giữ, những người còn lại sẽ không nỡ quên!Bảo Lộc.…
Nhanh Xuyên Làm Nam Thần Xuyên Thành Pháo Hôi…